One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 840: Trái Yami Yami (3)

Chương 840: Trái Yami Yami (3)
Anne tra thanh kiếm cong vào vỏ, lạnh lùng nói: “Đủ rồi, hãy đợi đến khi đánh thắng rồi nói!”
“Lạnh lùng ghê.” Midnight vẫy tay: “Alifu, cậu sắp xếp cụ thể kế hoạch hành động tiếp theo đi.”
“Vâng, thuyền trưởng.” Alifu trải bản đồ đảo Jaya lên bàn, tỉ mỉ giải thích về chiến trường mà hắn đã chọn và cách đối phó với từng đối thủ dựa trên tình báo.
Alifu tràn đầy tự tin, đây là cuộc họp chiến đấu có nhiều thông tin nhất mà hắn từng trải qua, với tình báo cặn kẽ như vậy, cơ hội chiến thắng của bọn họ ít nhất có thể tăng lên 30%!
...
Lúc này, Hope cách đảo Jaya không còn xa nữa. Vì muốn hai con thuyền hải tặc kia có thể thuận lợi trở về hang ổ, Trương Đạt Dã không dám nghiêm túc truy đuổi, toàn bộ hành trình cũng chỉ bắn chiếu lệ ngoài phạm vi vài phát pháo tạo chút áp lực.
Nhờ phản ứng nhanh nhạy của băng hải tặc Midnight, hạm đội bọn chúng phái ra thành công chặn đầu nhóm Trương Đạt Dã trước khi Hope cập bến Jaya.
“Nguy rồi, chúng ta đã bị bao vây!” Vivi nhìn thuyền hải tặc to nhỏ bao vây xung quanh, cuống quýt cà kê.
“Cạc!” Karoo chưa gặp tình huống khủng bố cỡ này bao giờ, sợ đến mức tái mặt vịt.
Những người khác lại rất bình tĩnh, Trương Đạt Dã an ủi: “Đừng hốt hoảng. Vivi, nhớ kỹ điều này nhé, cái từ bao vây không thể chỉ nhìn vào vị trí mà còn phải nhìn thực lực nữa. Với tình huống hiện tại, phải nói là bọn họ bị chúng ta bao vây rồi.”
“Ơ… Thế ạ?” Vivi chớp mắt, tự hỏi phải chăng mình học ngôn ngữ thông dụng của thế giới không giỏi nên mới lý giải sai cái từ bao vây này.
Perona hiếm khi đồng tình với cách nói của Trương Đạt Dã: “Đúng vậy, bọn tớ lúc nào cũng thế. Lần trước ở biển Đông, 10 người chúng tớ bao vây 2000 người đối phương cơ mà!”
Cô nhóc chống nạnh, thiếu điều viết dòng chữ ‘tớ cực kỳ giỏi’ lên mặt, rõ ràng là người yếu nhất đội mà cái mũi lại vênh váo nhất.
“Thật lợi hại!” Vivi không làm Perona thất vọng, tràn đầy sự sùng bái khen ngợi cô nhóc.
“Đoàng đoàng! Đoàng…”
Tác phong của băng hải tặc Midnight rất dứt khoát, thậm chí không buông nửa câu thoại ác độc, càng không xưng tên mà nã pháo thẳng luôn. 9 thuyền hải tặc gồm 4 thuyền lớn và 5 thuyền nhỏ, tổng cộng hơn 40 khẩu đại pháo đồng thời khai hỏa, cảm giác áp bách tương đối mãnh liệt.
Mỗi tội độ chính xác của chúng quá ư là tệ hại, lượt bắn đầu tiên có lẽ là để điều chỉnh tầm bắn nên phát nào phát nấy đều lệch kha khá, duy nhất một viên may mắn có hy vọng trúng đích lại bị Thụy Manh Manh dùng kiếm chặn lại.
Artoria bình tĩnh nắm chặt bánh lái, điều khiển Hope tiến về thuyền hải tặc gần nhất.
Dưới điều kiện tiêu quyết là bảo đảm sự an toàn của bản thân, nguyên tắc khi đối mặt với thuyền hải tặc là không cần phá thì đừng phá, tiền cả đấy.
Đợt pháo kích đầu tiên không có hiệu quả, nhóm hải tặc không nhụt chí mà nhanh chóng bắt đầu đợt pháo kích thứ hai.
Cùng lúc đó, 5 con thuyền lớn và 6 thuyền nhỏ của băng hải tặc AM cũng lao vào chiến trường, song phương đơn giản kêu gọi chắp nối rồi cùng tạo thành vòng vây. Tuy nhiên, do thiếu sự ăn ý và không có chỉ huy thống nhất nên mỗi bên đành phải gánh một nửa trách nhiệm thay vì cùng nhau hành động.
Các thành viên băng hải tặc AM quen miệng muốn chửi băng hải tặc Midnight vài câu cho đỡ nghiền, sau đó chợt nhớ ra bây giờ hai bên kết minh, chỉ đành nín nhịn lại, mà kìm nén làm chúng khó chịu gần chết.
Không biết từ đâu lòi ra một tên nhanh trí, lôi cái loa phóng thanh ra và bắt đầu chửi bới đoàn Hope, đủ loại lời lẽ tục tĩu và khó nghe cứ thế tuôn trào mà ra, hắn càng mắng càng hưng phấn.
Thành Long cau mày, đưa tay bịt tai Perona, Carla nhanh chóng che tai Wendy, Karoo nhìn trái ngó phải một chút, tự giác dùng cánh che lỗ tai Vivi.
Trương Đạt Dã khẽ cắn môi. Xem hải tặc chửi nhau cũng coi như thú vui, huống hồ lúc Diệp Ngôn truyền tin còn cân nhắc kỹ lưỡng từ ngữ trước rồi đấy.
Giờ thì đám khốn này chửi thẳng vào mặt mình, Trương Đạt Dã chỉ cảm thấy đám người này miệng thối quá, dễ dạy hư trẻ con.
Trương Đạt Dã rút kiếm ra đứng ở mạn trái thuyền, nhìn về phía chiếc thuyền đối diện: “Manh Manh đâu rồi, mấy ngàn vạn này không cần cũng được.”
“À, vâng.” Thụy Manh Manh hiểu ý, rút kiếm ra đứng cạnh Trương Đạt Dã.
Hai người đứng thành hàng nghiêm chỉnh, bày ra tư thế tương tự với Dorry và Brogy ở Khu Vườn Nhỏ, có khí thế vô hình lờ mờ tỏa ra từ trên thân hai người.
“Bá quốc - hợp bích!” Hai người đồng thời vung kiếm, một cột sáng đủ loại màu sắc gồm: xanh lam, vàng kim, trắng, đen, xanh lục, xanh trắng, đỏ xoắn lại thành bánh quai chèo bộc phát mà ra, nuốt chửng con truyền hải tặc đang chửi hăng say kia.
Đám hải tặc trên thuyền không kịp phòng bị, chỉ biết mình đang vận chuyển đạn pháo mắng người thì bỗng nhiên có cột sáng chói mắt chiếu tới biến chúng thành nét vẽ người que.
Bạn cần đăng nhập để bình luận