One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 886: Ai làm Thất Vũ Hải người đấy... (1)

Chương 886: Ai làm Thất Vũ Hải người đấy... (1)
"Lại nói chứ, sao anh lại chịu làm Thất Vũ Hải vậy?" Trương Đạt Dã tò mò hỏi tới Mắt Diều Hâu.
Vấn đề này Mắt Diều Hâu không có gì giấu giếm: "Như vậy thì hành động sẽ dễ dàng hơn, với cả trong hải quân cũng có vài kiếm sĩ tốt."
Trương Đạt Dã suy nghĩ một chút, bày tỏ có thể hiểu được. Chắc chắn Mắt Diều Hâu không e ngại hải quân đuổi bắt, hắn một thuyền một kiếm độc lai độc vãng, quân hạm tới một chiếc là có thể chém một chiếc. Chỉ là bình thường nhất định sẽ có chút binh lính hải quân không biết tự lượng sức, hô to chính nghĩa làm ra hành vi thiêu thân dập lửa.
Với tính của Mắt Diều Hâu, chém những người vung kiếm về phía hắn chắc chắn không có gánh nặng gì trong lòng cả, chỉ là về lâu về dài sẽ rất phiền, lại còn trì hoãn hành trình của hắn.
Chưa kể với thân phận hải tặc mà đi tìm những tay kiếm xịn của hải quân để khiêu chiến cũng không quá thuận lợi, nhiều lúc vừa khiêu chiến là phải đối mặt với người của cả một thuyền. Có lẽ đó không phải ý định ban đầu của hắn, nhưng sau khi đánh gục mấy trăm người của người ta rồi nói mình không có ác ý thì ai tin chứ?
Nói không chừng danh hiệu ‘thợ săn hải quân’ của Mắt Diều Hâu chính là từ đó mà ra cũng nên.
Tonjit nghe mà ngu cả người. À, người kia là Thất Vũ Hải hả, cẩn thận nhìn kỹ thì đúng là từng thấy trên báo… Sau khi ông quen với việc sống trên cà kheo, ngoại trừ việc xuống khỏi cà kheo thì có thể làm bất cứ việc gì, thỉnh thoảng cũng dùng chút tiền lẻ dư lại trên người mua một phần báo giải buồn.
Nếu người kia là Thất Vũ Hải, vậy một người khác được mời trở thành Thất Vũ Hải chắc cũng là thật? Ồ, hóa ra người cứu mình rồi muốn giúp mình lại là nhân vật lớn sắp trở thành Thất Vũ Hải à.
Tonjit nhảy xuống khỏi lưng ngựa, lấy cốc nước tự rót nước cho mình: "Ừng ực~ Hì~ sau khi tỉnh táo lại thì cũng không có gì cùng lắm thì... Nhiều nhất cũng chỉ là hai Thất Vũ Hải mà thôi..."
Tom từ trong hố bò ra ngoài, leo đến trên đầu vai Trương Đạt Dã, vươn dài cổ đọc thư.
Thụy Manh Manh sửa sang lại kho hàng rồi nhảy từ trên thuyền xuống hỏi: "Sếp ơi, bọn tôi đều chuẩn bị xong rồi, chưa lên đường luôn à?"
Trong lúc đợi Tonjit thu thập hành lý, mọi người đều không nhàn rỗi. Artoria, Thụy Manh Manh đi săn, chú Long dẫn đám nhỏ đi hái trái cây, chúng Cờ yêu bị Diệp Ngôn đuổi đi hỗ trợ chuyển vận hàng hóa, Sharkler tiến hành kiểm tra thường lệ cho Hope trước khi ra biển.
Chờ đến lúc mọi chuyện xong xuôi rồi, mọi người thấy mấy người Trương Đạt Dã còn đang lừng khừng thì mới để Thụy Manh Manh tới hỏi thử.
"Gặp chút phiền toái nhỏ, lên thuyền trước đã, vừa đi vừa nói." Trương Đạt Dã nhìn về phía Mắt Diều Hâu: "Anh có muốn đi cùng không?"
"Trận so tài còn chưa kết thúc."
...
Thế là trên Hope tạm thời nhiều ra một con ngựa, một ông cụ chóng mặt và một ông chú đẹp trai ngồi tách xa khỏi đám người yên tĩnh uống rượu.
Thuyền quan tài của Mắt Diều Hâu được buộc vào sau Hope bằng dây thừng để Hope kéo đi. Tom tò mò nên trèo lên thuyền quan tài ngồi, đội mũ Mắt Diều Hâu tặng nó, học tư thế của Mắt Diều Hâu ngồi đúng vị trí, chỉ thiếu mỗi thanh Hắc kiếm và chút xíu khí thế của bản chính Mắt Diều Hâu mà thôi.
Trương Đạt Dã đã đưa thư của Chính Phủ Thế Giới cho mọi người đọc một lượt, không quên nhắc chuyện con dơi truyền tin.
Thành Long Tò mò nói: "Sao con dơi kia tìm được chúng ta?"
Trương Đạt Dã hất cằm ý chỉ hướng Mắt Diều Hâu: "Đến cả anh ấy cũng tính được phương hướng đại khái của chúng ta, Chính Phủ Thế Giới muốn tìm chúng ta không phải việc khó."
"Thất Vũ Hải à? Có thể chế ước đám hải tặc kia ngang hàng với trung tâm hải quân đấy, nghe thật uy phong." Diệp Ngôn nhún vai: "Nhưng suy nghĩ cẩn thận thì thấy chẳng có chỗ tốt nào thực tế cho chúng ta cả mà nhỉ?"
Trương Đạt Dã gật đầu cái rụp: "Chính xác, chúng ta một không muốn làm hải tặc, hai cũng không cần cướp bóc quyền cái gì. Trừ cái danh hiệu thì chẳng những vô dụng mà còn phải tiếp nhận triệu tập khi Chính Phủ Thế Giới cần tới cơ."
"Chưa kể Thất Vũ Hải đều là tự cấp tự túc, Chính phủ không phát tiền lương, cũng không bao cơm ăn. Thế nên ai làm cái này người ấy là..." Trương Đạt Dã nghe được tiếng Mắt Diều Hâu đặt ly rượu xuống bàn, kịp thời phanh gấp, đồng thời âm thầm xin lỗi Jinbe trong lòng. Tôi chỉ là mồm miệng nhanh nhảu, không có ý đó.
"Nhưng thật sự rất oai phong mà, toàn thế giới chỉ có bảy thôi đấy..." Perona chỉ nói được một nửa đã ỉu xìu. Đúng là đại nhân vật toàn thế giới chỉ có bảy người, nhưng riêng bọn họ đã giết chết hai người mất rồi, có vẻ cũng chẳng lợi hại gì cho cam.
Vivi hỏi: "Giờ đang có những ai đảm nhiệm Thất Vũ Hải ạ?"
"Mắt Diều Hâu Mihawk ngồi bên kia, Nữ Hoàng Hải Tặc Cửu Xà, Hiệp sĩ biển xanh Jinbe đảo Người Cá, 'Bạo Chúa' Kuma thần bí và tên khốn cặn bã Doflamingo." Trương Đạt Dã giới thiệu Doflamingo rất chi là tình cảm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận