One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 704: Lòng tin giữa người với người đâu (3)

Chương 704: Lòng tin giữa người với người đâu (3)
Artoria không nói gì, cô thích cả hai loại đồ ăn hai người vừa chỉ, lát nữa cứ ăn cùng là được.
"Vâng, xin chờ một chút!" 10 đầu bếp vô thức đáp thật lớn, luống cuống tay chân bố trí công việc.
Trương Đạt Dã vẫn còn đang được voi đòi tiên: "Chậm quá đấy, động tác như rùa bò. Nếu không thể lấp đầy dạ dày của khách hàng thì còn xứng để xưng là đầu bếp không hả?"
"Vô cùng xin lỗi!" Động tác của các đầu bếp trở nên nhanh hơn.
Sau khi tiêu diệt mấy mâm, Trương Đạt Dã tiếp tục quạt gió thổi lửa: "Đánh cược tôn nghiêm của đầu bếp, đừng để khách chờ quá lâu chứ!"
"Vâng! Tăng tốc độ ngay đây ạ!"
Đồ ăn mới được bưng lên liên tục, mà tốc độ bị xử lý càng nhanh, bữa tiệc chẳng hiểu sao biến thành chiến trường của đầu bếp và khách hàng. Giữa bầu không khí như vậy, các đầu bếp vô thức trở nên khẩn trương, thậm chí quên béng mục đích chính của mình.
Đã có vài tên đầu bếp thể lực yếu ớt ngã gục, tuy đã có người bổ sung vào ngay nhưng chỉ lát sau đều run hết cả tay.
Trương Đạt Dã nhìn ra các đầu bếp bắt đầu lực bất tòng tâm, dù cậu và Thụy Manh Manh đã ngừng ăn rồi nhưng vẫn không chịu bỏ qua cho các đầu bếp: "Nhanh nhẹn lên, đừng bỏ cuộc! Chúng tôi sắp ăn no cả rồi này!"
Thấy cuối cùng đã đút no hai người, các đầu bếp hơi vực dậy tinh thần, chẳng qua thể lực vẫn hạn chế bọn họ. Rốt cuộc đầu bếp vẫn lần lượt ngã gục…
Một tên đầu bếp cuối cùng run rẩy đặt món ăn lên bàn toàn đĩa trống.
Artoria nhanh chóng xử sạch đĩa đồ ăn, nhẹ giọng nói: "Vất vả rồi. Có thể làm thêm 3 phần khủy giò chiên giòn này không? À… Hay là 5 phần đi?"
Đầu bếp cuối cùng cảm thấy xây xẩm mặt mũi rồi ngã gục.
Mr.7 chủ trì công tác chiêu đãi cũng cảm thấy xây xẩm mặt mày, kế hoạch có phải thế này đâu?
Mười mấy đầu bếp mệt gục mà xem ý tứ con bé tóc vàng kia hình như là chưa ăn no à?
Hắn nhìn chồng đĩa không kia, tính toán một phen… Bữa tiệc này chắc rời trống kho lương thực của thị trấn rồi hả? Dạ dày của cô cắt ghép từ tộc người khổng lồ ra hay gì?
Không thể chờ đợi thêm nữa! Mr.7 tính toán trong lòng, bây giờ dù có thể tìm thêm vài đầu bếp cũng chẳng có thời gian xoay sở nguyên liệu nấu ăn.
Dù mục tiêu chưa đạt được tuyệt đối nhưng số người còn tỉnh táo cũng chỉ có hai trai, hai gái và một người máy thôi mà?
Ít nhất đối phương đã giảm nửa nhân số, có tranh chấp cũng không cần sợ.
Sau khi nghĩ thông, Mr.7 áy náy đi tới cạnh bàn ăn của Artoria: "Vô cùng xin lỗi quý khách, đầu bếp trong trấn đều đã mệt gục rồi. Xin lỗi vì chiêu đãi không chu toàn."
Artoria nói: "Không, tại chúng tôi thất lễ quá, làm các vị phải tốn kém."
"Không sao, vốn dĩ nguyện vọng của chúng tôi là nỗ lực chiêu đãi mọi vị khách tới thị trấn mà." Mr.7 'thành khẩn' nói: "Tôi đã phái người tới thị trấn gần đây mời đầu bếp, đảm bảo sẽ làm hài lòng quý khách!"
Trương Đạt Dã kinh ngạc nhìn hắn, vị đại ca này bị kích thích quá độ à? Phung phí kinh phí như thế không sợ Vua Cát thịt hắn hả?
Nhưng ngay sau đó cậu chợt hiểu ra mời đầu bếp là cái cớ thôi, vì Mr.7 đã nói tiếp: "Nhưng trước khi đầu bếp chạy tới, còn có một số việc tôi muốn thương lượng với các vị."
Trương Đạt Dã hỏi: "Chuyện gì?"
"Chúng tôi nghe nói các vị là thợ săn tiền thưởng rất nổi tiếng. Khéo làm sao, thị trấn chúng tôi cũng có tổ chức thợ săn tiền thưởng, Chúng tôi muốn mời các vị gia nhập."
"Xin lỗi, chúng tôi còn phải đi du lịch tiếp. Với cả làm thợ săn tiền thưởng cũng cần gì tổ chức hay là không đâu hả?"
"Không, không, không. Chỗ của chúng tôi không phải tổ chức thợ săn tiền thưởng bình thường." Mr.7 ra vẻ thần bí, vẻ mặt lộ ra cuồng nhiệt: "Kiếm tiền thưởng chỉ là bước đầu tiên của kế hoạch, sau này chúng tôi phải dùng số tiền ấy để tìm nơi thích hợp thành lập quốc gia lý tưởng. Chỉ cần gia nhập vào lúc này, chờ sau khi kế hoạch lớn thành công là có thể đạt được chỗ tốt quá sức tưởng tượng!"
Trương Đạt Dã thuận câu chuyện hỏi tới: "Xin hỏi tên tổ chức là gì, thủ lĩnh là vị nào?"
"Nói tên cho cậu nghe cũng được thôi. Chúng tôi là Baroque Works, còn thủ lĩnh..." Nhắc tới thủ lĩnh, vẻ mặt Mr.7 trở nên nghiêm túc: "Tôi cũng không biết thân phận chân thật của ngài ấy. Chúng tôi gọi ngài ấy là Boss, danh hiệu Mr.0, nhưng thân phận cụ thể bị cấm hỏi."
"Tại sao?"
"Tôn chỉ của tổ chức chúng tôi là ‘thần bí’, bất cứ ai tự tiện hỏi dò tin tức của ông chủ sẽ bị thanh trừ." Mr.7 nói hết những tình báo được phép tiết lộ. Đằng nào thì chỉ cần gia nhập là đều biết những việc này.
Hắn hơi dừng lại một chút rồi hỏi: "Vậy câu trả lời của các vị là gì? Có muốn gia nhập chúng tôi không?"
"Khoan đã, tôi còn một câu hỏi nữa." Trương Đạt Dã nói: "Các anh không biết Boss là ai, thế sao phải bán mạng cho người ta?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận