One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 536: Baratie (1)

Chương 536: Baratie (1)
Đạo cụ là con lắc thôi miên của Jango, câu thần chú cũng là câu thần chú của Jango, Trương Đạt Dã còn cố gắng bắt chước giọng điệu của hắn, tiếc là cậu thử rất nhiều lần đều vô dụng.
Nếu là mèo bình thường chắc sẽ coi quả lắc thôi miên treo lủng lẳng như một món đồ chơi và chơi vui vẻ, mèo Tom thì chỉ thấy chán ngắt.
Chủ nhân thật là trẻ con, Tom buồn bực nhìn Trương Đạt Dã, ngáp ngắn ngáp dài nghĩ thầm không biết có nên phối hợp với cậu một chút hay không. Suy cho cùng ăn vặt, câu cá hay đi ngắm Carla tập luyện đều thú vị hơn ngồi đây nhìn cái vòng gỉ này.
"Ơ, hay là phải đổi thần chú nhỉ. Để tao thử lại nhé: 1, 2, Đạt Dã!"
"Hay là: 1, 2, Tom!"
Tom chống cằm, ai đó tới kéo chiếc chủ nhân này đi đi, mèo đếm cừu còn ngủ nhanh hơn cái trò thôi miên này.
Một tiếng đồng hồ trôi qua, thuật thôi miên của Trương Đạt Dã vẫn chưa có tiến triển gì cả, chỉ có chiếc quân hạm của thiếu tá Nezumi đã trở về, bên cạnh còn một chiếc quân hạm khác đi theo.
Đó là thượng tá Hikusutin, chỉ huy căn cứ chi bộ hải quân thứ 16, nhận mệnh tới để bãi nhiệm chức vụ của thiếu tá Nezumi và xin lỗi Trương Đạt Dã.
Ngoài trả lại chính xác số tiền thưởng mà Trương Đạt Dã xứng đáng nhận được còn có thêm một khoản tiền bồi thường, bao gồm Belly và một ít đạn pháo... Có lẽ bên phía hải quân nghĩ bọn họ đã tiêu hao rất nhiều đạn dược mới đánh bại băng hải tặc Black Cat.
Hắn không nhắc đến chuyện đạn dược thì có lẽ Trương Đạt Dã đã quên mất, bởi vì ngoài lần bắn băng hải tặc Foxy tại cổng thành phố Thất Thủy thì bọn họ không dùng tới đạn pháo thêm lần nào nữa, cuối cùng bây giờ cũng bổ sung đầy kho đạn dược rồi.
"Thượng tá Hikusutin, nếu bọn tôi tự mua đạn dược thì có bị khép vào tội buôn lậu súng ống hay không?" Trương Đạt Dã không hiểu tại sao ở thế giới này được phép mang súng đạn đi khắp nơi mà Doflamingo bán vũ khí còn phải lén la lén lút?
Hikusutin trả lời: "Cái này thật ra đều có quy định, kiểu mua vũ khí phòng thân với số lượng nhỏ như ngài thì không thành vấn đề. Nhưng nếu ngài giao dịch bất hợp pháp thì không đúng, với cả cần phải lưu ý đường dây bán hàng nữa."
Trương Đạt Dã vừa nghe vừa gật gù. Có nghĩa là chỉ cần không vượt mức giới hạn là được, số lượng, công dụng và nguồn mua hợp lý thì sẽ không có vấn đề gì. Ừm, một thông tin vô dụng đã được tăng thêm.
"Tôi lấy làm hổ thẹn vì những rắc rối mà thiếu tá Nezumi đã mang lại cho ngài, tôi xin đại diện cho chi bộ hải quân thứ 16 xin lỗi ngài, vô cùng xin lỗi!"
Sau khi trả lời thắc mắc của Trương Đạt Dã, thượng tá Hikusutin nghiêm túc cúi người 90 độ, các lính hải quân mà hắn dẫn theo cũng cúi đầu, bọn họ cảm thấy rất mất mặt vì có chuyện như thế xảy ra.
"Không sao, không phải lỗi của ngài." Trương Đạt Dã thấy thái độ của hắn không giống đồng lõa của Nezumi nên không làm khó dễ, cậu chỉ tò mò hỏi: "Vậy thiếu tá Nezumi thế nào rồi?"
"Thật không dám giấu giếm, lúc chúng tôi đuổi tới nơi thì Nezumi đã bị thương rất nặng, hôn mê chưa tỉnh. Dựa theo lời kể của lính hải quân nơi này thì nào là bẫy chuột, nào là đinh sắt, cực kỳ khó tin. Vì vậy tôi đoán Nezumi cố tình tự làm mình bị thương, muốn vịn vào lý do để đó trốn tránh hình phạt. Nhưng xin ngài hãy yên tâm, hải quân sẽ không tin vào câu chuyện láo toét do hắn dệt lên và sẽ trừng trị nghiêm khắc, không làm bẩn cái danh chính nghĩa."
Thượng tá Hikusutin nói rất chân thành, nhất là khi nói đến câu cuối cùng thì cả người như tỏa sáng lấp lánh. Đám lính hải quân đằng sau đều cảm động rưng rưng nước mắt, bọn họ gia nhập vào hải quân chính là vì chính nghĩa này!
Trương Đạt Dã nhìn Tom chột dạ đánh bài chuồn thì ngẩng đầu nhìn trời: "À, ờm... Thì ra là tự mình hại mình. À, gian trá thật đấy..."
Chuyện của băng hải tặc Black Cat kết thúc như thế.
Chắc hẳn thiếu tá Nezumi từng vớt được bao nhiêu tiền đều phải nôn ra hết, thêm nữa cuộc sống sau này sẽ không suôn sẻ. Đám lính hải quân làm việc cho hắn có lẽ cũng sẽ bị vạ lây, nhận dạy dỗ và trách phạt, coi như bọn họ xui xẻo.
Trương Đạt Dã và mọi người lấy được tiền bồi thường bèn tiếp tục lên đường đến đảo Vàng, chẳng qua danh tiếng của đoàn du lịch Hope cũng đã lan rộng khắp vùng Biển Đông nho nhỏ này.
Bọn họ lần lượt đánh bại băng hải tặc Walker lẫn băng hải tặc Black Cat. Tuy một trong hai băng hải tặc không có tiền thưởng cũng không có tên tuổi gì nhưng chiến tích tiêu diệt toàn bộ hai băng hải tặc đủ sức khiến người ta kính nể. Bên cạnh đó cũng khiến rất nhiều băng hải tặc kiêng dè.
Ngoài ra còn có tin đồn nói bọn họ đến từ Đại Hải Trình, đã từng đánh tay đôi với Sư Tử Vàng trong truyền thuyết, lại còn có quan hệ thân thiết với các tướng lĩnh cấp cao của trung tâm hải quân nữa chứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận