One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 594: Tom: Thì ra anh là một Sharkler như vậy (4)

Chương 594: Tom: Thì ra anh là một Sharkler như vậy (4)
Thế là một tiếng ‘ầm’ cực lớn vang lên, Sharkler tiếp đất thành công, lên sân khấu rất chi là hoành tráng.
Khi hắn đang định tìm kiếm xem Tom ở đâu thì lại nghe một tiếng nổ khác bất thình lình vang lên. Sharkler ngã bẹp xuống đất rồi cả người rơi xuống không kịp khống chế... Cầu sập rồi!
Nguyên đoạn cầu chỗ Tom bắt đầu sập xuống, tất cả những thứ ở trên mặt cầu bao gồm hải tặc, cả đống đạo cụ do Tom ném ra và chính bản thân mèo Tom cũng rơi xuống cùng với mặt cầu.
"Lần này lại là gì thế?" Đám hải tặc sắp tuyệt vọng đến nơi. Chúng loáng thoáng nhìn thấy người máy đen ngòm bèn hốt hoảng la to dù đang lơ lửng giữa không trung: "Một đòn đã phá hủy chiếc cầu to lớn này, người máy đó quá khủng khiếp."
Sharkler ở giữa không trung đón được Tom đang rơi xuống, một người một mèo trợn tròn mắt nhìn nhau.
Ánh mắt của Tom rõ ràng đang nói: Thì ra anh lợi hại như vậy, mới đó đã giải quyết hết người xấu đang đuổi bắt mèo rồi.
Sharkler muốn viết hai chữ "oan quá" lên đùi Tom, hắn thề hắn không hề làm chuyện đó.
Cầu sập cả một mảng lớn, toàn bộ mặt cầu rơi xuống biển tạo thành những đợt sóng khổng lồ. Tuy đám hải tặc rất bối rối nhưng vẫn nhớ là phải hít vào một hơi thật sâu, sau đó nín thở chuẩn bị bơi lội.
Có điều vào lúc mặt cầu chạm vào nước thì đã làm bị thương rất nhiều người, có tên bị sóng cuốn chìm xuống dưới nhưng vì khát khao được sống quá mãnh liệt đã tiếp sức cho chúng vùng vẫy ngoi lên.
Sharkler ôm Tom rơi xuống nước. Lúc vừa tiếp xúc với mặt nước, Sharkler còn tưởng mình bị vỡ cơ, thậm chí còn xuất hiện ảo giác nghe thấy tiếng đồ sứ vỡ tan tành.
Được rồi, ngay sau đó Sharkler biết mình không hề nghe nhầm. Hắn ngẩng đầu thì thấy Tom ở trên mặt biển vỡ thành mười mấy miếng, sau đó kêu ‘ùng ục’ chìm xuống.
Sharkler luống cuống tay chân bắt lại từng mảnh vỡ của Tom, sau khi xác nhận không bỏ sót mảnh nào mới ngoi lên mặt nước, bơi đến gần Cá mập khổng lồ. Hắn điều khiển Cá mập khổng lồ bơi đi, sau đó ngồi trên đỉnh đầu của nó xếp hình.
Những người khác cũng cảm nhận được chấn động dưới chân, ai nấy trợn tròn mắt nhìn cả đoạn cầu lớn bị cắt lìa rơi xuống. May mắn nhịp cầu ở chỗ họ không sập, chỉ là bị chia lìa với bộ phận chính, trở thành một đoạn cầu độc lập.
Trương Đạt Dã trông thấy Sharkler và Tom rơi xuống nước thì quýnh quáng. Cậu lấy một thanh kiếm ra, chém trái chém phải, gọn gàng xông đến gần chỗ cầu gãy.
Hải tặc ngoan không chắn đường hoảng sợ quay đầu định bỏ chạy nhưng lại bàng hoàng phát hiện Trương Đạt Dã chạy sượt ngang mình, đến bên cầu mới dừng lại, vừa mở Tekkai vừa hét lên: "Sharkler, Tom, cả hai không sao chứ?"
Trương Đạt Dã chủ yếu lo lắng cho Sharkler, cả đống đá và vật liệu gỗ rơi xuống như vậy mà bị va trúng thì không may. Tom sẽ chẳng bị đập chết đâu, nhưng rất có khả năng Sharkler sẽ báo hỏng.
Lúc này Sharkler mới vừa ghép các mảnh vỡ của Tom lại với nhau, cất tiếng trả lời: "Tôi không sao, có điều hình như Tom không ổn thì phải..."
Hắn vừa dứt lời, Tom đã mơ màng ngồi dậy. Nó cảm thấy hơi khó chịu bèn thuận tay chỉnh chỉnh cái mũi mình.
Sharkler sững sờ, sửa lại lời: "Ây... Hình như không có gì không ổn cả... Bọn tôi quay về ngay đây."
"Không sao là được rồi." Trương Đạt Dã thở phào, sau đó mới cảm thấy có người dùng kiếm chém lên lưng và gáy mình vang lên ‘leng keng’.
"Lôi đình bán nguyệt trảm!" Trương Đạt Dã quay người lại, thô bạo phóng thích ma lực thả ra trảm kích hình trăng khuyết màu vàng.
Đám hải tặc bị đánh trúng đồng loạt ngã xuống, lúc này mới nghe Trương Đạt Dã mắng mỏ: "Vết thương trên lưng là nỗi nhục của kiếm sĩ đấy biết không? Còn dám chém vào lưng tôi à? Quần áo của bổn cung đắt lắm đấy."
Đám hải tặc khóc không ra nước mắt. Còn tưởng chỉ là người bình thường hơi khỏe tí thôi, ai ngờ lại là quái vật đao thương bất nhập. Rốt cuộc có ai trong đoàn du lịch này là người bình thường không thế?
Sharkler và Tom mất một chút thời gian để vô hiệu hóa khả năng chiến đấu của đám hải tặc trôi nổi trên mặt biển, sau đó mới ra lệnh cho Cá mập khổng lồ quẳng họ trở lại trên cầu.
Lần này không có gì ngoài ý muốn xảy ra, Sharkler thành công gia nhập chiến trường và hạ gục mười mấy người gần đó bằng một chiêu “Yarinami.” Sau đó hắn bắt đầu thử sử dụng các loại “Seiken” trong Karate người cá để làm chiêu thức đánh người từ xa.
Trương Đạt Dã, Artoria, Thụy Manh Manh và Brook sử dụng kiếm để chiến đấu, Diệp Ngôn quơ thiền trượng hành đám gà mờ một lúc thì dần tìm lại được tự tin trong phương diện thể thuật, Wendy thành thật tung ra từng chiêu ma pháp tấn công để tập luyện…
Đám hải tặc dần mất ý chí chiến đấu. Một mặt là vì kẻ địch quá mạnh, mặt khác là thuyền trưởng Don Krieg kiêm tượng đài mạnh nhất trong mắt chúng vẫn đang quỳ sụp dưới đất mãi không đứng dậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận