One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 870: Katakuri (3)

Chương 870: Katakuri (3)
"Bởi vì quyển 'Vua nói dối Norland' gần như có thể coi như nhật ký hàng hải của Norland mà đọc, hầu hết câu chuyện ghi lại bên trong đó đều là thật." Trương Đạt Dã nói: "Thành phố Vàng thật sự tồn tại, hơn nữa vốn nằm ngay tại hòn đảo dưới chân chúng ta."
Diệp Ngôn liên tưởng đến vừa rồi nhắc đến hải lưu Skypie và căn nhà chỉ còn một nửa kia: "Anh không định nói là bộ phận đảo kia và nửa ngôi nhà đều bị hải lưu Skypie đưa đi rồi chứ?"
"Không phải đâu? Thành phố Vàng ít nhất cũng phải là thành trấn có kích cỡ tương đương với thị trấn Mock chứ hả? Hải lưu phải lớn đến mức nào mới có thể cuốn trôi cả một thành phố?" Thành Long khó tin: "Hơn nữa bị thổi bay lên rồi mà không rơi xuống à?"
"Mảnh biển này thiếu gì chuyện khó tin chứ. 400 năm trước có một luồng hải lưu Skypie quy mô siêu cấp như thế, cuốn nửa kia của đảo Jaya đến trên trời đấy."
Trương Đạt Dã nói: "Không rơi xuống là vì trên bầu trời cách mấy nghìn mét có một loại mây kỳ lạ chịu đựng được sức nặng của hòn đảo kia. Cũng đúng lúc nó bay ngang qua đây khi đảo bị thổi lên, giữ đảo lại trên trời."
"Nói vậy thì Skypie hình thành nhờ đó à?" Sharkler hỏi.
Mọi người đều đã thấy vỏ sò ghi âm mà Brook trân quý cất giữ, biết thứ đó tới từ Skypie trong truyền thuyết nhưng đều chưa nghe Brook nhắc tới bao giờ. Mọi người cũng sợ khiến hắn nhớ lại chuyện cũ đau buồn gì nên không hỏi vấn đề liên quan đến Skypie.
"Không phải, Skypie không chỉ có một, đây chỉ là một phần tương đối đặc thù thôi." Trương Đạt Dã nói: "Chỉ cần có đám mây đặc trưng kia là có thể tạo thành đảo trên trời, không nhất định cần đất đai có sẵn và hải lưu Skypie."
"Vậy tiếp đến chúng ta đi Skypie ạ?" Hai mắt Vivi lấp lánh sáng ngời, cô nhóc là đứa nhỏ ưa mạo hiểm.
Nhưng mà câu trả lời của Trương Đạt Dã làm cô nhóc thất vọng rồi: "Không đi."
"Ơ kìa~~ Tại sao ạ?"
Trương Đạt Dã nói: "Bởi vì chúng ta chưa chuẩn bị sẵn sàng. Muốn đi từ nơi này lên Skypie thì phải chờ hải lưu Skypie thích hợp để di chuyển cơ. Skypie cũng không cố định tại một chỗ, nếu khi chúng ta tiến vào dòng hải lưu mà Skypie không đúng lúc bay ngang thì thảm lắm."
"Còn nữa, không phải bất cứ dòng hải lưu Skypie nào cũng đủ mạnh để đưa thuyền lên khoảng cách mấy nghìn mét trên không, nếu bắt sai hải lưu cũng thảm luôn."
"Nên chúng ta hoặc là nghĩ cách sửa đổi Hope một phen, không cần phải để nó tự bay nhưng phải đảm bảo dù có rơi xuống cũng bình yên vô sự. Hoặc là đi một con đường tương đối an toàn hơn, chỉ là con đường này cần điều tra."
Thành Long và Sharkler tương đối chững chạc, cùng lúc lâm vào suy tính, mà đám Vivi chỉ mải buồn bã, mất mát.
Trương Đạt Dã nghĩ một chút rồi nói: "Còn một cách nữa là đừng mang thuyền theo, nhưng phải vất vả cho Artoria, Carla và Kim Nhị Bằng, dẫn từng người chúng ta bay lên."
Mọi người rất khó đồng ý với phương án bỏ Hope lại. Sống chung sớm chiều lâu vậy rồi, hơn nữa dưới tình huống biết rõ rất có khả năng nó đã sinh ra tinh linh thuyền thì mọi người khó lòng đối đãi với Hope như con thuyền bình thường.
Lên hòn đảo trên trời cao cách chục nghìn mét để chơi là chuyện thú vị, đương nhiên phải dẫn Hope theo rồi… Tuy rằng có lẽ chính nó không muốn đi.
"Vậy thì chỉ đành nghĩ cách khác, cải tiến Hope thành thuyền bay trên trời hoặc là đi tìm con đường khác, một nơi tên là 'Đỉnh cao nhất của trời Tây' (Summit of High West) ." Trương Đạt Dã nói: "Đi tìm Hina hỏi thử xem."
(Summit of High West)
Lúc này Hina đang nghỉ ngơi cạnh vịnh hình chữ U giữa đảo Jaya. Qua quá trình khảo sát, cô cảm thấy nơi này rất thích hợp xây quân cảng và khu huấn luyện bơi lội và lặn sâu cho lính hải quân.
"Skypie á? Sao tự nhiên lại nảy ra ý nghĩ ấy? Hina rất bất ngờ."
Trương Đạt Dã trả lời: "Tò mò mà, dù sao cũng là hòn đảo trên cao vạn mét, chúng tôi muốn đi thăm quan."
Hina nói: "Dù Hina muốn giúp một tay nhưng vấn đề liên quan đến tài liệu hàng hải thì Hina khó xử lắm."
"Vậy à..." Trương Đạt Dã không quá thất vọng, quyết định về sau lại hỏi Gion hoặc Zephyr.
"Thượng úy Hina, có quân hạm lái qua bán đảo phía Tây, đã nhận được liên lạc của đối phương, là chuẩn tướng Vergo tới!" Một tên lính hải quân thở hồng hộc chạy bộ tới báo cáo.
"Cuối cùng cũng tới à?" Hina nói với Trương Đạt Dã: "Hina cần đi nghênh đón chuẩn tướng Vergo. Cậu Đạt Dã có muốn tới xem không?"
"Nếu được thì tốt quá. Tôi cũng tò mò chuẩn tướng Vergo là người như thế nào." Trương Đạt Dã gật đầu, thầm nghĩ nếu có thể ăn chùa một bữa cơm đón tiếp thì càng tuyệt vời.
Đoàn người đi theo Hina tới bờ biển ở nửa bán đảo Tây, có binh lính đang vẫy cờ chỉ dẫn quân hạm đậu.
Đến khi quân hạm dừng hẳn, một người đàn ông cao lớn bước từ trên thuyền xuống. Người này có mái tóc ngắn màu đen, đeo kính râm, tóc mai bên tai hình tia chớp, râu quai nón hình răng cưa, vóc người cân đối, quần áo lịch thiệp, thoạt nhìn là kiểu người cương nghị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận