One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 900: Lại tới thành phố Thất Thủy (3)

Chương 900: Lại tới thành phố Thất Thủy (3)
Chờ kỹ thuật của hắn thành thục hơn, có lẽ có thể võ trang ra một quân đoàn máy móc.
Điểm chung lớn nhất của mấy người ở phòng làm việc của Tom chính là đều yêu thành phố Thất Thủy sâu sắc, luôn nghĩ cách làm sao bảo vệ nó. Chẳng qua con đường từng người lựa chọn là khác nhau.
Franky luôn cho rằng Iceburg lựa chọn hợp tác với chính phủ quá mức nguy hiểm, cho nên hắn muốn làm ra trang bị lợi hại hơn để võ trang cho mình, dùng sức mạnh to lớn để bảo vệ Iceburg.
Mà Iceburg thì cho rằng Franky chìm đắm vào chế tạo vũ khí, sớm hay muộn sẽ xảy ra chuyện, hắn cần lấy được quyền phát ngôn lớn hơn để bảo vệ Franky.
Hai người đều âm thầm lo lắng lẫn nhau, mỗi tội chỉ cần chạm mặt nhau là…
“Burg đần! Anh tới làm gì hả?”
“Tôi nghe nói đoàn của ngài Đạt Dã đã tới thành phố Thất Thủy, nghĩ bọn họ nhất định sẽ đến đảo Scrap. Quả nhiên là bị cậu lừa tới đây, Ky ngu ngốc!”
“Đồ khốn nhà anh, ‘lừa’ là ý gì hả!”
“Chứ không phải à? Cái nhà của Franky lụp xụp của cậu có thể dùng để chiêu đãi khách cho tốt à? Hả?”
Hai người trán đối trán, gào lên: “Muốn choảng nhau đúng không! Khốn kiếp!”
Thành Long nghi hoặc: “Rốt cuộc quan hệ của bọn họ tốt hay không tốt thế? Chúng ta có cần ngăn cản không?”
Trương Đạt Dã nói: “Yêu nhau lắm cắn nhau đau, không cần phải xen vào. Đánh một trận là ổn thôi.”
Wendy và Carla có thể hiểu được loại tình cảm này, hai nhóc nhìn thấy bóng dáng của Natsu và Gray đâu đây.
“Đại ca, anh….”
“Về rồi ạ?”
Cửa lớn của Franky House mở ra, một cặp chị em song sinh bước tới. Hai người có kiểu tóc vuông chằn chặn, hành động vô cùng ăn ý, ngay cả nói chuyện cũng là mỗi người nói nửa câu.
“Vuông quá!” Perona thấy kiểu tóc của các cô ấy thì thốt lên.
“Đúng là rất vuông.” Trương Đạt Dã ấn tượng sâu sắc về hai người kia. Không phải bởi vì các cô ấy mạnh cỡ nào mà chỉ vì kiểu tóc quá kỳ lạ.
Franky trong lúc vội vàng bớt chút thời giờ nói: “Kiwi, Mozu, đây là những vị khách quan trọng, mấy đứa hỗ trợ chiêu đãi một lát, đại ca đang bận tí.”
“Dạ vâng.”
“Đại ca.”
Chị em tóc hình vuông đã không lạ gì với hành vi đánh nhau của Franky và Iceburg, cứ dăm ba hôm lại đánh một trận ấy mà. Nếu đám người Zambai ở đây, nói không chừng còn có thể mở cá cược.
“Mời các vị qua bên này ngồi.”
“Oái.”
Chị em tóc hình vuông giật mình ré lên, bởi vì có trận gió ập thẳng tới, mái tóc của họ mang lại lực cản quá lớn nên suýt ngã sấp xuống.
Vì duy trì cân bằng, hai người đành phải nghiêng người đi ngang.
Đoàn Hope sững sờ tập thể: Sao kiểu tóc này cố định chắc chắn dữ vậy, rốt cuộc là tóc hay là cánh buồm?
...
Cả đám vào ngồi trong phòng khách của nhà Franky một lát thì đám người Zambai khiêng bao lớn bao nhỏ chạy về, cuộc chiến của Franky và Iceburg cũng đến hồi kết.
Chị em tóc hình vuông nhận lấy các loại nguyên liệu nấu ăn đi nấu cơm trưa, những người khác ở lại phòng khách nói chuyện.
Lúc ban đầu đám người Zambai còn hơi câu nệ, nhưng mà nhìn thấy Franky và Iceburg đều rất tự nhiên thì cả đám cũng dần thả lỏng hơn.
Có vài người lớn gan đến hỏi Artoria về chuyện kiếm sĩ mạnh nhất thế giới, càng nhiều người vây quanh Sharkler hơn… Kiếm sĩ làm sao mà hay ho bằng người máy cơ chứ?
Qua một lúc, Wendy đột nhiên nhắc nhở: “Anh Đạt Dã ơi, áp suất không khí thay đổi. Em cảm giác trời sắp mưa như trút nước ạ.”
“Mưa lớn à?” Trương Đạt Dã đến bên cửa sổ nhìn thoáng qua không trung, ánh nắng tươi sáng, chỉ là Wendy sẽ không dự báo sai.
Iceburg và Franky liếc nhau: “Nếu tiểu thư Wendy dự báo đúng thì có lẽ thần nước sắp tới rồi. Tính ra thì cũng là trong khoảng thời gian này.”
Iceburg đứng lên: “Xin lỗi không thể chiêu đãi thêm nữa. Tôi cần nhanh chóng đến tòa thị chính, mời thị trưởng thông báo để mọi người tị nạn mới được.”
Trương Đạt Dã hỏi: “Cần giúp một tay không?”
“Không cần. Tôi chỉ cần đi báo một tiếng với ngài thị trưởng là được. Bởi vì là dự đoán của đoàn du lịch Hope nên ngài thị trưởng chắc chắn sẽ coi trọng.” Iceburg nhanh chóng rời khỏi Franky's House, thuê một con bulls và phóng thẳng tới trung tâm thành phố.
Vivi tò mò hỏi: “Thần nước là gì ạ?”
Zambai đáp: “Thần nước còn được gọi là Aqua Laguna, là thảm họa thiên nhiên xảy ra mỗi năm một lần tại nơi này. Nó thường kéo theo mưa to gió lớn và sóng triều dữ dội. Đến lúc đó, những nơi thấp ở trên đảo đều sẽ bị nhấn chìm.”
Wendy hỏi: “Thế chẳng phải là rất nguy hiểm ư? Thật sự không cần bọn em hỗ trợ ạ?”
Franky khui ba chai Cocacola đưa cho nhóm loli: “Đừng lo lắng, người dân ở đây đã hình thành thói quen mỗi năm sơ tán một lần rồi. Bình thường đều đợi gió mạnh nổi lên mới bắt đầu di chuyển cơ. Lần này được thông báo sớm như vậy cơ mà, mọi việc sẽ ổn cả thôi.”
“Mọi người không cần tị nạn ư?” Artoria đặt câu hỏi, sẵn tiện xin một chai Coca.
Bạn cần đăng nhập để bình luận