One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 185: Muốn thuyền kiểu nào? (1)

Chương 185: Muốn thuyền kiểu nào? (1)
"Ha ha, sao tự nhiên lại nói chuyện này nữa." Goodman cười ngượng ngùng, không cảm thấy mình đã làm ra chuyện tốt gì đáng để cảm ơn.
"Thật ra thì một thời gian ngắn nữa cháu định ra biển đi xem một chút." Trương Đạt Dã cảm thấy mình nên nói với bọn họ một tiếng trước khi ra biển mới phải.
Nhóc Bayer nhảy cẫng lên: "Anh Đạt Dã muốn ra biển á? Anh muốn đi làm vua hải tặc à?"
"Sao đến giờ con còn chưa quên chuyện vua hải tặc hả!" Goodman tát cái bốp lên gáy Bayer.
"Mẹ bảo đánh vào đầu sẽ bị ngu đi đấy!" Bayer tủi thân.
"Ngu cũng hơn vua hải tặc gì đấy nhiều!" Goodman không để ý tới nhóc, quay đầu nhìn về phía Trương Đạt Dã. Hắn cảm thấy cậu em Đạt Dã không đến mức nghĩ không thông như vậy đâu.
Trương Đạt Dã cười nói: "Chỉ ra ngoài du lịch thôi ạ. Cháu chẳng có cảm tình gì với đám hải tặc cả."
Goodman lập tức tưởng tượng ra vô số nguyên nhân: Nào là muốn ra ngoài đi tìm cố hương này, nào là muốn đi trả thù hải tặc khiến cậu lưu lạc trên biển và vân vân.
Dù sao thì lần trước hỏi về quê hương Trương Đạt Dã, cậu chỉ nói là một nơi rất rộng lớn, rất tốt đẹp, lại không nhắc tới việc nó ở đâu. Lúc hỏi nguyên nhân cậu phiêu bạt trên biển và chuyện liên quan đến người nhà, cậu cũng chỉ nói mình xui xẻo mà thôi.
Goodman cảm thấy hoặc là Trương Đạt Dã gặp sự cố bất ngờ tàn khốc gì đó mới trôi dạt trên biển, chính cậu cũng không rõ quê mình ở nơi nào. Cũng có thể là người một nhà đi ra ngoài du lịch, sau đó gặp phải hải tặc nên thất lạc gì đó?
"Một mình cậu ra biển hay muốn mang toàn bộ đồng bạn của mình theo?"
"Đương nhiên là đi cùng nhau ạ."
"Cũng phải, có đồng bạn đáng gờm thế này, ra biển đi thăm thú một chút cũng tốt." Goodman cảm thấy có một cô nàng kiếm sĩ so chiêu được với Thất Vũ Hải, lại thêm người máy siêu ngầu thế này, muốn đi đâu cũng chẳng có vấn đề gì.
Trương Đạt Dã cảm thấy hắn hiểu lầm cái gì, nhưng vẫn gật đầu nói: "Hôm nay cũng thuận tiện muốn nhờ chú chỉ dạy một chút về phương diện thuyền đi biển. Nếu muốn mua một chiếc tốt một chút thì đại khái cần tốn bao nhiêu tiền vậy ạ?"
Goodman kinh ngạc: "Mua thuyền? Không đi tàu chở khách hoặc du thuyền gì đó à?"
Trương Đạt Dã nói: "Đi thế không tiện cho lắm, vẫn nên có thuyền của mình thì mới tự do, muốn đi đâu thì đi đó. Thậm chí cháu còn đang nghĩ xem có nên mở một quán rượu trên biển không. Mỗi lần cập bờ đều có thể mở cửa buôn bán, kiếm lộ phí."
"Còn phải xem cậu muốn thuyền lớn cỡ nào. Với cả tài liệu tốt một chút đều rất đắt." Goodman lo rằng cậu không có khái niệm gì với phương diện này nên nhắc nhở: "Với số lượng người bên quán rượu hiện giờ, thuyền buồm loại nhỏ dưới hai mươi mét là đủ rồi."
Trương Đạt Dã tính toán, bây giờ mới có bốn người một mèo, thuyền to quá thì đúng là không thể xử lý xuể. Nhưng dưới hai mươi mét thì chắc mới to cỡ Going Merry, nếu sau này có thêm người tới thì phải chen lấn, còn không bằng dứt khoát làm theo kích cỡ của Thousand Sunny:
"Cháu muốn tàu dài khoảng bốn mươi mét, tài liệu... Có cây kho báu Adam không ạ?"
Goodman: "..."
Đứa nhỏ này muốn gì chứ? Còn cây kho báu Adam cơ đấy. Tôi đây làm thợ đóng tàu mấy chục năm cũng chưa thấy gỗ Adam bao giờ. Toàn thế giới tổng cộng chỉ có vài cây kho báu Adam thôi biết không? Hiếm lắm biết không?
Hơn nữa, bởi vì vật liệu gỗ quá tốt, muốn sử dụng cũng rất phiền toái, thợ đóng tàu bình thường đều không có bản lĩnh ấy, dẫn tới chi phí đóng tàu càng tăng lên vun vút.
"Gỗ Adam thì đừng hi vọng nữa. Bình thường còn lâu mới lấy được thứ kia. Mỗi lần nó xuất hiện là có thể bán ra giá trên trời. Dùng nó để đóng tàu thì cả ụ tàu chúng tôi sẽ cúng con tàu đấy như bảo bối ấy chứ. Chẳng những bán 1 tỉ 800 triệu, còn phải bán cho khách hàng mà cả ụ tàu thấy thuận mắt mới được."
"À..." Trương Đạt Dã cứng họng, cũng không biết Franky mua vật liệu gỗ ở chợ đen nơi nào.
"Thế thì thôi ạ. Vậy cứ tính theo tài liệu tốt nhất của ụ tàu các chú cho cháu được chứ?"
Goodman tính một lát: "Làm to như thế chắc phải cần 300 triệu đến 400 triệu Belly, cụ thể còn phải xem thiết kế chi tiết bên trong mới được. Đây cũng không phải con số nhỏ. Hay chúng ta cân nhắc đến thuyền qua tay được không?"
"Chúng cháu có thể tranh thủ thời gian trước đó nỗ lực kiếm tiền một phen. Còn cần tìm một bậc thầy hàng hải đáng tin nữa." Trong tay Trương Đạt Dã đã có gần 100 triệu Belly, không cảm thấy mục tiêu 400 triệu là xa vời. Cùng lắm thì dạo một vòng vùng đất trái phép, bắt thêm mấy tên hải tặc là được.
Goodman cũng nghĩ đến loại khả năng này, gật đầu nói: "Vậy cũng tốt, góp đủ tiền thì có thể tìm tôi bất cứ lúc nào. Đến lúc đó tôi đích thân thiết kế cho cậu."

Bạn cần đăng nhập để bình luận