One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 794: Tom: Mèo bị chém á? (3)

Chương 794: Tom: Mèo bị chém á? (3)
Wendy yên lặng tiến lên giúp Thành Long chữa thương.
Tuy Karoo sẽ không nói chuyện nhưng về tới nơi khoa cánh múa chân loạn xị, thành công diễn tả cho đám Vivi biết chú Long đánh với người ta, thế nên mới chạy tới.
Lúc này các binh lính phụ trách bảo vệ Vivi cũng đi theo, nhận được sự đồng ý của Vivi và Thành Long thì tiến lên bắt lấy Mr.2: "Mày là người giả trang quốc vương hả? Mau nói quốc vương thật ở đâu?"
"Tao sao có thể nói cho chúng mày chuyện này được? Cho dù đi nhầm sang đường cho đàn ông, cho dù đi nhầm sang đường cho phụ nữ, chỉ cần không vi phạm đường của okama thì đã sao? Tuyệt đối không bán đứng đồng bạn là còn đường okama tao giữ vững!" Mr.2 kiên nghị.
Thành Long nói: "Giờ đám Đạt Dã đang giằng co với hung thủ bắt cóc quốc vương rồi, chờ bọn họ đánh thắng người kia là sẽ không sao."
Mr.2 ủ rủ gục đầu xuống, tuy tôi không bán đứng mọi người nhưng bọn họ đã tra được mất rồi nha. 0 -chan, 1 -chan, bảo trọng nha...
"Thật không ạ?" Hai mắt Vivi tràn đầy hy vọng.
Thành Long khẳng định: "Thật, bọn họ rất mạnh, ít nhất thì lợi hại hơn anh trăm lần."
"Perona, năng lực của cậu có tác dụng với người kia không?" Vivi cảm thấy năng lực của Perona có thể giúp đỡ, nhưng để cô bạn đi hiện trường lại quá nguy hiểm. Vivi nhìn ma trơi hỏi: "Cái này có thể rời khỏi cậu bao xa?"
"Bao xa cũng không có vấn đề gì!" Perona bảo đảm, thật ra thì chính cô nhóc cũng chưa thử bao giờ, dù sao thì ra khỏi thành là ăn chắc: "Nhưng mà..."
Perona lom lom nhìn Thành Long.
Thành Long suy nghĩ một chút, cảm thấy không vấn đề gì: "Chỉ dùng linh thể thì cứ đi đi, chắc sẽ giúp được mọi người."
"Được!" Perona nhào tới trên người Vivi, dứt khoát hồn lìa khỏi xác bay ra ngoài thành.
Wendy chữa trị cho Thành Long xong thì nói: "Vậy cháu cũng đi nhé. Công việc chính của cháu là phụ trợ mọi người chiến đấu mà!"
"Phụ trợ ấy à..." Không hiểu sao Thành Long nhớ lại cái ngày Wendy tung một chiêu áo nghĩa Sát Long ném Smoker xuống biển: "Ừ đi đi, nhưng phải cẩn thận đấy nhé."
Carla nắm lấy Wendy, đưa cô bé bay về phía bên ngoài thành. Trước thấy Pell chúi đầu lao xuống, bọn họ đều thấy phương hướng của hắn, mọi người chắc đang ở đó cả.
Vivi cố gắng đỡ cơ thể Perona, vẫy tay về phía bầu trời: "Cảm ơn các cậu, xin hãy thật cẩn thận!"
...
Cửa thành phía Nam Alubarna.
Hai cánh tay Mr.1 biến thành lưỡi kiếm, lên tiếng chất vấn: "Mày đã làm gì!"
Vừa rồi Trương Đạt Dã hô một câu 'Long bạo phá', bên kia Den Den Mushi vang lên một tiếng nổ tung, sau đó hoàn toàn mất tín hiệu. Tuy không có chứng cứ, nhưng Mr.1 cảm thấy chắc chắn là do Trương Đạt Dã giở trò.
Trương Đạt Dã khá là đắc ý: "Đã bảo tên kia toi rồi mà 2 người không tin cơ, cứ nằng nặc gọi điện thoại xác nhận cơ. Thấy chưa? Lúc gọi điện thoại bị đánh lén rồi ấy gì?"
Tom một tay chống vào chân Trương Đạt Dã, một chân vắt lên chân khác, gật đầu như đồng ý. Đại khái là chủ nhân nói đúng, hết thảy đều là bọn họ sai.
Artoria và Thụy Manh Manh không nhịn được nhìn thoáng qua Trương Đạt Dã, cảm thấy cái mặt cậu bây giờ rất thèm đòn.
Diệp Ngôn cảm thấy rất vui vẻ yên tâm, kỹ năng kéo thù hận của sếp Dã lại mạnh hơn rồi, cậu thích nhất đồng bạn như thế.
"Mày mừng quá sớm rồi!" Mr.1 dậm mạnh chân, nháy mắt xuất hiện trước mặt Trương Đạt Dã, gần như đuổi kịp tốc độ của Soru: "Chém nguyên tử!" (Atomikku Supa)
(Atomikku Supa)
Tốc độ nhanh lắm đấy nhưng vẫn nằm trong phạm vi khả năng phản ứng của Trương Đạt Dã. Cậu nhanh chóng lôi một thanh kiếm ra, đón đỡ trảm kích từ mọi phương hướng chém như bay về phía mình.
“Keng, keng, keng!”
Artoria chẳng những không có vẻ gì muốn nhúng tay, ngược lại còn chừa chỗ cho bọn họ. Cô cảm giác được Trương Đạt Dã sẽ không nguy hiểm, thỉnh thoảng để cậu thực chiến một chút cũng tốt. Vấn đề quan trọng nhất lúc này là nghĩ cách cứu quốc vương.
Trong nháy mắt, vài chục chiêu đã qua, Mr.1 linh hoạt sử dụng ngón tay, hai cánh tay, hai chân và các vị trí cơ thể hóa thành lưỡi kiếm, phát động trảm kích liên tục không gián đoạn, tư thế phong phú khiến Trương Đạt Dã mở rộng tầm mắt.
"Có thể đỡ được ‘Chém nguyên tử’ của tao, mày là một kiếm sĩ giỏi." Mr.1 tạm dừng thế công, bình luận: "Nếu là người bình thường thì lúc này chắc đã trở nên giống con mèo kia rồi."
Trương Đạt Dã chỉ chỉ sau lưng hắn: "Anh chắc chắn người bình thường có thể được như nó á?"
Mr.1 kinh ngạc quay đầu, chỉ thấy Tom cũng đang mê mang nhìn hắn.
Không đúng, chiêu thức của hắn ban nãy chắc chắn đánh trúng con mèo kia, dù có là đá thì cũng nên bị cắt thành miếng nhỏ vuông vức rồi mới phải chứ. Con mèo này là thế nào?
Ngay khi hắn vô cùng nghi hoặc, Tom có vẻ đã muộn màng phát hiện mình bị chém, sau đó biến thành khối vuông nhỏ đều đặn rơi lả tả xuống đất. Sau đó khối vuông nhảy lên nối liền như cũ, tức giận trợn mắt nhìn Mr.1.
Bạn cần đăng nhập để bình luận