One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 656: Đại tướng Sakazuki sẽ bênh tôi (3)

Chương 656: Đại tướng Sakazuki sẽ bênh tôi (3)

Bữa tiệc kết thúc chưa được bao lâu, hải quân đến nơi đúng hẹn. Người đến lần này là thượng tá Hikusutin của chi bộ số 16 từng có duyên gặp mặt Trương Đạt Dã một lần. Lần trước khi thiếu tá Nezumi định làm khó dễ đoàn du lịch Hope, người giải trừ chức vụ thiếu tá của Nezumi và cấp lại tiền thưởng cho họ là vị này.
Dù hắn không được tận mắt chứng kiến sức ăn của đoàn du lịch Hope nhưng đã có vài lời đồn đãi trong các chi bộ hải quân của biển Đông. Hikusutin nghe người ta khuyên đợi ăn cơm no mới đến, chuyện này cẩn thận không thừa.
Sỡ dĩ thượng tá đích thân tới chuyến này là vì thân phận của Arlong khá đặc biệt, có tí liên quan đến Thất Vũ Hải Jinbe đương nhiệm. Hắn muốn đích thân xác nhận mọi chuyện mới báo cáo với cấp trên, vả lại tiền thưởng 2000 vạn ở biển Đông là con số cao nhất rồi, hắn phải đích thân đến hiện trường chứng kiến mới yên lòng.
Hikusutin cầm lệnh truy nã so sánh với cái xác của Arlong rồi mới nói: “Đúng là Arlong, không ngờ ngài Đạt Dã và mọi người có thể đánh bại đại hải tặc cấp bậc này…”
Trương Đạt Dã thoáng nhìn dòng chữ “DEAD-OR-ALIVE” trên lệnh truy nã rồi hỏi: “Bên trên có viết không quản sống chết, sẽ không ảnh hưởng gì đến tiền thưởng đúng không?”
Hikusutin trả lời: “Tất nhiên, chiến đấu với đại hải tặc mạnh như vậy mà lỡ tay là chuyện bình thường, sẽ không bị cắt xén tiền thưởng chỉ vì chuyện này.”
Kuroobi không nhịn được nói: “Tên đó cố tình giết đại ca Arlong! Đó là tội phạm giết người.”
“Nói bậy, rõ ràng tôi phòng vệ chính đáng trong lúc chiến đấu nên mới ngộ sát.” Trương Đạt Dã trừng mắt nhìn Kuroobi rồi nói tiếp: “Không phục thì kháng cáo với trung tâm hải quân đi. Tao tin người công chính nghiêm minh như đại tướng Sakazuki (Chó Đỏ- Akainu) sẽ chủ trì công đạo cho bọn tao!”
Thấy vẻ mặt chắc như đinh đóng cột của Trương Đạt Dã, đám người cá lập tức cảm thấy thế đạo này thật là u ám. Thợ săn tiền thưởng cấu kết với cả đại tướng hải quân, trên đời này còn công bằng nữa không, còn chính nghĩa nữa không? Những hải tặc bình thường bọn họ biết đi đâu để tố cáo nỗi oan này đây?
Đám người cá hùng hùng hồ hổ bị lính hải quân lần lượt đưa đi. Vào đến ngục giam chúng mới chính thức nhận ra rằng cái chết của đại ca Arlong dường như hơi vô ích. Mấy cụm từ giống như công bằng chính nghĩa chưa bao giờ liên quan đến bọn chúng.
Sau khi đại tá Hikusutin đổi tiền thưởng cho Trương Đạt Dã thì vội vàng đưa băng hải tặc của Arlong và thuyền của chúng rời khỏi làng Cocoyashi, sợ Trương Đạt Dã giữ mình lại ăn cơm chiều. Là một người lính hải quân trong sạch liêm khiết, hắn hành động như vậy sẽ khiến những người khác kính nể.
Lúc này, đại tá Hikusutin tác phong tốt đẹp đang nói chuyện điện thoại với trung tâm hải quân trong văn phòng của mình.
“Xác định là đám người Arlong tách ra từ băng hải tặc Mặt Trời ư?”
“Thưa vâng, trong đó có Arlong bị đánh chết trong trận chiến.” Đại tá Hikusutin báo cáo chi tiết tình huống.
Bản báo cáo này nhanh chóng được đưa đến bàn làm việc của Sengoku.
Sengoku thoáng hậm hực, năng suất bắt hải tặc của đoàn lữ hành Hope quá cao, chỉ trong mấy tháng gần đây đã bắt được nhiều hải tặc hơn rất nhiều tướng tá hải quân làm việc cả năm trời. Chẳng qua năng lực đâm đầu vào rắc rối của đám nhỏ này cũng không kém cạnh chút nào: gì mà Moria chết bởi lục đục nội bộ, rồi thì công nhân ở vương quốc trên cầu nhân lúc bọn họ mệt mỏi rã rời đã đào tẩu…
Từ sau vụ việc của Sư Tử Vàng, Sengoku nửa chữ cũng không tin cách giải thích này. Nếu không phải vì không có chứng cứ xác thật hơn nữa bọn họ quả thực không làm chuyện gì gây hại thì đoàn du lịch Hope đã biến thành đoàn hải tặc Hope từ lâu rồi.
Mặc dù nhìn từ góc độ của Chính Phủ Thế Giới thì những việc làm này không phù hợp quy tắc, nhưng phải nói là rất hợp ý Sengoku. Thất Vũ Hải cái khỉ gì, ông nhìn thôi cũng khó chịu rồi. Việc cướp bóc hợp pháp đúng là hoang đường. Mà đổi một đám công nhân của vương quốc trên cầu thành hải tặc cũng tốt, hải tặc gặp xui xẻo đỡ hơn người bình thường gặp xui xẻo còn gì.
Chỉ từ thái độ của Hope với hải quân và hải tặc, Sengoku chẳng những không định điều tra mà ngược lại còn tình nguyện giúp che giấu. Lần trước sau khi nghe Garp nhắc đến năng lực của một cô bé tên Wendy, Sengoku lại càng ngày càng thèm đoàn du lịch này hơn.
Sự việc lần này, bọn họ đánh bại Arlong và bảo vệ dân làng thì không có vấn đề gì, nhưng giết Arlong thì lại hơi rắc rối.
Jinbe vừa mới lên làm Thất Vũ Hải chưa được bao lâu mà đã có người giết đàn em của hắn, Sengoku phải cân nhắc đến ảnh hưởng của việc này.
Hiện tại hải quân đang bận rộn ứng phó với sự rối loạn ở Tân Thế Giới, cực kỳ thiếu người, ngay cả Garp xin nghỉ phép còn bị ông từ chối hai lần. Trong tình trạng nguy cấp như thế này, không thể để Thất Vũ Hải gây thêm phiền phức được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận