One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 728: Trên thế giới này có người say sóng thật á? (3)

Chương 728: Trên thế giới này có người say sóng thật á? (3)
Wendy nghi hoặc: "Dạ? Tại sao ạ?"
"Bởi vì em mạnh lên rồi, giờ chắc em cũng giống với Natsu đấy." Trương Đạt Dã nghi ngờ Hope là trường hợp đặc biệt của Wendy nhưng vẫn hơi lo lắng, lát nữa phải thử mới biết được.
Wendy nhớ tới dáng vẻ của Natsu, mỗi lần ngồi xe lửa, ngồi thuyền, thậm chí chỉ cần đặt một cái ván lên trên thùng gỗ cũng khiến anh ấy chóng mặt vất vưởng…
"Không phải đâu?" Wendy sợ đến mức ngửa người ra sau, biến thành như vậy thì sau này sao có thể du lịch với mọi người tiếp được?
Hina khó tin: "Sao lại xảy ra chuyện này? Vừa nãy trên thuyền mọi người vẫn ổn mà?"
"Giải thích đơn giản chính là năng lực của em ấy tiến hóa, dẫn tới vài tác dụng phụ. Thuyền của chúng tôi chắc có điểm đặc thù." Trương Đạt Dã nói: "Wendy muốn thử lại lần nữa không?"
"Muốn thử ạ!" Mặc dù trong lòng Wendy đã tin rồi nhưng vẫn không cam lòng.
Hina đương nhiên sẽ không ngăn trở, thế là Wendy lại trèo lên quân hạm: 1 bước, 2 bước, Wendy mở to hai mắt, kiên định bước ra bước thứ 3... Wendy không kiên trì nổi, che miệng khụy xuống boong thuyền, hai mắt to rưng rưng nước mắt, nhỏ yếu, đáng thương lại bất lực…
Trương Đạt Dã lại bế Wendy lên, quay sang nói với Hina: "Vẫn là mời ngài Zephyr ra ngoài thì hơn."
"Cũng chỉ đành vậy thôi." Hina gật đầu, năng lực giả trên đại dương thật là quái lạ, lại còn có người sẽ say sóng khi trở nên mạnh mẽ.
Trên bờ biển, nhân lúc Hina không có ở đây, Trương Đạt Dã xoa đầu Wendy an ủi: "Đừng nản chí, say sóng nghĩa là em đã trở thành một Sát Long ma đạo sĩ đủ tư cách, là chuyện tốt mà. Thật ra thì anh nên chúc mừng em."
"Có thật không ạ?" Wendy ngẩng đầu nhìn Trương Đạt Dã, thân là Sát Long ma đạo sĩ, chính cô bé còn không biết chuyện này.
"Ừ, anh nhớ là sau khi nắm giữ ma pháp Sát Long tới trình độ nhất định sẽ ảnh hưởng tới ống bán khuyên của con người, dẫn tới say phương tiện giao thông."
Trương Đạt Dã nói thêm: "Trước kia không say là vì em chưa đủ mạnh, giờ biến thành như vậy có khả năng là vì em học được áo nghĩa Sát Long, sau đó tiếp xúc đến lực lượng chân chính của Sát Long ma đạo sĩ, sở hữu lực lượng có thể gây tổn thương tới loài rồng."
Trương Đạt Dã nghiêm túc nhìn cô bé, cười nói: "Chúc mừng Wendy, em vẫn luôn cố gắng muốn trở thành Sát Long ma đạo sĩ ưu tú, em đã bước ra bước đầu tiên rồi!"
Nhắc tới chuyện này, Wendy mới vui trở lại: "Vâng!"
[Tác giả: Nhặt được một quan điểm thú vị tại khu bình luận thế này:
"Haki quan sát của Tóc Đỏ có thể đoán được tương lai nên khi hắn biết đối phương sẽ nể mặt mũi hắn ở tương lai thì sẽ nói: 'Nể mặt tôi'.
Nhưng nếu hắn biết tương lai đối phương không nể mặt mình thì sẽ không nói gì mà oánh luôn. Thế nên thiết lập nhân cách của Tóc Đỏ chính là: Chỉ cần hắn muốn mặt mũi, ai đều cho hắn..."]
Zephyr cũng rất kinh ngạc khi biết Wendy say sóng, nhưng ông không kênh kiệu gì cả, Wendy không tới được thì để ông tới. Vấn đề là không thể đi quân hạm thì chẳng phải khả năng mời chào Wendy gia nhập hải quân càng thấp đến vô cùng à?
"Em không bao giờ lên quân hạm nữa đâu..."
Nghe được Wendy dùng âm thanh yếu ớt nói ra lời tuyệt tình như vậy, trái tim Zephyr tan nát.
Trương Đạt Dã chú ý tới Zephyr và Hina: "Ngài Zephyr tới rồi."
Zephyr quan tâm hỏi thăm: "Wendy không sao chứ?"
Wendy lắc đầu: "Không sao ạ, để cháu thử chữa cho ngài đã nhé?"
"Nhờ tiểu thư." Zephyr không từ chối, yên tĩnh xem Wendy sử dụng ma pháp.
Ánh sáng dịu dàng chiếu rọi xuống, Zephyr cảm thấy toàn thân thư thái, ngay cả cơn mệt góp nhặt nguyên ngày hôm nay cũng vơi đi một nửa, hô hấp đều trôi chảy.
Hina thấy Wendy dừng tay thì vội vàng hỏi: "Sao rồi?"
"Có thể xác định đã chữa khỏi vấn đề của đường hô hấp, nhưng em cảm thấy bệnh của ngài Zephyr không phải do tổn thương mà thành." Wendy nhấn một ngón tay lên cằm bày ra tư thế suy nghĩ, dặn dò: "Nếu ngài biết được nguyên nhân bệnh thì xin hãy cố gắng tránh đi ạ."
Zephyr đương nhiên biết nguồn gốc bệnh của mình, nguyên nhân chủ yếu nhất là vấn đề ưu tư. Ngày biết người nhà bị hại là ngày đầu tiên ông phát bệnh, chỉ là triệu chứng không quá nghiêm trọng. Thậm chí ông có thể nhẫn nhịn cơ thể khó chịu để dẫn độ đám hải tặc kia.
Đúng vậy, đối mặt với hải tặc sát hại cả gia đình mà Zephyr vẫn giữ vững nguyên tắc 'không giết' của mình, chỉ phụ trách dẫn độ. Tuy cuối cùng hung thủ khó thoát khỏi cái chết cũng là kết quả sau khi quan tòa xét xử.
Nhưng có lẽ chính vì thế mới khiến tâm trạng ông tích tụ lâu ngày, bệnh mãi không khỏi. Còn những cuộc chiến đấu và huấn luyện cường độ cao lâu dài về sau cũng chỉ là một nhân tố rất nhỏ trong đó thôi.
Đối với người giữ vững tín niệm như vậy, Trương Đạt Dã chỉ có thể bội phục nhưng không tán đồng. Nếu để cậu lựa chọn, gặp chuyện như vậy thì cứ học Chó Đỏ cho sảng khoái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận