One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 431: Đây là người có bá vương cùi bắp nhất mà tôi từng thấy (1)

Chương 431: Đây là người có bá vương cùi bắp nhất mà tôi từng thấy (1)
“Để đó cho tôi, mọi người chuẩn bị cùng tôi lao ra ngoài.” Artoria vẫn đáng tin cậy như mọi khi. Cô chạy chậm về phía trước vài bước, vung kiếm chém ra một đường trảm kích lưỡi kiếm màu vàng kim, xẻ đôi chính giữa một đầu sư tử.
“Tôi cũng giúp một tay!” Thụy Manh Manh nhảy lên, chém mạnh thanh kiếm ám hợp kim xuống. Một sóng năng lượng màu trắng mờ đánh trúng một đầu sư tử, gợn sóng năng lượng khuếch tán, cả đầu sư tử nổ tung thành từng mảnh.
Những thứ được điều khiển bởi năng lực của Sư Tử Vàng sẽ mất khống chế ngay khi bị phá hủy, hai đầu sư tử được tạo thành từ đất đá trong nháy mắt sụp đổ.
Mọi người hoặc là nhảy lên lưng Hỗn Độn thú hoặc là nhảy lên thân Cá mập khổng lồ, lao qua khe hở được Artoria và Thụy Manh Manh chém mở.
“Hửm?” Sư Tử Vàng quay đầu lại. Hắn rất tự tin vào năng lực của bản thân, nếu những thuộc hạ của hắn đối mặt với chiêu này, không ai có thể sống sót trở ra.
Kẻ hắn tưởng có thể tiện tay xử lý lại dễ dàng phá giải chiêu thức của hắn, Sư Tử Vàng hơi hứng thú: “Các cậu là hải tặc hay là hải quân?”
Trương Đạt Dã đáp: “Bọn tôi chỉ là một đoàn du lịch bình thường mà thôi. Có thể cho bọn tôi đi tham quan một vòng, tiện thể kiếm ít đặc sản về được không?”
“Cậu đang đùa tôi à? Ông đây là Sư Tử Vàng đấy!” Mái tóc vàng trên đầu Sư Tử Vàng phấp phới, cực kỳ giống một con sư tử đực giận dữ.
Một luồng khí thế vô hình từ người hắn khuếch tán ra, vài con dã thú chạy chưa xa lắm ngã rầm xuống, khóe miệng sùi bọt mép.
Nếu không có chiếc bánh lái ngộ nghĩnh trên đầu thì lúc này Sư Tử Vàng còn oai phong hơn một bậc ấy chứ.
“Thật đáng sợ!” Bên trong khoang điều khiển của Cá mập khổng lồ, Perona mở to hai mắt nhìn như thể bị dọa chết khiếp.
Sharkler ở bên cạnh không có cảm giác gì cả, cấu tạo của người máy vẫn khác biệt với con người, Haki và vân vân còn chẳng bằng hát cho hắn nghe một bài.
“Yohohoho~ Khí thế tuyệt vời, thật khiến người ta dựng tóc gáy… Dù tôi chẳng có tóc gáy, Yohohoho~” Brook rút thanh kiếm ra, kẻ địch mạnh hơn nữa cũng không được bỏ cuộc, hắn phải quay về gặp Laboon, không thể gục ngã ở đây được.
Diệp Ngôn chà xát cánh tay: “Thế đếch nào tự nhiên có cảm giác nhìn thẳng hội trưởng nhỉ, hơi muốn quỳ xuống.”
Cậu ta đang nói về hội trưởng hội học sinh trường trung học Hạ Hầu, người tự có bá khí, rất nhiều người tu hành nhìn thẳng vào mắt vị này đều sẽ vô thức muốn quỳ.
“Đúng là cảm thấy người này rất đáng sợ.” Thụy Manh Manh siết chặt thanh kiếm trong tay nhưng trạng thái của cô không hề bị ảnh hưởng.
Kể từ khi đến với thế giới này, mỗi lần chiến đấu cô đều cảm thấy rất đáng sợ, nhưng miệng kêu sợ cũng chẳng ảnh hưởng đến việc cô chém người bao giờ. Đối với cô mà nói, áp lực càng lớn chưa biết chừng chém người càng ác chiến.
Ngay từ đầu, Tom đã ở trong trạng thái run rẩy và sợ hãi chứ luồng Haki bá vương này quét qua mà không có bất kỳ tác dụng nào. Chắc tại Tom chưa kịp phản ứng.
Lúc này, Trương Đạt Dã bị Sư Tử Vàng đặc biệt nhắm tới vì cái miệng nói năng thiếu suy nghĩ của mình. Đứng giữa khí thế bá đạo ấy, Trương Đạt Dã nghĩ vẩn vơ:
‘Người này không chịu phối hợp gì cả, ít nhất cũng nên hỏi mình muốn đem đặc sản gì về, để mình đáp lại là muốn đem đầu trên cổ ngài về. Sau đó hai người tranh cãi một lúc nữa, trì hoãn thêm chút thời gian chứ nhỉ…’
‘Tự nhiên cảm thấy hơi áp lực. Cái quần què gì vậy? Bá vương à? Hình như kém xa lần gặp Tóc Đỏ mấy tháng trước. Thế là vấn đề của cái người này hay do mình mạnh lên rồi nhỉ? Đây là bá vương cùi bắp nhất mà tôi từng gặp đó!’
Còn rảnh để nghĩ ngợi lung tung, Trương Đạt Dã chỉ hơi gượng gạo chứ không bị ảnh hưởng quá lớn.
Những người khác cũng không cảm thấy khó chịu lâu lắm, bởi vì trên người Artoria tản mát ra một luồng khí thế, vừa chống chọi với Haki bá vương của Sư Tử Vàng, vừa quét sạch sẽ cảm giác khó chịu trên người các đồng bạn.
Đặc biệt là Perona, cô nhóc đã gần ngất xỉu đến nơi còn giờ lại miễn cưỡng khắc phục được nỗi sợ hãi.
Cho nên bá vương của Sư Tử Vàng chỉ làm một đám dã thú ngất xỉu không phải vì Haki của hắn tệ mà là do gần như toàn bộ người bên địch đều bật hack.
“Ổ? Cô cũng vậy à… Biển khơi này không cần nhiều vương giả như vậy!” Sư Tử Vàng nhìn chằm chằm Artoria, chân phải khẽ động, tung ra một đạo trảm kích ánh vàng kim: “Trảm sóng!”
“Hây a!” Artoria cũng chém một đạo trảm kích ánh kim tới đón.
“Keng!”
Hai trảm kích ánh kim tiêu trừ lẫn nhau rồi dần biến mất, tiếp đó một luồng khí nổ bùng lên từ trung tâm, thổi tung cát bụi trên mặt đất, đồng thời thổi bay mái tóc vàng của cả hai.
Nhìn từ bên ngoài thì có vẻ hai người ngang tài ngang sức nhưng Trương Đạt Dã biết Artoria đã thắng, bởi vì Sư Tử Vàng sử dụng kỹ năng nhánh ‘trảm sóng’, còn Artoria thì phẩy tay đánh ra kỹ năng tự động thôi, chắc thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận