One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 634: Băng hải tặc Arlong (3)

Chương 634: Băng hải tặc Arlong (3)
Đại tướng cơ mà, có lẽ là một trong số những người mạnh nhất của hải quân, cho nên hắn bị người tầm cỡ như thế bắt được cũng không tính là vấn đề đúng không?
Nếu không tính đồng tộc là Jinbe và quái vật cỡ đại tướng hải quân thì chắc hắn cũng mạnh phết chứ hả? Arlong cố gắng tự an ủi bản thân, đồng thời giữ vững tinh thần gây dựng lại băng hải tặc Arlong. (Arlong vốn có băng hải tặc Arlong của mình nhưng sau khi Tiger xuất hiện thì sáp nhập vào băng hải tặc Mặt Trời, cho nên mới nói là gây dựng lại.)
(Arlong vốn có băng hải tặc Arlong của mình nhưng sau khi Tiger xuất hiện thì sáp nhập vào băng hải tặc Mặt Trời, cho nên mới nói là gây dựng lại.)
Arlong tràn ngập tự tin dẫn dắt băng hải tặc của mình xông pha gây dựng thành tựu mới… Đương nhiên phải trốn xa đại tướng hải quân một tí, cách xa tổng bộ của hải quân một tí.
Trên thực tế hắn cũng làm như vậy. Hắn thành công khiến con người sống trên mấy hòn đảo nhỏ ở Đại Hải Trình cảm thấy sợ người cá, đồng thời bị hải quân treo lệnh truy nã 2000 vạn Belly.
Hôm nhận được tin tức, bọn họ mừng như điên, còn định đến hòn đảo nào đó ăn mừng một phen. Cũng chính ngày hôm đó, Arlong gặp phải người mù cường tráng kia.
Lúc ấy mọi người đang uống rượu mua vui, Arlong định ra ngoài tản bộ một chút, sau đó hắn bắt gặp một cảnh tượng cả đời khó quên.
Người mù nọ vừa rút kiếm ra, một tòa nhà đã biến mất, sau đó người nọ tra kiếm vào vỏ, một quả thiên thạch cháy bỏng từ trên trời giáng xuống, tiễn 5 chiếc thuyền hải tặc đang chuẩn bị nã đại bác tấn công hòn đảo nhỏ này xuống đáy biển.
Tiếp đó, người mù làm như chưa xảy ra chuyện gì cả, dùng gậy kiếm trong tay dò đường đến gần Arlong. Cả người Arlong cứng lại đứng chết trân tại chỗ, lại là một quái vật khác, không lẽ hắn bắt buộc phải dừng chân an nghỉ tại đây?
“Cảm phiền anh bạn. Xin hỏi cậu có biết chỗ nào có sòng bạc không?” Người mù cất tiếng hỏi hắn.
“Tôi chỉ đến đây uống rượu thôi.” Arlong cũng không biết tại sao hắn lại phải giải thích ý đồ của mình khi đến đây trước thời hạn, sau đó dùng giọng điệu dịu dàng nhất đời nói tiếp: “Anh đi tới trước khoảng mấy trăm mét rồi hỏi thăm thử xem, hình như ở đó có khu dân cư, người địa phương cũng khá nhiều.”
“Vậy ư? Xin cảm ơn.”
Cộc cộc, cộc cộc… Tiếng gậy kiếm gõ xuống mặt đất dò đường càng ngày càng xa, trái tim Arlong bất giác đập liên hồi theo tiếng gậy dò đường.
“Sống… sống rồi… Đại Hải Trình vẫn quá nguy hiểm…” Arlong suýt ngồi phịch xuống đất nhưng cố hết sức quay người chạy về quán rượu, đánh thức tất cả đồng bọn say bí tỉ: “Giăng buồm, lập tức giăng buồm ra khơi!”
Đây là lần đầu tiên trong đời Arlong đến quán rượu của con người mà… thanh toán tiền.
Trong kế hoạch của Arlong, bọn họ sẽ đến đảo Foolshout để tìm cô bé mà đại ca Tiger nhất quyết muốn tìm về… Không cần biết con bé có cố ý không thì nó vẫn cứ là mồi nhử hải quân dùng để bắt đại ca Tiger. Giờ đại ca Tiger đã đi rồi, cớ gì mồi nhử vẫn được phép sống?
Nhưng trước mắt chuyện này không còn quan trọng nữa, Arlong nghĩ việc cấp bách bây giờ là phải rời khỏi Đại Hải Trình, không thể chỉ vì một con nhóc loài người mà khiến toàn bộ đồng đội của mình táng thân ở đây!
“Ra tới rồi! Đây là biển Đông à? Momoo làm tốt lắm!” Cảm nhận làn gió nhẹ thổi qua bên cạnh nghĩa là đã rời khỏi Vành Đai Tĩnh Lặng. Bạch tuộc Hatchan kích động đứng trên mũi thuyền động viên con bò biển trước mặt hắn.
Dù hắn là người cá nhưng muốn đi thuyền vượt Vành Đai Tĩnh Lặng thì cũng cần phải cẩn thận. Nhưng bọn họ có lợi thế là tùy tiện cử người lặn xuống thăm dò tuyến đường an toàn bất cứ lúc nào, với lại có động vật biển kéo thuyền giúp họ có thể vượt qua nhanh chóng hơn.
Trong trường hợp khẩn cấp, thậm chí tất cả thuyền viên đều có thể lao xuống nước đẩy thuyền. Nếu tình hình tồi tệ hơn nữa thì bọn họ có thể vứt bỏ thuyền trốn thoát, thuận tiện hơn nhiều so với con người.
Dù thế nào đi chăng nữa, việc vượt qua Vành Đai Tĩnh Lặng an toàn là điều đáng ăn mừng, các người cá hoan hô và Arlong cũng thở phào nhẹ nhõm. Cuối cùng cũng rời xa nơi đó.
Ăn mừng được một lúc, Hatchan không chịu ngồi yên nhất lên tiếng hỏi: “Đại ca Arlong, tiếp theo chúng ta nên làm gì?”
“Tiếp tục tiến về phía trước cho đến khi gặp thuyền hoặc đảo, cướp được một bản đồ hàng hải rồi tính tiếp.” Arlong nói: “Hoa tiêu chú ý vào, những người khác hãy nghỉ ngơi thật tốt và sẵn sàng chiến đấu!”
“Aaa!” *n
Băng hải tặc Arlong khá may, chẳng mấy chốc đã gặp một con thuyền hải tặc, đã thế đối phương còn không có ý chạy trốn, phát hiện là người cùng nghề thì đón thẳng lên.
Giữa hải tặc với nhau thì chẳng có gì để thương thảo, nếu biết cờ hải tặc của đối phương thì còn phải cân nhắc sức mạnh giữa mình và địch. Nhưng nếu là một lá cờ lạ thì nhận định đối phương là gà mờ, đánh tan trước rồi nói tiếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận