One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 718: Smoker nhả ra một dấu hỏi chấm (3)

Chương 718: Smoker nhả ra một dấu hỏi chấm (3)
"Cháu chỉ nói ra suy đoán của mình, không có bất kỳ chứng cứ nào. Nhưng vừa khéo trụ sở của Baroque Works ngay tại Alabasta. Nếu kế hoạch này thành công, danh dự của quốc vương sẽ chịu ảnh hưởng trái chiều mạnh mẽ, còn anh hùng của dân chúng là Crocodile chính là người lãnh tụ tốt nhất cho nhiệm kỳ sau. Nhìn kiểu gì cũng là cục diện có lợi nhất cho hắn."
Trương Đạt Dã biết kết quả rồi mới suy ra quá trình, hoặc nên nói là quá trình cậu cũng biết tỏng rồi. Cậu bất đắc dĩ nói: "Nhưng chúng cháu chỉ là một đoàn du lịch nhỏ, dù muốn điều tra cũng là có lòng mà không đủ sức. Thế nên đành phải giao cho hải quân trách nhiệm đòi lại công bằng cho những người đáng thương ấy."
"Đây vốn là trách nhiệm của chúng tôi!" Lòng chính nghĩa của Smoker cực mạnh, anh không có cảm tình gì với Thất Vũ Hải: "Không cần biết kẻ đứng sau âm mưu này là ai, chúng tôi nhất định sẽ tra rõ!"
Zephyr không ngăn cản, coi như thầm chấp nhận. Tùy ý tàn sát bình dân, ý đồ kích động nội chiến Alabasta, lật đổ chính quyền đất nước đã gia nhập liên minh các nước… mỗi sự kiện đều không phải chuyện nhỏ. Chỉ cần có thể tra ra, dù kết quả ra sao ông cũng phải quản.
Nếu có thể nhân cơ hội này phế bỏ Thất Vũ Hải thì là chuyện tốt cho thế giới này, các binh sĩ hải quân cũng sẽ chịu cổ vũ to lớn. Đồng thời, sau này khi đối mặt với tân binh, ông sẽ không cần trả lời câu hỏi: 'Rõ ràng chúng ta là hải quân, tại sao phải dựa vào hải tặc để chấn nhiếp hải tặc'.
Chính Phủ Thế Giới luôn miệng nói cho chúng đặc quyền là vì dùng hải tặc ngăn cản hải tặc, nhưng tính đến bây giờ, có được mấy Thất Vũ Hải thật sự đang thực hiện trách nhiệm?
Zephyr cảm thấy không tên nào trong số Thất Vũ Hải là đèn cạn dầu, không chừng tên nào cũng đang mượn đặc quyền Chính Phủ Thế Giới cho phép để âm thầm mưu toan gì đó. Phế bỏ càng sớm càng bớt lo.
Trương Đạt Dã còn chưa biết mình đã gây ảnh hưởng tới Zephyr, khiến ông sinh ra ý muốn phế bỏ Thất Vũ Hải. Cậu còn đang suy nghĩ xem sau đó nên làm thế nào cho tự nhiên để được phép lên thuyền Zephyr thăm quan, thuận tiện... xin vài thứ.
Không phải ăn cơm chùa, là xin chút hướng dẫn thể thuật gì đó. Nếu bỏ qua trường hợp ngoài ý muốn của sư phụ Kaido, Zephyr chính là danh sư bậc nhất.
Bị Garp nện vài lần là có thể học được Tekkai, Soru cộng thêm Haki vũ trang, lại bị Zephyr đánh vài trận liệu có thể học luôn Geppo và Haki quan sát luôn không nhỉ? Trương Đạt Dã rơi vào trầm tư.
"Thầy Zephyr, đã thống kê ra số tiền thưởng cần trả cho đoàn du lịch Hope, nhưng còn có một khẩu súng ăn trái Inu Inu không dễ định giá ạ."
Hina đưa một tấm danh sách cho Zephyr, trên đó viết tất cả lớn nhỏ ba mươi mấy cái tên tội phạm truy nã. Tuy tiền thưởng mỗi tên không cao lắm nhưng số lượng cộng lại không nhỏ. Chưa kể còn rất nhiều vũ khí, thứ quý nhất chính là khẩu súng chó kia.
Zephyr nhìn thoáng qua danh sách, nhắc nhở: "Súng ăn trái ác quỷ vô cùng đáng quý, cậu Đạt Dã nhất quyết muốn đổi nó cho hải quân à?"
"Chúng cháu không dùng được, nếu cầm đi bán đấu giá thì có khi lại rơi vào tay tên nào ác độc thì sao. Vẫn nên giao thẳng cho hải quân thì tốt hơn." Trương Đạt Dã nói rất đường hoàng chính trực, nhưng nguyên nhân chủ yếu nhất là vì Tom không thích chó.
"Cảm ơn sự tín nhiệm của mọi người, chúng tôi sẽ sử dụng thật đúng đắn, cũng sẽ không keo kiệt tiền thưởng." Zephyr thầm nhủ bạn cũ không nhìn lầm người, tuy đứa nhỏ này không chịu gia nhập hải quân nhưng lòng vẫn hướng về chính nghĩa.
Nói tới tiền thưởng, Trương Đạt Dã lập tức hớn hở. Trước lúc chia tay với Brook cậu đã chia cho hắn kha khá vàng và Belly, giờ cuối cùng có thể hồi tí máu rồi.
Ban đầu đã nói là tạm thời cất ở chỗ cậu, tách nhau ra thì tất nhiên phải trả lại cho Brook rồi. Tuy Brook từ chối nhưng Trương Đạt Dã nằng nặc dúi cho hắn. Sau này hắn cần đi du lịch cùng Laboon, sẽ có nhiều chỗ cần tiêu đến tiền. Đến lúc ấy đâu thể bảo hắn dẫn Laboon mãi võ ở bờ biển được.
Trương Đạt Dã liếc con số trong danh sách, gật gù bày tỏ hài lòng rồi nói: "Thật ra thì tiền thưởng ít một chút cũng không sao ạ. So với tiền thưởng, cháu càng hy vọng có thể được ngài Zephyr hướng dẫn."
"Sao cơ?" Zephyr nhìn thoáng qua Artoria đang ngồi cùng Tom cạnh bờ biển, vừa đánh cờ vừa câu cá: "Bàn về thực lực, sợ là vị kia sẽ không kém gì tôi đâu?"
"Không giống ạ. Phương pháp chiến đấu của cô ấy không thích hợp cho tất cả mọi người." Trương Đạt Dã nói tiếp: "Thật ra chúng cháu cũng đang học Lục Thức, vài thành viên trong đoàn đã nắm giữ được 1 - 2 thức rồi nhưng tiến độ quá chậm. Không ai thích hợp hướng dẫn về phương diện này hơn ngài đâu ạ."
Smoker và Hina càng khiếp sợ, cậu đang khoe ấy gì? Nhìn cả nhóm các cậu thì tối đa có một người hơn hai mươi chứ mấy, vậy mà có vài thành viên đã nắm giữ 1 - 2 thức trong Lục Thức rồi! Thế đã là thiên tài thiếu niên rồi có được không hả? Đến mức ấy mà còn dám nói tiến triển chậm chạp? Cậu đang vênh váo ấy gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận