One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 514: Lẽ trời là một vòng tuần hoàn (3)

Chương 514: Lẽ trời là một vòng tuần hoàn (3)
Đương nhiên Tom là ngoại lệ. Nó luôn gặp những chuyện ngoài ý muốn một cách kỳ quặc, ví dụ như đang đánh nhau thì bị người ta đập biến dạng này, bị người ta dẫm vào đuôi này, tự ngã vỡ thành từng mảnh… Ngay cả Artoria cũng không thể bảo vệ nó.
Cho nên với Trương Đạt Dã mà nói, trận đòn hôm nay đúng là hiếm có khó tìm. Nếu không nhờ Garp đánh thì Trương Đạt Dã cũng chẳng biết được hóa ra mình lại da dày thịt béo đến thế.
“Còn muốn đánh nữa à nhóc con?” Garp hỏi.
“Đánh.” Trương Đạt Dã giơ nắm đấm xông tới, cực kỳ giống dáng vẻ của Ace lúc trước.
Garp toét miệng cười, vung tay lên.
Đánh là đánh thật, dạy cũng là dạy thật. Garp kể hết một mạch những cảm nhận và kinh nghiệm khi sử dụng Haki vũ trang với cậu, vừa đánh vừa nói, kết hợp lý thuyết và thực hành luôn.
Ace ở cách đó không xa tập trung nghe một lát, nghe không hiểu lắm. Luffy bé nhỏ thì chẳng hề có tâm tư đó. Nhóc vừa ngoáy mũi nhìn ông nội đánh người vừa tự hỏi có nên đi ra sau đánh lén hoặc đào hố bẫy người không.
Trương Đạt Dã đau mà vui sướng. Cậu có cảm giác nếu cứ tiếp tục bị đánh như vậy, học được Haki vũ trang thì chưa chắc nhưng lại sắp học thành Tekkai trong Lục Thức đến nơi rồi.
Trước đây khi nhận được Lục Thức, Trương Đạt Dã chê Tekkai cực kỳ, còn nói không muốn học nó. Thế nhưng cậu vẫn không nhịn được đọc thử mấy lần.
Tekkai truyền sức mạnh vào cơ thể thông qua quá trình rèn luyện nghiêm ngặt, giúp cơ thể có độ cứng của sắt. Nguyên tắc của nó là tăng tốc vận chuyển máu dẫn tới tăng tốc độ chuyển động của cơ bắp.
Cậu vốn cho rằng chiêu này là kỹ xảo nhập môn của Haki vũ trang, nhưng nghiên cứu kỹ càng mới phát hiện ra hai thứ không liên quan gì tới nhau.
Tekkai là kỹ xảo phòng thủ bằng cách điều khiển cơ thể, còn Haki vũ trang thuộc về ‘Haki’. Haki là một sức mạnh tiềm tàng tương tự như khí thế hay sát khí, cho phép biến sức mạnh ý chí thành lực phòng thủ hoặc vũ khí.
Hai kỹ năng này, một loại nghiêng về thể chất, một loại nghiêng về ý chí, hoàn toàn không thể liên hệ với nhau.
Sau khi hiểu rõ điểm này, Trương Đạt Dã lại càng ít quan tâm đến Tekkai hơn. Chẳng qua hôm nay chịu đòn từ nắm đấm của Garp hơi nhiều nên cậu chợt nghĩ đến kỹ thuật phòng ngự này.
Đặc biệt là sau khi liên tưởng đến ‘kỹ năng chịu đòn’ của Ace lúc nãy, Trương Đạt Dã ngạc nhiên phát hiện ra, hình như Ace đã tự lĩnh ngộ được một chút tinh hoa của Tekkai thì phải?
Chẳng qua là Ace chưa hoàn toàn nắm giữ được Tekkai, dẫn đến năng lực phòng thủ của cậu ấy chưa đạt tới trình độ cứng như sắt, nhưng đồng thời cậu ấy cũng không gặp bất lợi là không thể di chuyển cơ thể khi sử dụng Tekkai.
Tên nhóc này là thiên tài chân chính. Trương Đạt Dã tấm tắc lấy làm lạ, sau đó ăn một cú đấm vào mặt rồi ngã văng ra ngoài.
Trương Đạt Dã bò dậy, che vành mắt bầm máu, bất mãn nói: “Này, đừng đánh vào mặt được không?”
“Xin lỗi, xin lỗi nhé.” Garp cười ha hả, chẳng buồn để ý đến lời nói thiếu lễ phép của Trương Đạt Dã.
Nếu Ace và Luffy bị đánh nhiều như vậy, hai tên quỷ ấy đã mắng ông là lão già thối tha từ lâu rồi. Thằng nhóc này đến bây giờ chỉ cao giọng một tí thôi, tính tình cũng khá tốt đấy.
Nể mặt cậu tốt tính như vậy… Garp xoa nắm đấm, khớp tay vang răng rắc. Ông sẽ nghiêm túc dạy dỗ hơn nhé! Thằng bé này lì đòn hơn ông tưởng rất nhiều.
Và thế là Trương Đạt Dã bị Garp đuổi đánh cả buổi chiều, thế mà còn chẳng chạm được góc áo của ông.
Sau đó Ace và Luffy nghỉ ngơi xong rồi, Garp thuận tay đưa hai người vào phạm vi đuổi đánh của mình.
Ba người kết thành liên minh tạm thời đánh nhau với Garp như ba anh hùng tam quốc đánh nhau với Lữ Bố… À, nói đúng hơn họ từ bị đơn độc bị đòn đến luân phiên bị đòn.
Có thêm sự góp mặt của hai người vẫn không thay đổi tình hình chiến cuộc, bởi vì đối với Garp cả ba đứa này đều như nhau, mỗi thằng một đấm.
Điều khác biệt là sau khi bị đánh, Ace và Luffy sẽ la hét bỏ chạy, sau đó bị Garp tẩn cho hai cú đánh về chỗ cũ. Còn Trương Đạt Dã lại kiên quyết học bí quyết Garp dạy để ra chiêu, sử dụng nắm đấm và cơ thể cảm nhận sức mạnh… Lúc ra chiêu thì cảm nhận bằng nắm đấm, còn lúc bị đánh thì cảm nhận bằng cơ thể.
Bởi vì Garp căn cứ cảm giác của mình để tăng mạnh cú đánh, thành ra ngoài cảm giác đau đớn ban đầu thì Trương Đạt Dã cũng dần bị thương.
Có lần, sau khi bị Garp đấm một cú vào mặt, Trương Đạt Dã thấy toàn thân choáng váng, đầu ong ong liên hồi, nhìn ai cũng thấy bóng chồng bóng khiến cậu sợ mình bị chấn động não, vội vã tìm Wendy chữa trị.
Khi Garp bắt gặp ánh sáng xanh lam trên ngón tay Wendy lần nữa, ông đã đấm mạnh khiến Ace và Luffy lún hẳn vào trong đất rồi nở nụ cười hiền lành, cúi đến gần trước mặt Wendy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận