One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 471: Thiếu nữ, vì sao muốn toàn bộ dân làng chết chung thế? (2)

Chương 471: Thiếu nữ, vì sao muốn toàn bộ dân làng chết chung thế? (2)
Sung sướng đến mức không kịp nghĩ xem Tom lấy đâu ra quần áo.
Một người trong đó không nhịn được nói: "Ha ha ha... Ngài Đạt Dã đừng đùa nữa! Ha ha... Chỉ là một con mèo thôi mà. Mấy chục hiệp cái gì? Chẳng lẽ kiếm sĩ vĩ đại nhất thế giới là con chuột à?"
Nếu con chuột có thể đánh mấy chục hiệp với Tom tới đây thật thì anh còn sợ là tận thế đấy. Với cả nếu có cơ hội anh sẽ chuyển lời này cho Mắt Diều Hâu. Đúng là nói thật không ai tin mà.
Trương Đạt Dã bất đắc dĩ nói: "Được rồi, Artoria đã từng so tài với Mắt Diều Hâu một lần. Chẳng qua nửa chừng bị một số kẻ cắt ngang nên không phân ra thắng bại."
Cách nói này có vẻ thuyết phục hơn việc Mắt Diều Hâu đại chiến mấy chục hiệp với Tom nhiều. Mọi người nhìn về phía Artoria, thấy thế nào chị gái này cũng… đáng tin hơn con mèo kia. Nhỉ?
Chị ấy lấy đồ ăn vặt từ đâu ra thế? Sao chị ấy ăn nhanh như vậy? Chẳng lẽ chỏm tóc ngố trên đầu chị ấy có ý thức riêng à? Chị ấy phát hiện chúng ta đang nhìn chị ấy mà vẫn bình tĩnh ăn nốt miếng cuối cùng, còn mút ngón tay nữa!
Chị gái này... Thật sự có thể đánh ngang tay với Mắt Diều Hâu á?
Artoria hơi nghiêng đầu: "Có chuyện gì không?"
Kuina do dự một thoáng, thành khẩn nói: "Tiểu thư Artoria, xin chị chỉ điểm ạ!"
...
Kuina lấy Wado Ichimonji ra, Artoria đứng tại đối diện, tay cầm Kiếm Hứa Hẹn Chiến Thắng.
Những người khác không ngạc nhiên thanh kiếm kia xuất hiện trên tay cô kiểu gì, giống như Trương Đạt Dã cầm ra hộp đựng kiếm, Tom cầm ra bộ đồ kiếm sĩ vậy. Chắc lấy đồ từ hư không là chuyện bình thường thôi…
Kuina toàn lực đánh về phía Artoria, Artoria chỉ dùng mũi kiếm nhẹ nhàng đẩy kiếm của Kuina ra, còn phê bình liên miệng.
"Chiêu thức luyện tập cũng không tệ lắm, chỉ là khá cứng nhắc. Tốc độ và sức mạnh còn cần tăng thêm, kinh nghiệm thực chiến không đủ..."
Artoria bắt đầu dạy dỗ kiếm thuật cho Trương Đạt Dã và Thụy Manh Manh từ con số 0. Cô cảm thấy mình đã rất giỏi chỉ điểm người mới học kiếm thuật thế nào, thoải mái nói ra các vấn đề của Kuina.
Đệ tử trong võ đường thán phục. Tom chỉ cảm thấy nhàm chán, vì vậy tìm tới một đệ tử đang xem chiến, kéo kéo quần áo đối phương, làm ra động tác muốn so đấu.
Tên đệ tử kia rất khách sáo tìm tới Trương Đạt Dã: "Ngài Đạt Dã, ngài xem mèo của ngài..."
Trương Đạt Dã nhìn Tom mong đợi thì nói: "À, không sao đâu, phiền em chơi so đấu kiếm thuật với nó một tí. Làm nó bị thương cũng không sao cả."
"Vậy ạ?" Tên đệ tử may mắn này tìm thanh kiếm, so đấu với Tom.
Sau mấy giây, Tom lại tìm tới người thứ hai...
Kuina dùng hết toàn bộ chiêu thức mình nắm giữ, nhưng Artoria thường chỉ cần tiện tay dùng mũi kiếm vẩy một cái là dễ dàng khiến đòn tấn công của cô trở nên mất khả năng uy hiếp.
Thậm chí Kuina cảm thấy mình đang đánh nhau với một thanh kiếm, dù mình dùng hết sức cũng không thể khiến đối phương bị thương mảy may.
"Thể lực cũng cần tăng cường." Artoria nhớ tới khi kiếm thuật của Trương Đạt Dã đạt tới loại tiêu chuẩn này thì thể lực đã vượt xa người thường, nhưng thể lực của Kuina có vẻ hơi kém cỏi thật.
"Cảm ơn chị chỉ bảo. Phù…" Kuina cảm thấy mình đã hiểu rõ chênh lệch giữa mình và kiếm sĩ vĩ đại nhất thế giới. "Xin chị hãy dùng toàn lực đánh bại em đi ạ!"
Khụ... Thiếu nữ, em muốn kéo người cả làng thăng chung à? Trương Đạt Dã ra hiệu với Artoria bằng ánh mắt, ý bảo cô đừng khoa trương quá.
Artoria cũng cảm thấy chắc Kuina hiểu lầm cái gì. Toàn lực và vân vân… cô có thù oán gì với người trên đảo đâu.
“Rẹt!” Một luồng trảm kích vàng khổng lồ xẹt qua đỉnh đầu Kuina, xuyên qua cây đại thụ trong sân, bay lên bầu trời.
Kuina và Zoro trợn to hai mắt, xoay người mới thấy tán cây đại thụ trong sân trượt đổ xuống theo vết chém, luồng trảm kích vàng kim kia càng bay càng xa, cắt ra tầng mây dưới tầng trời thấp.
Zoro giật mình: "Đây chính là trảm kích đệ nhất thế giới à? Phi tường trảm kích chém được cả tầng mây... Thật sự là chuyện mà loài người làm được ư?"
Mà sau khi hết khiếp sợ, Kuina hơi ngượng ngùng đỏ mặt. Lại còn bảo Artoria dùng toàn lực đánh bại mình nữa chứ, quá không biết tự lượng sức.
Koushirou hơi lo lắng. Ông khá yên tâm với ý chí của Kuina và Zoro, nhưng để đám trẻ còn lại thấy được kiếm thuật bậc này sớm như thế có tốt không?
Chẳng qua ông nghĩ nhiều rồi. Thật ra trảm kích cực mạnh khó gặp ở biển Đông chỉ hấp dẫn sự chú ý của ba người họ thôi, các đệ tử còn lại đều đang nắm quần xem Tom so tài với một đệ tử lớn tuổi hơn.
Sau khi Trương Đạt Dã chắc chắn Artoria không hủy luôn võ đường thì cũng quay sang xem bên phía Tom.
Chỉ thấy Tom nhanh như tia chớp đâm ra một kiếm, Perona, Wendy và Carla lập tức phản xạ có điều kiện bụm tay che mắt.
Bởi vì theo động tác của Tom, lưng quần đối thủ lập tức bị cắt ra, quần rơi cái phịch xuống đất, lộ ra quần cộc bên trong và hai cẳng chân lông lá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận