One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 412: Cái miệng răng sắt hàm thép (2)

Chương 412: Cái miệng răng sắt hàm thép (2)
"Đạt Dã, chúng ta giúp bọn nó một tay nhé?" Artoria nói.
Không phải cô ấy động lòng với số thức ăn kia, mà vì ánh mắt của vua động vật khiến tim cô đau nhói. Vẻ mặt tuyệt vọng cận kề cái chết đó khiến cô nhớ lại bản thân trước kia.
Nếu có cách nào khác, sư tử kỳ lân cũng không muốn ký thác kỳ vọng lên người kẻ khác. Nhưng nó già lắm rồi, nhiều chuyện muốn làm mà không đủ sức. Chỉ cần đám xâm lăng kia dùng tới đại pháo hoặc điều khiển thú ăn sừng chen nhau mà lên thì nó cũng không đối phó nổi.
Còn đám động vật nghe lệnh của nó trên đảo, tuy số lượng rất đông nhưng sức chiến đấu không đáng kể.
"Vậy giúp chúng nó đi, coi như báo đáp công chúng vừa chăm sóc Tom." Trương Đạt Dã xoa xoa đầu Tom, cậu là không ăn được đám động vật thông minh này rồi đấy, thôi thì thuyền mình chỉ thiếu rau quả tươi chứ chẳng thiếu thịt.
Sư tử kỳ lân tặng cậu một ánh mắt biết ơn, đám động vật có vẻ cũng rất vui, Tom và Diệp Ngôn xen lẫn trong số chúng cũng vui lây theo.
Có thể khiến đám động vật này nhanh chóng tin tưởng phó thác cho bọn họ chắc chắn là nhờ công của hai con hàng này.
Hôm nào để Diệp Ngôn mặc quần áo do Tom may đóng giả thành năng lực giả hệ Zoan, có khi còn lẻn tới cạnh Kaido đánh lén được cũng nên.
Trương Đạt Dã hỏi: "Thế mấy người xâm lăng kia đang ở đâu?"
"Tôi biết, Battler trú đóng ở bên đó." M. Danbo chỉ phương hướng, sau đó làm người dẫn đường, hắn cũng không hy vọng đồng nghiệp lầm đường lạc lối nhà mình lại tiếp tục hãm hại chúng động vật thêm nữa.
Mọi người theo hướng M. Danbo chỉ đi tới một vách núi, tại mảnh đất trống bên dưới vách núi bày một cái bàn nhỏ, một gã đàn ông trung niên có mái tóc hồng trông như mào gà trống đang buộc khăn ăn ngồi trước bàn, trên bàn bày một đĩa sừng thú.
Trên mặt cỏ quanh đó là một đám thú ăn sừng đang cúi đầu gặm cỏ, cách đó không xa là rất nhiều thi thể động vật bị cưa bỏ sừng như hươu, dê…
"Đại nhân Battler, đây là tương cà chua."
"Đây là sốt salad."
Một tên cao gầy và một tên cường tráng đều nâng sốt chấm trong tay bóp lên hai cái sừng trước mặt Battler.
Battler cầm một sừng thú bỏ vào trong miệng, nhai răng rắc nuốt xuống bụng rồi lắc lắc hai tay: "Không phải, không có cảm giác gì. Tiếp theo!"
Trương Đạt Dã đứng trên vách núi nhìn mà ê cả răng: "Nhai sống sừng thú, người này là Kỷ Hiểu Lam chắc? Răng sắt hàm thép?"
Thiết xỉ đồng nha: Ý chỉ ăn nói dõng dạc, hùng hồn. Phim Kỷ Hiểu Lam thiết xỉ đồng nha được bên mình dịch là bản lĩnh Kỷ Hiểu Lam
*Thiết xỉ đồng nha: Ý chỉ ăn nói dõng dạc, hùng hồn. Phim Kỷ Hiểu Lam thiết xỉ đồng nha được bên mình dịch là bản lĩnh Kỷ Hiểu Lam
Tom tự bẹo miệng mình một cái. Nếu cắn sừng dê thì rụng răng luôn chứ hả?
"Quá đáng thật, săn giết nhiều như vậy rồi!" M. Danbo nhìn những thi thể động vật bên kia mà đau lòng khôn xiết.
Sư tử kỳ lân bên cạnh nhe nanh, đám động vật còn lại nhốn nháo biểu đạt tức giận và sợ hãi. Trong số chúng có rất nhiều con từng bị đám thú ăn sừng kia truy đuổi, may lắm mới có thể chạy thoát. Ngoài ra còn có vài con tận mắt thấy thảm trạng của đồng bạn khi bị lùng giết.
Artoria cầm trường kiếm: "Tóm lại, chỉ cần đánh ngã ba người bọn là xong hả?"
"Cứ thế lên luôn á? Có tận mấy trăm con thú ăn sừng liền đấy, không cần dẫn dụ chúng nó ra trước à?" M. Danbo cảm thấy các ân nhân khá là lỗ mãng.
Trương Đạt Dã đáp: "Không sao, chúng nó không cản được Artoria."
"Grào~" Sư tử kỳ lân nhẹ nhàng lên tiếng.
Karasuke giúp phiên dịch: "Đức vua nói: 'Tuy nói thế này rất quá đáng, nhưng ngài ấy vẫn không muốn tổn thương thú ăn sừng. Xin cho phép chúng tôi dẫn dụ thú ăn sừng ra, sau đó ngài hẵng đi giải quyết kẻ khống chế thú ăn sừng'."
"Đại nhân Battler, trên vách núi có người!"
"Hử?" Battler liếc mắt thấy được M. Danbo: "Thằng cha này còn sống cơ à? Trông có vẻ tìm được người giúp nhỉ? Đúng là… Ơ… kia là…"
Đang nói dở, Battler bỗng chú ý tới cặp sừng vàng óng ánh xinh đẹp trên đầu sư tử kỳ lân: "Chính là nó! Cặp sừng xinh đẹp làm sao! Bí mật trở thành vua chắc chắn là nó rồi!"
"Đưa nó về đây cho tao!" Battler lôi đàn violin ra kéo.
Tiếng nhạc lan rộng, thú ăn sừng đang lặng lẽ ăn cỏ gần đó rối rít ngẩng đầu lên, nhanh chóng tụ tập lại một chỗ, sau đó xông thẳng về phía vách núi như dòng nước lũ đen kịt.
"Nguy rồi, thú ăn sừng xông tới!" M. Danbo lộ ra vẻ sợ hãi.
"Đừng hoảng, thật ra muốn không làm tổn thương tới thú ăn sừng mà vẫn giải quyết được đám người kia cũng không khó đến thế." Trương Đạt Dã lôi cổ Diệp Ngôn đang xen lẫn trong đám động vật ra ngoài: "Đóng cửa, thả Diệp Ngôn!"
Karasuke không nhịn được kêu lên với Trương Đạt Dã: "Cậu định làm gì chú tuần lộc tội nghiệp này?"
Trương Đạt Dã câm nín. Tụi bây ngây thơ như thế, dù hôm nay không bị Battler săn giết thì sau này sớm hay muộn cũng sẽ bị người nào khác bán đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận