One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 320: Cindry miệng độc

Chương 320: Cindry miệng độc
Absalom nhủ thầm làm gì có chuyện ấy. Người ở lại giữ thuyền đã khó chơi thế rồi, người đi ra ngoài thăm dò phải mạnh nhường nào chứ? Chỉ mỗi Hogback thì làm gì bắt được người ta.
Hắn đoán không sai, khi gặp được Hogback ở hành lang, Absalom phát hiện vẻ mặt vị này cũng như đưa đám.
"Sao thế Hogback, bên chỗ ông thuận lợi không?"
"Fosfosfosfos..." Hogback cười gượng che giấu: "Chuyện đó à? Còn cần thêm chút xíu thời gian nữa."
Người giúp việc nữ đi theo sau lưng lão chẳng hề lưu tình hạ bệ: "Thất bại hẳn chứ sao, kế sách vụng về của lão vô dụng."
"Đừng nói thế chứ Cindry!" Hogback hô: "Em nói vậy sẽ khiến tôi mất hết thể diện!"
"Đến giờ ăn bánh ngọt rồi, món hôm nay là pudding." Cindry bưng đĩa, đổ thẳng pudding lên tay Hogback.
"Phải đưa cả đĩa cho tôi chứ!"
Vẻ mặt Cindry thoáng cái trở nên khủng bố: "Trên đời này không nên tồn tại cái đĩa!"
"Vâng vâng vâng... May mà tôi chuẩn bị từ trước, rửa tay rất nhiều lần rồi." Hogback như đã thành thói quen, ăn luôn pudding trong lòng bàn tay.
Trán Absalom ứa mồ hôi lạnh, cho nên mới nói hắn thích con gái yếu ớt đáng yêu là thế, tuyệt đối không thể tìm cô nào giống Cindry. Hắn thuận miệng chào hỏi: "Cindry, cô vẫn ghét cái đĩa như thế nhỉ."
Cindry ném thẳng cái đĩa trong tay xuống đất vỡ tan tành, nói với Absalom: "Sẽ chẳng cô nào sẵn lòng gả cho anh đâu."
Absalom suýt dựng lông: "Chào hỏi bình thường thôi mà. Sao phải nói lời ác độc như thế với tôi!"
Cindry lạnh tanh: "Tên biến thái cuồng rình trộm."
Absalom phát rồ: "Cô quá lắm rồi nhé!"
Perona vỗ vỗ Kumashi đang bế mình, cảm thấy vẫn là Kumashi không nói lời nào là đáng yêu nhất. Cô nhóc tuyệt đối không muốn người giúp việc giống Cindry. Nếu người giúp việc rót ca cao nóng cô nhóc thích lên bàn hoặc vào lòng bàn tay chẳng hạn, tưởng tượng đã sợ rồi.
Sau khi gặp Moria, Absalom và Hogback hơi chột dạ, dù gì hai người họ tổn thất nhiều zombie như thế mà còn chẳng bắt được lấy một người.
Nhưng ngoài dự liệu, sau khi biết tình hình chiến đấu, Moria không giận mà còn vui vẻ ra mặt: "Kishishishishi, bọn họ càng mạnh thì bóng của họ càng xịn chứ sao. Lần này ít cũng tăng thêm vài tên tướng zombie rồi, nói không chừng còn có thể đánh thức con zombie đặc biệt kia ấy chứ!"
Hogback đưa ra vấn đề thực tế nhất: "Nhưng rất khó bắt được người mạnh như vậy."
"Tôi mặc kệ, tóm lại, ba người phải nghĩ cách cho tôi!" Từ sau khi bị Kaido đánh bại, Moria mắc hai vấn đề tâm lý.
Một là sợ mất đồng bạn, thế nên mới liều mạng chế tạo zombie, chỉ cần cấp dưới đều là quái vật không chết, chỉ cần không có đồng bạn là người sống thì sẽ không mất đi nữa.
Thứ hai là hắn không còn tin tưởng vào lực lượng của chính mình nữa, chuyện gì cũng thích giao cho cấp dưới đi làm: "Giao cho mi", "Các người tự nghĩ cách"... thành câu cửa miệng của hắn.
"Để tôi dẫn các tướng quân zombie xông ra, đảm bảo bắt chúng về đây!" Absalom cảm thấy do mình lơ là mà thôi. Tuy trên con thuyền kia có kẻ phát hiện được vị trí của hắn, còn có ống nước quái dị kia, nhưng cuối cùng vẫn là vì zombie lính tốt bình thường yếu quá, đổi thành tướng zombie là ngon ăn rồi.
"Tôi cũng có thể giúp một tay, nhưng tôi không muốn đối phó với tên gõ chiêng và nữ kiếm sĩ đáng sợ kia đâu." Perona vẫn cảm thấy Artoria rất đáng sợ, nhưng dưới trướng cô nhóc còn vài zombie để dọa người và zombie động vật nữa.
Zombie đáng sợ chính là những bức tranh và tiêu bản động vật treo ở trong phòng và trên tường dọc hành lang, không tiện ra khỏi lâu đài. Nhưng có thể phái zombie động vật ra ngoài.
"Lão là vô dụng nhất." Cindry nói với Hogback.
"Nói quá rồi!" Hogback cũng không đảm nhiệm chức vụ chỉ huy các zombie, cấp dưới ngoại trừ Cindry thì không còn zombie nào khác. Ngày thường lão muốn dùng người thì phải mượn quyền chỉ huy từ những người khác.
"Tôi vẫn nên phụ trách sửa lại đám zombie tàn khuyết thì hơn. Chiến đấu thì cho Cindry hỗ trợ là được."
Dù là người Hogback thích nhất thì cơ thể Cindry cũng đã bị trải qua cải tạo, sức mạnh vượt xa người thường.
"Kishishishishi ~" Moria cười quái dị: "Vậy thì đi thôi, đưa bóng của chúng về đây! Vì giấc mộng của chúng ta!"
Sau khi thảo luận đơn giản, Hogback trở lại phòng thí nghiệm, hoặc nên gọi là phòng phẫu thuật. Perona đi vườn hoa nhỏ của mình triệu tập zombie động vật, còn Absalom thì đi tới một nơi trong đại điện.
Cả tòa điện lớn trông như nhà thờ, trên bức tường tít trong cùng treo giá chữ thập lớn, hai bên hành lang, mỗi bên có bốn cái quan tài.
Vẻ mặt Absalom thoáng cái trở nên trang nghiêm: "Tỉnh lại đi, các tướng zombie!"
“Két két két!”
Tiếng nói vừa dứt, tám quan tài rơi xuống, tám zombie mở quan tài đi ra, vừa có chiến sĩ cơ thể cao lớn, cũng có kỵ sĩ khôi giáp đầy đủ, có cả xạ thủ bốn tay, mỗi tay cầm một khẩu súng.
Bây giờ còn chưa có heo rừng Lola thích cầu hôn kia, bởi vì chuyện Lola ra biển trốn hôn ước hẳn là năm năm sau mới diễn ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận