One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 881: Thuyền là vô tội nha (2)

Chương 881: Thuyền là vô tội nha (2)
Artoria đứng đối diện nhoáng lên váy xanh giáp bạc, nắm Kiếm Hứa Hẹn Chiến Thắng trong tay… Không sử dụng Phong Vương Kết Giới.
Hai người nhìn nhau rồi cùng lúc vung kiếm đánh ra một luồng trảm kích, hai trảm kích khổng lồ rạch ngang mặt đất, va chạm ngay chính giữa rồi tiêu tán, một luồng gió lốc từ trung tâm chỗ va chạm ầm ầm lan ra xung quanh.
"Á oái!" Chúng loli rối rít đè váy, mái tóc dài bị gió thổi bay phấp phới.
Thành Long nâng cánh tay chắn trước mặt: "Đây là cuộc so tài của kiếm sĩ ư?"
"Giờ thì chú hiểu tại sao phải ngừng ở đây chưa?" Trương Đạt Dã nói: "Chú Long cảm thấy không sao thì cứ tới gần mà xem."
"Không cần, cảm ơn." Chú Long từ chối ý tốt của Trương Đạt Dã, thậm chí còn muốn rời xa thêm một tí đây này.
"Đúng rồi." Trương Đạt Dã nhớ tới một chuyện, nhỏ giọng nói: "Chờ lát nữa nếu thấy Artoria có khả năng gặp tình huống ngoài ý muốn thì mọi người đừng để ý gì cả, đè Mắt Diều Hâu ra đánh một trận rồi nói sau."
Thành Long chần chờ: "Không phải nói so tài à? Làm thế có được không?"
Diệp Ngôn chẳng lăn tăn miếng nào: "Có gì mà không được. Nhìn là thấy tên kia không dễ chọc rồi, không lo thắng, lo bại trước mà."
"Ừ, chẳng may đánh nhập tâm quá thì sao?" Trương Đạt Dã nói: "Tôi nghĩ kỹ cả quá trình luôn rồi, Diệp Ngôn xông lên trước gõ chiêng đánh lén, sau đó Perona theo sát, rồi chú Long oanh tạc tầm xa bằng Long bạo phá, rồi tới..."
Tom nghe rất nghiêm túc, Artoria là người mình, nếu cô ấy bị thương... Nó đào luôn đá quý trên thân kiếm của Mắt Diều Hâu!
"Hay để tôi bảo Cờ Yêu ẩn núp qua đó trước?"
"Thôi, tên kia rất bén nhạy." Mọi người tiếp tục xì xào bàn tán.
Mắt Diều Hâu còn không biết có vài người đang tính kế mình. Hắn mỉm cười nhìn Artoria, cảm giác của hắn không sai, Artoria thật sự trở nên mạnh mẽ.
Là vì tuổi tác còn nhỏ, cơ thể đang phát triển nên sức mạnh tăng cường nhanh chóng à? Hay vì sau khi ra biển gặp gỡ kẻ địch mạnh nên kỹ xảo tăng lên?
Tốt quá rồi. Mắt Diều Hâu vì tìm được đối thủ mới mà mừng rỡ. Từ ngày Shanks cụt tay đến giờ, mãi mới có người đủ để quyết đấu với hắn thường xuyên?
Hai người lại cách không vung ra vài luồng trảm kích rồi cùng lúc xông về phía đối phương, hai thanh kiếm va chạm chung một chỗ, phát ra tiếng vang dễ nghe.
Hai người không dừng lại chút nào, hai thanh kiếm tách nhau mà ra rồi lại lần nữa va chạm, cả hai không hẹn mà cùng tăng mạnh sức lực, tăng nhanh tốc độ.
“Keng! Keng”
Kiếm chạm kiếm liên tục, sức lực ngày càng mạnh hơn, bóng dáng hai người cũng trở nên mờ ảo, mặt đất quanh khu vực chiến đấu dần xuất hiện vết rạn nhỏ, cỏ cây, tảng đá đều bị tiêu diệt theo từng mảng.
Vẻ mặt hai người dần trở nên nghiêm trang chưa từng có, bóng người càng khó nắm giữ, theo sát là mặt đất vỡ nát, sóng lớn từ biển dâng trào mà lên!
Mắt Diều Hâu có vẻ vui ở trong đó, càng đánh càng hưng phấn: "Tới đi, cho tôi xem lực lượng của cô nào!"
"Hây~~" Artoria quát khẽ, trường kiếm trong tay dâng lên ánh sáng vàng chói mắt, toàn lực chém ra ngoài.
Mắt Diều Hâu nắm kiếm bằng hai tay, bày ra tư thế khụy một gối rút kiếm, toàn thân bộc phát khí thế khiếp người, quanh lưỡi kiếm loáng thoáng hiện lên tia chớp.
Artoria không yếu thế chút nào, khí thế trên người cũng dâng lên, đối đầu trực diện với Mắt Diều Hâu.
Lần này hai kiếm chạm nhau khác hẳn lúc trước, hai vũ khí như thể không hề tiếp xúc, hai người cứ thế cách không đấu sức, khó phân cao thấp.
“Vù~~”
Kình khí vô hình lan rộng, áo choàng Mắt Diều Hâu bay phần phật, váy giáp của Artoria cũng bay ngược ra sau, mấy chục mét mặt đất quanh hai người bỗng nhiên sụp xuống một tầng.
Gió bão tứ tán, cát bay đá lăn, cỏ cây đổ rạp, nước biển cuồn cuộn lao ra xa, bầu trời… tầng mây như thể bị người ta bổ ra từ chính giữa.
"Má ơi~~~" Perona bị sợ bay cả màu, đây là đối thủ bọn họ vừa thảo luận cách ám toán đấy à?
"Thật là lợi hại..." Wendy và Carla khiếp sợ nhìn đỉnh đầu.
Vivi ngơ ngác nhìn bầu trời: "Trời bị bổ ra kìa!"
Karoo: "Quác!"
"Đây là kiếm sĩ thật à?" Thành Long trợn mắt há hốc mồm: "Hoặc nên hỏi đây còn là người à?"
"Mẹ kiếp, trình độ cỡ này vượt tiêu chuẩn rồi chứ?" Diệp Ngôn hoài nghi mình phải tiến vào hình thái Chúa tể mới có thể dùng Chiêng trấn hồn trấn áp kẻ địch tầm cỡ này.
"Thật là lợi hại, thật là lợi hại..." Thụy Manh Manh nắm kiếm của mình: "Sau này mình cũng có thể lợi hại như vậy à?"
Sharkler yên lặng tính toán Cá mập khổng lồ tiếp một kiếm này sẽ như thế nào.
Tom đã ôm lấy bắp đùi Trương Đạt Dã, nó cảm thấy tình hình rất phản khoa học, so kiếm có thể đánh ra động tĩnh như thế à?
Trương Đạt Dã cũng khá là rung động. Chỉ nghe lời đồn và quan sát trong khoảng cách gần là khác nhau, mặt đất dưới chân hơi chấn động nhắc nhở cậu mọi thứ đều là chân thực tồn tại, xảy ra ngay trước mặt cậu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận