One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 777: Các vị bị dẫn độ (1)

Chương 777: Các vị bị dẫn độ (1)
"Có phát hiện gì?" Diệp Ngôn đi theo sau lưng Trương Đạt Dã, vừa ăn dưa vừa hỏi ngược lại.
Mã Lão Ngũ chần chừ: "Ờm... Phòng làm việc rất lớn."
"Mày muốn chết đấy phải không?"
"Xin lỗi ạ." Mã Lão Ngũ hèn ngay: "Để tôi xem nào. Có rồi, tôi phát hiện một văn kiện ghi rõ ‘kế hoạch quốc gia lý tưởng’ trên bàn làm việc của hắn, mục đích là lật đổ vương quốc Alabasta!"
"Có văn kiện thật á? Không phải đâu?" Diệp Ngôn nghi ngờ: "Đã thế văn kiện này sao có thể đặt rành rành trên bàn làm việc được?"
"Hả?" Mã Lão Ngũ nghi hoặc: "Không phải chủ nhân và sếp Đạt Dã bảo chúng tôi bịa văn kiện đặt vào đây à?"
Diệp Ngôn trầm mặc: "Mẹ kiếp, ra là mày biên. Tao nói mà, đường đường Thất Vũ Hải làm gì ngu như thế. Cho nên mày không thèm lục soát luôn đúng không hả?"
"Không phải đã nói quá trình không trọng yếu à..." Mã Lão Ngũ 'thật thà' nói: "Nhưng chủ nhân nói có lý, văn kiện cỡ này không thể đặt ở nơi dễ thấy được. Tôi sẽ đi tìm chỗ giấu thật kỹ rồi chụp hình làm bằng chứng."
Sao mày thành thạo thế hả! Diệp Ngôn còn đang cảm thấy Trương Đạt Dã giao chuyện này cho mình là hiểu lầm gì đó rồi. Nhưng giờ xem biểu hiện của Cờ Yêu... Sếp Dã nhìn người thật chính xác.
"Chủ nhân, tôi tìm được hầm ngầm của sòng bạc!" Tùy Phong Nhĩ truyền tin về: "Bên trong giấu rất nhiều túi chứa bột màu xanh lá cây, chắc là bụi khiêu vũ mà sếp Đạt Dã đã nhắc tới."
"Ừ, làm tốt lắm." Diệp Ngôn thầm nghĩ con người Tùy Phong Nhĩ thật tháo vát, mới đó mà đã mang được cả bụi khiêu vũ vào rồi, không hổ là tình báo viên chuyên nghiệp, khả năng sáng tạo tình báo cũng rất mạnh.
Tùy Phong Nhĩ bên kia đang ngờ vực ra mặt, sao chủ nhân có vẻ không hăng hái mấy nhỉ? Chê mình tìm kiếm quá chậm hả?
Tùy Phong Nhĩ tiếp tục báo: "Phòng ngầm dưới đất cũng nằm trong phạm vi hồ bên ngoài, ngang qua lối đi xây bằng kính là có thể nhìn thấy cá sấu ở bên ngoài. Cá sấu rất to, có lẽ chính là trại chăn nuôi cá sấu mà sếp Đạt Dã đã nói."
Diệp Ngôn nói: "Có cá sấu thật hả? Thuận tay bắt một con về đi?"
"Chủ nhân ơi, có phải ngài nhận thức sai lầm về sức chiến đấu của tôi không? Tôi là Cờ Yêu loại chức năng mà!"
Diệp Ngôn hỏi: "Thì cũng không đến nỗi đánh không lại một con cá sấu chứ hả?"
"Con cá sấu này còn to hơn đám khủng long chúng ta từng gặp đấy. Mình tôi không đánh nổi đâu ạ." Tùy Phong Nhĩ kêu oan cho bản thân: "Theo tin tức tôi thu thập được, loại cá sấu chuối tiêu này chính là cá sấu mạnh mẽ có thể nhét Hải Vương vào thực đơn đấy!"
Diệp Ngôn bất đắc dĩ: "Thế thì thôi, mày lấy chứng cứ rồi về đi, bọn tao tự đi bắt cá sấu."
"Vâng!" Tùy Phong Nhĩ vui sướng chạy đi chụp hình lấy chứng cứ, thuận tiện lục soát xem trong phòng có gì đáng tiền không. Kẻ gian không về tay không mà nhỉ.
Diệp Ngôn ra hiệu cho Trương Đạt Dã ý bảo bên phía Cờ Yêu đã xong chuyện, đến lúc hất bàn rồi.
Trương Đạt Dã hơi tiếc nuối, hiệu suất của đám Cờ Yêu cao ghê, cậu mới chỉ kịp theo Tom chơi game nhặt quả, chưa thể nghiệm các bàn đánh bạc khác cơ. Thôi vậy, chính sự quan trọng hơn.
Nhưng cậu còn chưa kịp ra tay thì chỗ cửa cầu thang sòng bạc chợt có tiếng vang thật lớn, ngay cả mặt đất cũng rung bần bật, khách đánh bạc và nhân viên đều đổ dồn ánh mắt về phía cầu thang.
"Cứu mạng!" Mã Lão Ngũ một đường chạy như điên về phía Diệp Ngôn, sau lưng bị một con cá sấu to lớn bám sát.
Là cá sấu chuối tiêu, cá cũng như tên, trên đầu cá sấu mọc ra một cục u hệt như hình quả chuối, không rõ kết cấu.
Tuy tên và hình dáng có vẻ vô hại đấy, nhưng cơ thể to lớn và cái miệng to như chậu máu của nó không giả chút nào. Cá sấu chuối tiêu rống giận cắn về phía Mã Lão Ngũ.
"Oái…"
"Cá sấu! Sao cá sấu lại chạy ra đây!"
Tiếng khách đánh bạc thét chói tai vang lên liên tiếp, khủng hoảng mấy giây mới nhớ ra mình có chân, rối rít vừa chạy vừa lăn ra bên ngoài.
"Đây là… đây là thú cưng của ông chủ mà. Sao lại?" Quản lý biết Crocodile nuôi cá sấu, hơn nữa còn nuôi một con trong phòng làm việc. Khi ông ta tới báo cáo công việc với ông chủ có gặp được con cá sấu này vài lần, cảm giác rất thông minh mà. Sao hôm nay nó lại nổi điên thế kia?
Còn nữa, cái tên mặt ngựa thân người kia là ai?
Quản lý không kịp nghĩ nhiều hơn, vội vàng la lên: "Mau mau mau, ngăn nó lại!"
Nhân viên làm việc trố mắt nhìn nhau: Ngăn nó nào? Cá sấu á? Đó là mãnh thú có khả năng săn Hải Vương để ăn đấy. Bảo chúng tôi đi lên làm món tráng miệng à?
Thế là đám nhân viên rối rít cúi đầu vờ như không nhìn thấy, thậm chí còn có người muốn chạy trốn với các vị khách.
Chờ Mã Lão Ngũ dẫn cá sấu chuối tiêu tới trước mặt Diệp Ngôn, khách trong sòng bạc đã không còn dư lại một mống, ai nhát gan thì chạy bộ về nhà rồi, hơi to gan một tí thì đứng ngoài Rain Dinners len lén quan sát, tùy thời chuẩn bị chạy trốn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận