One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 898: Lại tới thành phố Thất Thủy (1)

Chương 898: Lại tới thành phố Thất Thủy (1)
Cho nên sau khi các hải tặc phát hiện bọn họ đều sẽ làm ra lựa chọn thích hợp nhất:
“Quả nhiên bọn họ sẽ đi qua nơi này!”
“Xử lý bọn họ, vang danh thế giới!”
“(Thì thà thì thầm) Nhân lúc đám đần kia thu hút sự chú ý của bọn họ, chúng ta chạy mau!”
“(Siêu cấp thì thầm) Ừa!”
Thế là thuyền hải tặc vọt về trước (chạy trốn về phía xa) trong tiếng reo hò của đám hải tặc, ồn ào khủng khiếp như thế đương nhiên khiến Hope phát hiện.
Vivi không thấy rõ cờ của chúng và cũng chẳng nghe ra chúng đang réo cái gì. Cô bé tò mò hỏi: “Anh Đạt Dã ơi, người quen của anh tới đón chúng ta ạ?”
“Không, là người lạ có lòng tốt đến tặng tiền tiêu vặt.” Trương Đạt Dã chú ý tới chiếc thuyền chạy trốn kia: “Thì ra không phải cùng phe à? Giao chiếc thuyền chạy trốn kia cho tôi nhé, tôi muốn thử hiệu quả của Chiêng trấn hồn. Carla đưa anh bay qua được không?”
“Được ạ.” Carla giang cánh đỡ Trương Đạt Dã bay lên, cô mèo đương nhiên không từ chối chút việc nhỏ này.
Chỉ là sau khi bay được nửa đường, Carla bỗng hỏi: “Tính ra, không phải anh và Wendy đều học được Geppo rồi à? Với cả anh còn có thể chạy trên mặt biển nữa cơ mà?”
“Ủa?” Trương Đạt Dã ngẩn ngơ, vừa rồi trong đầu cậu toàn là Chiêng trấn hồn, nào nhớ Geppo là cái gì.
Carla lộ ra biểu cảm ghét bỏ: “Không phải là anh quên mất chứ?”
“Ha ha, anh quên thật.” Trương Đạt Dã cười gượng: “Hay là em đưa anh đến đây thôi?”
“Bỏ đi, dù sao cũng sắp tới rồi.” Carla thở dài, đúng là chủ nhân gì nuôi ra mèo đó, dáng vẻ này thật giống Tom.
“Ầm! Ầm!” Tiếng nổ vang lên, cùng với đó là tiếng kêu thảm thiết của đám hải tặc, nhưng mà đối tượng ra tay không phải Hope mà là một người khác.
“Đã nói bao nhiêu lần rồi, không được gây chuyện trên địa bàn của ông đây! Super~” Franky đứng ở đầu thuyền, nâng hai cánh tay robot khổng lồ qua đỉnh đầu, hai mu bàn tay dán lại với nhau vừa vặn ghép lại thành một ngôi sao, người nghiêng về một bên, miệng phát ra tiếng la kỳ quái: “Mmm~”
“Mmm ~ đại ca Franky! Xử lý bọn chúng!” Một đám đàn em tướng mạo xấu xí đứng sau Franky học pose dáng và hò hét.
“Đáng ghét, là Franky Family!”
“Rõ ràng chúng ta không gây chuyện, tại sao lại tấn công chúng ta?”
“À thì, hình như bây giờ chúng ta đang gây chuyện đó.”
Đám hải tặc lặng đi một thoáng: “Nã pháo! Giải quyết hắn trước!”
Franky quơ cánh tay robot khổng lồ, đánh mấy viên đạn pháo nổ ầm ầm: “Thật là học hư rồi, để super~Franky dạy chúng một bài học đây!”
Mỗi lần Franky nói chuyện đều kèm theo âm uốn lưỡi kỳ quái, mới nghe thì hơi không quen, nghe nhiều rồi lại cảm thấy rất thú vị.
“Tiến lên! Tuần này tôi là super... ủa?” Franky cứng đờ, ngay cả kính râm trên mặt cũng lệch đi.
Chỉ thấy một bóng dáng váy xanh giáp bạc dẫm mặt biển chạy qua, nhảy lên một chiếc thuyền.
Lại có một con cá mập đen nhanh chóng xông tới, sau đó vọt lên dẫn theo cột nước vạch một đường cong xinh đẹp đâm lên boong tàu của một chiếc thuyền khác.
Phía xa lờ mờ truyền đến một tiếng chiêng, chiếc thuyền hải tặc thứ ba cũng nhanh chóng im lìm.
Zambai có hình xăm cỏ bốn lá trên cánh tay kinh ngạc nói: “Bị, bị người ta cướp miếng ăn rồi? Đại ca, làm sao bây giờ?”
Franky dỡ cánh tay robot bên phải xuống, dùng tay phải rảnh rang tháo kính râm ra, lộ ra nụ cười toe toét: “Làm sao bây giờ? Đương nhiên là mời bọn họ ăn cơm rồi.”
“Hể???” Đầu óc của đám đàn em chưa xoay chuyển kịp.
“Hể cái gì mà hể, chứ không thì chẳng lẽ đánh nhau à?” Franky cười nói: “Nhìn cho rõ lá cờ đằng kia mà vẫn muốn tìm bọn họ đánh nhau thì tuỳ bọn bây.”
“Cờ á?” Đám đàn em nghi hoặc nhìn về phía lá cờ đầu mèo đón gió tung bay, khiếp sợ nói: “Là bọn họ!”
Vài giây sau, Sharkler nhảy lên đầu thuyền của Franky: “Há lô Franky, hăng hái quá nhỉ!”
“Còn phải nói à? Tôi là super~ hăng hái đó ngài Sharkler!” Franky nói: “Mấy người ngài Đạt Dã vẫn khoẻ chứ?”
Sharkler nói: “Cái này anh đợi lát nữa tự mình nhìn là biết, trước đó thì...”
“Mmm ~ là cái kia đúng không? Su~per~”
“Đúng vậy! Khởi động chế độ Super Mode!”
Hai người dường như đạt thành sự ăn ý vi diệu, không hẹn mà cùng pose dáng.
Đám đàn em vốn nên đắm chìm trong hình ảnh người máy biến hình với Franky lại đang ngẩn người tập thể:
“Đó là đoàn du lịch Hope hả?”
“Đúng vậy, chính là đoàn du lịch có kiếm sĩ đánh bại Mắt Diều Hâu.”
“Đại ca thân với bọn họ thế á! Không hổ là đại ca!”
“Lại nữa.” Thành Long buồn bực nói: “Sharkler từng nói Super Mode là chế độ chiến đấu cơ mà? Đã thế mỗi ngày chỉ có thể dùng 15 phút, sao cứ dùng bừa bãi vậy?”
Thụy Manh Manh là một trong những người quen Sharkler lâu nhất, cô nói: “Sharkler toàn thế mà. Nói thật, sử dụng Super Mode để làm việc nhà nhanh lắm nhé. Tôi hâm mộ cực luôn.”
“Nguyên nhân chị hâm mộ hơi quái quái.” Carla câm nín rồi.
Vì sợ bị ngộ thương nên cô mèo đã bỏ lại Trương Đạt Dã rồi quay trở về thuyền trước…
Bạn cần đăng nhập để bình luận