One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 808: Hoàng đế biển cả (1)

Chương 808: Hoàng đế biển cả (1)
“Được, chúng ta đi thôi.” Trương Đạt Dã không dài dòng văn tự, giục biệt đội Siêu Vịt nhanh chóng lên đường.
Yamakaji rít một hơi xì gà, đoàn trưởng của đoàn du lịch đã đi rồi, ông có nên nhân cơ hội này đào mấy thành viên ở đây không nhỉ? Dù vắng mặt Wendy nhưng các thành viên còn lại đều là nhân tài cả.
“Hắt xì…” Trương Đạt Dã chạy được một khoảng bèn hắt hơi. Ai đang âm mưu tính kế cậu vậy?
“Lạch cạch!” Cửa phòng cấp cứu mở ra, Vivi, Chaka, Pell ngồi trên xe lăn và Igaram chống gậy đồng loạt xông tới, sốt ruột hỏi thăm: "Cha, (quốc vương bệ hạ) thế nào rồi?"
Sau khi hỏi xong họ mới phát hiện ra là Tom vừa mở cửa, Wendy thì đang được Trương Đạt Dã cõng, cô bé nằm trên vai Trương Đạt Dã ngủ say sưa, Carla bay tới trước ra hiệu cho bọn họ giữ im lặng.
Thành Long và Perona lo lắng nhìn Wendy, có điều sự bình tĩnh của Trương Đạt Dã và Carla đã giúp bọn họ thoáng yên lòng lại.
Tom đứng ngoài cửa thò tay vào cái khe đóng kỹ cánh cửa từ bên trong, Trương Đạt Dã nhỏ giọng nói: "Yên tâm đi, đã giải độc xong rồi, vết thương trên người cũng được điều trị ổn thoả cả. Chỉ là quốc vương mất máu hơi nhiều nên phải nghỉ ngơi mấy ngày mới khoẻ lại được."
"Tốt quá rồi!" Trên mặt mọi người lộ vẻ vui mừng.
Vivi vui vẻ được một lúc, sau đó lại lập tức lo lắng hỏi thăm: "Wendy không sao chứ ạ?"
Trương Đạt Dã nói: "Không có việc gì, cô bé chỉ mệt mỏi thôi."
Hôm nay Wendy đã dùng Thiên Long hống liên tục mấy lần, rồi lại dốc hết sức thi triển áo nghĩa Sát Long, còn buff cho cả đội ba loại ma pháp. Vậy mà còn phải về gấp giải độc và chữa thương cho quốc vương nữa chứ. Nếu không nhờ có Trương Đạt Dã chia sẻ một phần nhiệm vụ trị liệu thì nói không chừng Wendy đã ngất xỉu trong lúc điều trị rồi.
"Vất vả rồi! Hết sức cảm ơn." Chaka cảm động khom người, ngay cả Igaram đang chống gậy và Pell trên xe lăn cũng khó khăn cúi người theo.
"Hãy giữ lại lời cảm ơn để nói với Wendy, tôi đưa cô bé quay về phòng nghỉ ngơi trước đã." Trương Đạt Dã nói: "Hai người là thương binh thì cũng nên trở về nghỉ ngơi cho khoẻ đi, hiện giờ tôi không có dư thừa ma lực để giúp các anh chữa trị đâu."
"À, chút vết thương nhỏ này… Khụ, mì mi mí…" Igaram cuối cùng lại có tâm trạng thanh giọng điều chỉnh tiếng nói: "Chút vết thương nhỏ này tự chúng tôi chậm rãi điều dưỡng là được, sao có thể không biết ngại mà làm phiền ngài chứ."
"Đúng vậy." Pell gật đầu đồng ý. Hắn nghe nói sau khi mình bị Mr.1 chém bị thương, chính Trương Đạt Dã và Tom đã tiến hành cấp cứu cho hắn, băng vải cuốn dày cả mét, lúc bác sĩ kiểm tra thì nói hiệu quả điều trị cực kỳ tốt.
Nhưng Pell không muốn trải qua cảm giác ấy lần thứ hai đâu, thậm chí hắn rất lo lắng về trạng thái hiện giờ của quốc vương. Cũng may bên trong còn có bác sĩ đang chăm sóc, ít nhất chắc cũng phải chừa cho quốc vương cái lỗ ở băng gạc để thở nhỉ?

Bên kia, trung tướng Yamakaji không vội vã cậy góc tường mà bảo đám Artoria vào trong thành trước, mình thì lấy lý do chờ đợi cấp dưới tập hợp để ở lại ngoài thành, nhân lúc này để báo cáo sự việc ở Alabasta về trung tâm hải quân, gọi thẳng cho Sengoku.
Nghe tin Crocodile đã chết, Sengoku kinh ngạc nói: "Chết ư?"
"Vâng, Crocodile đột nhiên nổi khùng tấn công Diệp Ngôn, mấy người khác vì bảo vệ cậu ấy…" Yamakaji giảng giải về nguyên nhân cái chết của Crocodile, đương nhiên đã lược bỏ vài thứ râu ria.
"Tôi biết rồi, vậy thì sau khi giao nhận rõ ràng với Alabasta thì trung tướng hãy mau chóng quay về trung tâm đi." Sengoku cảm thấy hơi đau đầu khi lại một Thất Vũ Hải toi đời nhưng không hề tức giận mảy may.
Dung túng cho cấp dưới tàn sát các trấn nhỏ, ám sát quốc vương, âm mưu lật đổ chính quyền của nước gia nhập liên minh và chế tạo thiên tai bừa bãi… Bằng ấy tội danh cộng lại thì giết chết tại chỗ coi như hời cho Crocodile rồi.
Việc giao nhận thì đơn giản, Yamakaji dò hỏi: "Thế thái độ đối với đoàn du lịch Hope thì sao ạ?"
Mặc dù đó là phản kích để tự vệ nhưng dù sao họ cũng giết Thất Vũ Hải ngay trước mặt ông mà. Mặc dù chắc chắn tên Thất Vũ Hải này sẽ bị xóa tên nhưng chuyện này vẫn cần chút thủ tục, Yamakaji cần phải hỏi rõ ràng thái độ của hải quân.
"Vừa nãy chẳng phải anh mới nói Crocodile chống đối lệnh bắt giữ và còn tấn công đội điều tra đặc biệt của Alabasta nên mới bị đội điều tra đặc biệt đánh giết đấy à? Chuyện này liên quan gì đến đoàn du lịch Hope?"
"Vâng! Tôi hiểu rồi." Yamakaji yên lòng, xem ra vẫn phải mua kẹo mút rồi, đây có tính là chi phí thiết đãi để được thanh toán không nhỉ?
"Cứ như vậy đi, nhớ viết kỹ càng báo cáo nhiệm vụ chút nhé." Sengoku cúp điện thoại. Đừng thấy ông nói nhẹ nhàng mà nhầm, thật ra trong lòng ông khá là thấp thỏm, chỉ sợ Ngũ lão tinh kích động lên sẽ treo thưởng đoàn du lịch Hope. Ông sẽ phải dốc sức nghĩ cách để cứu vãn tình hình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận