One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 739: Kiên trì (2)

Chương 739: Kiên trì (2)
Nhắc tới chiến tích của mình, Dorry rất kiêu ngạo. Hắn nhẹ nhàng thả mọi người xuống đất, cười nói: "Gegyagyagyagya~ đây là con mồi lớn nhất tôi từng săn được, bên kia Brogy cũng săn được một con."
Wendy nhìn về phía đối diện, thấy một tòa núi lớn tương đương. Cô bé tò mò hỏi: "Vậy con mồi của ai lớn hơn ạ?"
Thiếu nữ nho nhỏ chắp tay sau lưng ngước đầu, đôi mắt trong trẻo tràn đầy tò mò, ánh mặt trời dịu dàng chiếu rọi khiến đôi mắt to của Wendy càng long lanh, gió nhẹ nhàng thổi qua, mái tóc dài màu xanh bay tới trước người, Wendy tiện tay sửa lại rồi ngẩng đầu lên, tiếp tục chờ đợi câu trả lời của Dorry.
Nhưng Dorry chậm chạp không trả lời, chỉ nắm chòm râu dài của mình đứng đực ra đó. Cảnh này cứ như đã gặp qua ở đâu thì phải.
"Gabababa~" Tiếng cười của Brogy truyền tới: "Tao đến rồi này Dorry!"
Chỉ thấy Brogy đeo búa lớn ra sau lưng, tay trái kéo hai con khủng long mất đầu, tay phải kéo ba cây ăn quả không biết tên, sải chân bước nhanh tới.
"Dorry? Mày còn đứng đấy làm gì?"
"À, Brogy. Mày còn nhớ 90 năm trước hai ta đánh được 2 con Hải Vương không?" Dorry chỉ bộ xương khổng lồ trước mặt.
"Nhớ chứ, nó là con mồi lớn nhất tao săn được trong đời."
Dorry hỏi tiếp: "Thế mày còn nhớ nguyên nhân vì sao hai ta bắt đầu quyết đấu ở nơi này không?"
"Bởi vì..." Brogy buông khủng long và cây ăn quả trong tay xuống, rầu rĩ gãi đầu: "Lâu quá rồi, tao không nhớ rõ."
Dorry chỉ Wendy: "Ban nãy cô bé này hỏi con mồi nào trong hai con chúng ta săn được to hơn."
"Đương nhiên là..." Nhiều lời nhắc nhở như vậy, cuối cùng Brogy cũng nhớ ra chuyện 90 năm trước.
Ban đầu, sau khi hai người họ đánh được Hải Vương khổng lồ, đang chúc mừng với đồng bạn thì có một cô bé không lớn hơn Wendy là mấy hỏi một câu: 'Ai đánh được con mồi nhỉnh hơn vậy?'
Cũng vì vấn đề cỏn con ấy mà cả Dorry lẫn Brogy đều không ai nhường ai, khăng khăng nói con mồi của mình lớn hơn. Quyết định sau cùng là dùng tới quy củ của Elbaf để giải quyết vấn đề:
'Khi hai bên phát sinh tranh chấp mà không ai chịu nhượng bộ thì sẽ để thần của Elbaf tới tiến hành xét xử. Thần Elbaf sẽ bảo vệ người đúng, còn khiến người đúng chiến thắng.'
Nói cách khác, ai đánh thắng, người ấy có lý.
Thế là hai người tiến hành quyết đấu suốt 90 năm ở nơi này.
Bởi vì thời gian lâu quá rồi nên cả Dorry lẫn Brogy đều gần như quên mất nguyên nhân quyết đấu, chỉ là vinh dự của chiến sĩ Elbaf khiến hai người vẫn tiếp tục chiến đấu, chỉ người thắng mới được quay về Elbaf.
Nhưng hôm nay, cảnh Wendy hỏi ra câu này quá giống với hôm đó. Dorry và Brogy đều nhớ tới chuyện lúc xưa.
Tuy vài thập niên qua bọn họ đều chiến đấu vì vinh quang của chiến sĩ, nhưng nguyên nhân đánh nhau lâu như vậy lại là vì chút chuyện nhỏ ấy, đúng là khiến người ta ngượng ngùng.
Thế là Dorry và Brogy đưa mắt nhìn nhau, đồng thời ngửa mặt lên trời cười to:
"Gegyagyagyagya~ "
"Gabababababa~ "
"Con mồi của ai lớn hơn vốn không quan trọng!"
"Đúng vậy, dù sao đều là Hải Vương có kích cỡ người thường khó có thể tưởng tượng. Nói là to bằng nhau cũng không sao!"
"Nhưng nguyên nhân chúng ta chiến đấu đến hiện tại là vì vinh dự của chiến sĩ Elbaf!"
"Đúng vậy, chỉ vì vinh dự mà thôi, tuyệt đối không phải vì những chuyện khác!"
Mặt Dorry vốn đỏ nên mọi người không nhìn ra cái gì, Brogy thì cứ ngửa lên trở cười lớn, mọi người cũng không thấy hắn đỏ mặt.
Wendy nghiêng đầu, không hiểu chuyện gì xảy ra. Cô bé chỉ thuận miệng hỏi một câu thôi, con nào to hơn cũng không có vấn đề gì, bằng nhau cũng được. Chỉ không biết tại sao hai người này lại tự nhiên cười phá lên.
Carla khoanh tay trước ngực lầu bầu: "Có ai hỏi lý do bọn họ chiến đấu đâu?"
Diệp Ngôn nghe cuộc trò chuyện của hai vị thẳng tính này đã đoán được gần hết nguyên nhân kết quả rồi. Cậu ta núp sau lưng Artoria thì thầm: "Không đánh mà khai rồi còn gì. Đánh nhau 90 năm vì tranh xem con mồi của ai to hơn, rõ vớ vẩn."
Thụy Manh Manh sợ hai người khổng lồ thẹn quá thành giận, cũng thì thầm nói: "Đã thế còn mạnh miệng không chịu nhận nữa chứ."
"Rõ ngố." Perona nhỏ giọng mỉa mai. Cô nhóc cũng sợ người khổng lồ thẹn quá thành giận giẫm mình một chân.
"..." Sharkler miễn bình luận. Tuy người máy bọn họ thường xuyên đánh nhau nhưng ít nhiều còn vì tranh đoạt Star Piece dùng để ước nguyện cơ. Lần đầu tiên hắn thấy lý do quyết đấu qua loa như thế. Đã thế còn đấu hẳn 90 năm ròng rã.
"Cảm giác như nghe được chuyện gì hoang đường lắm." Thành Long cũng không biết nên bày ra biểu cảm gì, trời cao cho tộc người khổng lồ 300 năm tuổi thọ, hai người này dùng gần 100 năm vừa rồi chỉ để đánh nhau.
Tâm tư Artoria chẳng ở chỗ này: Quả trên mấy cái cây Brogy lôi về trông có vẻ ngon nhỉ.
Mọi người xì xào bàn tán khá là nhỏ nhưng luôn có thành phần không biết giữ gìn mặt mũi cho người ta, ví dụ như Tom chẳng hạn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận