One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 421: Cách ứng phó sai lầm (1)

Chương 421: Cách ứng phó sai lầm (1)
“Tôi sẽ liên lạc với bọn họ, các cậu cẩn thận.” Trung tướng Gion bất lực, đến giờ phút này rồi mà còn có tâm trạng nói đùa được, với lại cô cứ cảm thấy hình như người này còn hiểu tính cách của tướng lĩnh hải quân hơn cả cô nữa.
Khi chuẩn bị xuất phát, Diệp Ngôn nói: “Mã Lão Ngũ nhắn rằng phát hiện mấy con Den Den Mushi thay đổi phương hướng, sắp đến gần vị trí của chúng ta. Mấy chục người trong đội thăm dò đã thả những động vật vừa bắt được và đuổi tới đây. Ngoài ra, Tùy Phong Nhĩ cũng nhắn về, hơn trăm người từ trong cung điện của Sư Tử Vàng đi ra, khả năng cũng đang xông về phía chúng ta.”
“Phản ứng nhanh đấy chứ. Chỉ thấy mỗi mình tôi thôi mà, có cần phải dàn trận lớn như vậy không?” Trương Đạt Dã cảm thấy may mắn khi Sư Tử Vàng không đích thân ra tay, mãi mới gặp được một tên boss chơi đúng bài bản rồi. Mấy boss từng gặp toàn đi đường cong lối tắt, đúng là có độc.
Phản ứng nhanh và bày trận lớn là điều đương nhiên, động vật bắt lúc nào cũng được nhưng nếu bắt người trễ một chút thì tin tức có thể bị rò rỉ ngay.
Theo Indigo, người trên đảo Thú Lạ chỉ là những kẻ xui xẻo vô tình bị đưa lên trời, chưa chắc đã biết đây là năng lực của đại nhân Shiki, cũng chưa chắc có khả năng liên lạc với thế giới bên ngoài.
Nhưng làm việc gì cũng phải cẩn thận, với tư cách là cánh tay phải của đại nhân Shiki, hắn nhất định phải nhanh chóng bóp chết khả năng này từ trong trứng nước. Vì vậy Indigo rất coi trọng việc này.
Nếu nói có gì thiếu sót, có lẽ là hắn không muốn vì chút chuyện vặt vãnh này mà quấy rầy Sư Tử Vàng. Với sự hiểu biết của Indigo về Shiki, ngài ấy sẽ không đích thân ra tay vì một nhân vật nhỏ bé vô danh và trông có vẻ bình thường như vậy.
Đúng như những gì Sư Tử Vàng đã nói khi lần đầu tiên đối đầu với băng Mũ Rơm: ‘Những kẻ nhỏ mọn như các người thậm chí còn không có tư cách bị tôi giết’.
Trương Đạt Dã nói với M. Danbo: “Lần này chúng tôi chạy vượt chướng ngại vật nên không thể chăm sóc cho anh được. Lát nữa anh nhân cơ hội trốn vào trong sơn động của sư tử kỳ lân, thế vẫn tốt hơn là một mình chạy lung tung.”
“Tôi biết rồi. Cảm ơn vì mọi việc các cậu đã làm cho động vật!” M. Danbo nghiêm túc khom lưng, hắn biết mình chỉ là một người bình thường, đi theo bọn họ sẽ gây thêm rắc rối nên không nói gì thêm nữa.
Thụy Manh Manh giơ tay xung phong: “Tôi có một câu hỏi. Tôi nhớ là hòn đảo lớn của Sư Tử Vàng cách đảo chúng ta rất xa phải không? Vậy quân tiếp viện đến bằng cách nào?”
Trương Đạt Dã nói: “Hỏi hay lắm. Diệp Ngôn, nhớ bảo Tùy Phong Nhĩ chú ý xem thế nào, nói không chừng lát nữa chúng ta sẽ cần dùng đến.”
“Không thành vấn đề.” Diệp Ngôn giơ ngón tay làm động tác ok. Tiếp đó, cậu như nhớ ra điều gì, dùng chùy bổ sung thêm mười mấy chùy vào đầu Den Den Mushi đang bất tỉnh.
“Chuẩn bị xong rồi, chúng ta xuất phát thôi.”
“Được.” Thụy Manh Manh, Sharkler, Diệp Ngôn và Brook đáp lại rất dứt khoát.
Có mỗi Perona khá là sợ hãi. Điểm này thì Brook khác cô, dù gì cũng là người sợ Tứ Hoàng khiếp vía nhưng khịa Tứ Hoàng thì liều mạng luôn, khi nước đến chân, hắn không thiếu dũng khí.
Về phần Tom và Artoria không trả lời…
“Đừng ham ăn. Khi nào xong chuyện chúng ta đi ăn ốc sên ăn được thật ấy. Den Den Mushi của chúng ta cũng bị hai người dọa đến khóc luôn rồi kìa.”
Trương Đạt Dã một tay bế Tom lên, tay kia kéo Artoria đi. Hai kẻ tham ăn này vẫn tỏ vẻ tiếc nuối, Tom đã chuẩn bị sẵn cả gia vị phối hợp rồi đây này.

Trương Đạt Dã mở ra một khe hở nhỏ, thò đầu khỏi tấm vải ngụy trang, đúng lúc chạm mắt với một con ốc sên lớn.
“...” Im lặng một giây, Trương Đạt Dã đưa tay đẩy đầu của Den Den Mushi theo dõi sang một bên.
Den Den Mushi vừa vặn đối mặt với Tom cũng vừa thò đầu ra bên cạnh Trương Đạt Dã, sau đó Tom lặng lẽ lấy dao nĩa ra, nhướng mày nhìn Den Den Mushi.
Den Den Mushi thụt lùi, từ từ quay đầu nhìn lại Trương Đạt Dã.
“Là mày ép tao đấy nhá.” Trương Đạt Dã móc một túi nhỏ, trên túi có viết chữ ‘muối’ to đùng.
Cậu xé mở túi và rắc muối vòng quanh Den Den Mushi, con Den Den Mushi lập tức rụt đầu lại, ngay cả vỏ cũng run rẩy.
Những người khác lần lượt bước từ tấm vải ngụy trang ra ngoài, Perona nói: “Hóa ra Den Den Mushi còn sợ muối à?”
Diệp Ngôn nói: “Cô đừng học cách đối phó sai lầm của cậu ấy. Sếp Dã đã bị lộ rồi nên không sao cả, chứ nếu chúng ta gặp phải Den Den Mushi, tốt nhất nên đá nó bay đi trước khi nó kịp phản ứng.”
Tom đưa tay lên tai vừa nghe lén Diệp Ngôn nói vừa gật đầu tán đồng, chỉ là đá người thôi mà, lúc mở quán rượu ở quần đảo Sabaody, Tom đã luyện thành thục rồi.
Nó lấm lét nhìn trái ngó phải, phát hiện một con Den Den Mushi khác đang chuẩn bị bò tới thì lập tức vòng ra phía sau Den Den Mushi, nhấc chân lên, xoắn cổ chân vài vòng lấy đà rồi đá vào vỏ của Den Den Mushi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận