One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 195: Ai muốn đi đảo Người Cá xin mời giơ tay (1)

Chương 195: Ai muốn đi đảo Người Cá xin mời giơ tay (1)
"Bởi vì lần này, ngoài việc đưa một Thiên Long Nhân về Thánh Địa thì tôi còn cần chứng minh với mọi người một chuyện." Nói tới chuyện này, hai mắt nữ hoàng Otohime gần như lấp lánh.
"Tôi muốn chứng minh cho mọi người, dù cơ thể tôi yếu hơn người bình thường mà vẫn có thể đi lại trên mặt biển và trở lại an toàn. Tôi hy vọng ít nhất có thể khiến bọn họ không còn sợ hãi loài người nữa."
Nữ hoàng Otohime là người cá loại cá vàng, thể chất yếu hơn người bình thường, dù tát người khác cũng sẽ khiến cổ tay mình gãy xương.
"Nhưng chẳng may ngài gặp phải chuyện gì, chẳng phải tình huống sẽ trở nên bết bát hơn à? Với cả Mary Geoise... Dù ngài có là nữ hoàng, những kẻ ở nơi đó cũng sẽ chẳng cố kỵ đâu." Trương Đạt Dã tự hỏi bản thân, chắc chắn cậu không thể làm ra hành vi lỗ mãng như vậy.
Nếu cậu là một người cá bình thường, chắc cậu sẽ đàng hoàng ở lại đảo Người Cá luyện tập Karate người cá, chờ khi nào có thể thoải mái công phá 10.000 viên ngói lại ra ngoài phiêu lưu sau.
"Nhưng tôi đã an toàn về đến rồi mà. Muốn tộc người cá chung sống hòa bình với con người thì nhất định phải bắt đầu từ việc hiểu biết lẫn nhau, tin tưởng lẫn nhau. Nhưng chúng ta cách nhau cả 10.000 mét biển sâu, không thể chờ đợi loài người bước ra một bước đó được. Thế thì không bằng để tôi tới thử nghiệm lòng tin với con người trước." Nữ hoàng Otohime tươi cười rạng rỡ, hiệu quả khi cô diễn thuyết ở đảo Người Cá đã tới cực hạn rồi, lần đi Thánh Địa này có ý nghĩa vô cùng quan trọng với cô.
Hành động này của cô mà thất bại thì chắc sẽ bị rất nhiều người cười nhạo ngây thơ, ngu ngốc vân vân. Nhưng nếu kết quả thành công thì vô số năm sau đó, mọi người nhớ tới cậu chuyện của cô sẽ chỉ nói cô rất quyết đoán, nhìn xa trông rộng, làm ra thăm dò dũng cảm cho tộc người cá sau này.
"Rất giỏi." Trương Đạt Dã không đồng ý với cách làm của cô nhưng cậu không bao giờ coi thường và giễu cợt một người sẵn sàng không màng an toàn tính mạng của chính mình vì tương lai tộc loài.
"Chỉ là làm tròn trách nhiệm của nữ hoàng thôi." Nữ hoàng Otohime hỏi: "So với chuyện này. Tôi phát hiện… hình như mọi người cũng không ghét người cá hả?"
"Chúng tôi không ghét bất kỳ chủng tộc nào. Chúng tôi chỉ căm ghét kẻ xấu thôi." Trương Đạt Dã cười nói: "Thật ra thì chúng tôi có một người bạn tên là Keimi, thỉnh thoảng cô bé sẽ chạy từ đảo Người Cá đến tìm chúng tôi chơi. Nhưng cô bé mới khoảng 10 tuổi thôi, tính tình rất lơ mơ, làm người ta lo lắng."
Artoria đồng ý: "Chủng tộc không phải là tiêu chuẩn để chúng tôi phán xét một người, phải xem lòng dạ thế nào."
Thụy Manh Manh gật đầu lia lịa: "Ừ, đúng vậy, không sai. Keimi rất tốt, rất đáng yêu."
Sharkler không phát biểu ý kiến. Thứ nhất, hắn còn chưa biết Keimi là ai. Thứ hai, hắn là người máy, mục đích được tạo ra là vì giúp tiến sĩ tìm được Star Piece, mà những người máy thuộc nhóm B-Robots trước giờ đều có đãi ngộ ngang với con người, hắn cũng không có dã tâm gì lớn hơn.
Tuy nữ hoàng Otohime không biết Keimi nhưng lại biết chắc chắn đứa nhỏ tên Keimi đó lén chạy lên mặt biển, sau đó tình cờ quen mấy người này. Ở đảo Người Cá cũng không thiếu trẻ con có lòng tò mò mạnh đến vậy, nhưng điểm chính mà Otohime chú ý lại không ở đó:
"Bạn... Mọi người sẵn lòng kết bạn với tộc người cá à? Thật tốt quá!" Nữ hoàng Otohime mừng đến mức gần như muốn rơi lệ. Cô vẫn luôn tin rằng loài người có những kẻ không chuyện ác nào không làm, nhưng cũng có càng nhiều người hiền lành bằng lòng tiếp nhận người cá.
"À thì... Tôi khuyên ngài đừng vui mừng sớm quá. Vài người chúng tôi không đại biểu cho số đông loài người được. Trên thực tế, rất nhiều người bình thường không có khái niệm gì về người cá cả, dù có ấn tượng cũng đa số đều tới từ hải tặc người cá. Như ngài đã nói đấy, bởi vì không hiểu nhau nên mới sợ hãi."
Trương Đạt Dã nhớ tới trước kia nhắc tới chuyện Jinbe trở thành Thất Vũ Hải, chú Goodman đã nói với cậu như vậy. Loài người nhìn thấy, nghe nói tới đều chỉ có hải tặc, nào đã gặp tộc người cá bình thường bao giờ.
“Vậy là đủ rồi! Như vậy là đủ rồi! Biết rõ có những người như mọi người tồn tại là đủ lắm rồi!" Nữ hoàng Otohime cảm thấy mọi chuyện mình làm đều có ý nghĩa, tương lai đảo Người Cá chắc chắn sẽ tràn đầy hy vọng.
Nữ hoàng Otohime vất vả lắm mới khống chế được tình cảm, sắp xếp lời nói một phen, sau đó mong đợi hỏi: "Tôi biết bất ngờ nói thế này hơi mạo phạm, nhưng liệu tôi có thể mời mọi người đến đảo Người Cá làm khách không?"
Toàn bộ thành viên quán rượu đều sững người, mấy hôm trước còn cân nhắc xem có thể ngồi Cá mập khổng lồ đi đảo Người Cá chơi một chuyến không, nào ngờ hôm nay nhận được lời mời của nữ hoàng đảo Người Cá đâu chứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận