One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 265: Điểm chính là bụng của Jinbe sờ không sướng tay

Chương 265: Điểm chính là bụng của Jinbe sờ không sướng tay
"Sao lại thế?"
"Ban đầu chỉ muốn tồn tại thôi, sau đó anh trở nên mạnh mẽ... Được rồi, là nhóm của anh trở nên mạnh mẽ, từ đó bắt đầu muốn làm chút chuyện trong khả năng cho phép, thuận tiện đổi ít tiền lẻ. Giờ thì mục tiêu của anh là tiết kiệm tiền mua thuyền, sau đó chu du thế giới."
Trương Đạt Dã điểm lại một lượt những thay đổi từ khi mình đến nơi này. Chu du thế giới cũng xem như mơ ước tốt đẹp đi, tuy mục đích ban đầu là vì Tom muốn tìm ALL BLUE, Artoria thì muốn ăn khắp thế giới.
Ngoài ra cũng không tiện nói chuyện mình hy vọng thực lực có thể mạnh đến mức tay đấm Tứ Hoàng chân đạp đại tướng đi. Trương Đạt Dã giống với rất nhiều người, càng lớn càng ngượng khi nói ra mơ ước của mình.
Keimi chống má hỏi: "Mua thuyền cần nhiều tiền lắm ạ?"
"Thuyền hơi tốt một chút khá là đắt."
"Giống thuyền của lão đại Jinbe ạ?"
"Cũng không cần to như thế. Với cả thuyền của ngài ấy không hợp với bọn anh." Trương Đạt Dã nhớ tới con quân hạm của Jinbe, tuy chất lượng miễn bàn nhưng rất nhàm chán.
"Thuyền của bọn anh không cần to quá, đủ cho khoảng mười người sinh hoạt trên biển là được. Ngoài bộ phận cơ sở như phòng ngủ, phòng ăn thì còn phải có cả khu thư giãn như phòng thể dục, phòng tập võ, thư viện vân vân."
"Thậm chí có thể thiết kế một quầy rượu nhỏ trên tầng cao, mỗi lần đến một đảo nào đó là có thể mở quán vài ngày kiếm ít tiền lẻ, thuận tiện hiểu biết dân tình, phong tục địa phương. Tuy trồng cây trên thuyền hơi khó, nhưng chắc bày ít hoa cỏ cũng được..."
"Thật ra thì hết thảy đều không phải là điểm chính, điểm chính là kho trữ nguyên liệu nấu ăn phải to, hiệu quả giữ tươi xịn."
Trương Đạt Dã cứ nói tới là cảm thấy rất muốn nhấc bút vẽ bản thiết kế. Cuối cùng lại nhận ra mình không biết vẽ, chỉ đành viết mấy chữ ghi nhớ linh cảm của mình.
Mấy người trò chuyện náo nhiệt, quán rượu lại bỗng nhiên im ắng… Bởi vì Jinbe xuất hiện ở cửa.
"Đây… đây là Hiệp sĩ biển xanh Jinbe, người vừa trở thành Thất Vũ Hải mới đây không lâu!"
"Sao hắn lại tới đây!"
Các khách hàng xì xào bàn tán, thậm chí muốn chạy trốn. Đây chính là hải tặc người cá hung ác trong lời đồn.
'Cảnh nảy quen thật đấy. Hình như lần trước Mắt Diều Hâu tới đây cũng như vậy thì phải?' Trương Đạt Dã cười giơ tay chào hỏi: "Ơi, Jinbe!"
Sau đó mọi người thấy người cá hung ác nguy hiểm trong lời đồn nở nụ cười ấm áp: "Cậu Đạt Dã, lão phu tiếp lời mời của cậu, tới uống rượu đây."
Các khách hàng tập thể trưng ra vẻ mặt khiếp sợ: "Há?"
"Người này được ông chủ nhỏ mời tới à?"
"Sao trông họ thân thiết thế?"
"Đầu tiên là Mắt Diều Hâu, sau đó là Hiệp sĩ biển xanh. Rốt cuộc quán rượu này bị gì thế!"
Ha hả!
Trương Đạt Dã nghe mấy lời bàn tán linh tinh thế thì thầm nghĩ trong lòng: Nói các anh cũng chẳng tin đâu, tôi đây còn gián tiếp đắc tội Thất Vũ Hải Crocodile, thuận tay gài bẫy chuẩn Thất Vũ Hải Doflamingo. Chờ hôm nào rảnh rỗi lại chọc ba người còn lại một cái là gom đủ bảy, có thể gọi rồng thần rồi.
Mượn hình ảnh của 7 viên ngọc rồng
* Mượn hình ảnh của 7 viên ngọc rồng
"Chờ anh lâu lắm rồi." Trương Đạt Dã bày mấy chai rượu ra, sau đó nói với các khách hàng khác trong quán: "Giới thiệu với mọi người nhé, đây là Thất Vũ Hải Jinbe - Hiệp sĩ biển xanh, một người bạn tôi gặp được trong lần đi đảo Người Cá. Đặc biệt nhấn mạnh nhé, tuy anh ấy trông béo vậy thôi, nhưng cảm giác sờ bụng chẳng sướng tay gì cả."
Jinbe ngẩn ngơ. Điểm chính là cái này à?
Các khách hàng cũng lớn giọng phỉ nhổ: "Điểm chính là cái bụng à?"
Trương Đạt Dã hỏi: "Chẳng lẽ không phải? Sau khi các anh thân thiết với một người béo mập thì có thể nhịn không sờ bụng người ta à?"
Có rất nhiều người đơn thuần bắt đầu nghiêm túc suy tư, lại bỗng cảm thấy lời này đúng là có lý.
Cũng có người to gan chạy tới cạnh Trương Đạt Dã thì thầm hỏi: "Nhưng đây là Thất Vũ Hải đấy, đã thế còn là..."
"Đã thế còn là người cá hả?" Trương Đạt Dã nói hộ hắn ta: "Người cá cũng là người mà, Thất Vũ Hải cũng là người chứ có gì ghê gớm. Đến cả Mắt Diều Hâu các anh, các chú cũng gặp rồi mà."
Cuối cùng có vài người nhát gan tính tiền rời quán rượu, nhưng đa số người đều quyết định nán lại, cũng không biết là do tò mò về Jinbe hay tương đối tin tưởng đám Trương Đạt Dã. Đồng thời, bọn họ dồn hết lực chú ý của mình lên Jinbe.
"Quấy rầy rồi, thật ngại quá." Jinbe khách sáo nói với các vị khách đang ngồi trong quán một câu, sau đó mới ngồi xuống đối diện Trương Đạt Dã.
Mọi người có loại cảm giác được kính mà sợ, nhân vật tầm cỡ như thế mà lại nói chuyện khách sáo với họ.
Trương Đạt Dã khá hài lòng với lần tiếp xúc này. Cậu cũng không nôn nóng muốn thay đổi quan niệm của tất cả mọi người, chỉ cần hai, ba chục người ở đây lý giải về người cá và đảo Người Cá một chút là được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận