One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 854: Chúa tể giáng lâm (2)

Chương 854: Chúa tể giáng lâm (2)
"Đây là năng lực trái Yami Yami của tao!" Midnight ẩn núp trong bóng tối: "Lúc này, phạm vi 5 cây số quanh tao đều đã lâm vào bóng đêm triệt để! Trong bóng tối này, mỗi hành vi, cử chỉ của tụi mày đều bị tao nắm rõ như trong lòng bàn tay, không ai có thể chiến thắng tao ở chỗ này!"
Artoria chẳng nói chẳng rằng chém một nhát trảm kích.
"Vô dụng thôi! Tao đã nói rồi, động tác của tụi mày đều bị tao nắm trong lòng bàn tay, mỗi chiêu tấn công của tụi mày đều sẽ bị tao tránh đi trước thời hạn! Còn tụi mày thì không thể nắm giữ được phương hướng của tao. Tụi mày nhất định phải thua!"
“Xẹt! Xẹt!” Artoria lại vung hai luồng trảm kích.
Lần này giọng của Midnight nghe rõ hổn hển: "Tại sao mày có thể biết vị trí của tao!"
"Năng lực tạo bóng tối chỉ che giấu được tầm mắt chứ không giấu được khí tức. Nếu ông có năng khiếu cỡ tay súng bắn tỉa kia thì chắc sẽ phiền toái đấy."
Artoria phê bình năng lực của Midnight. Cái này có lẽ rất mạnh với người không biết Haki quan sát và không có năng lực cảm ứng, nhưng với người có khả năng cảm ứng thì chẳng là cái thá gì cả.
Hơn nữa người này đầu tiên là thể hiện khả năng hút được năng lực giả về phía mình, sau đó lại chế tạo bóng tối đơn thuần. Trực giác mách bảo Artoria rằng khả năng phát triển năng lực trái ác quỷ của người này có lẽ có vấn đề.
"Chỉ cần đánh ngã ông thì bóng tối sẽ tan biến nhỉ?"
"Không thể nào! Bóng tối là lĩnh vực của tao, tao mới là mạnh nhất!" Midnight sụp đổ. Đây chính là đòn sát thủ hắn ta che giấu rất lâu, sao lại vô dụng được cơ chứ?
"Tao sẽ cho chúng mày biết thế nào là lợi hại!" Midnight quyết định biểu diễn khả năng của mình một tí. Hắn nghĩ ngợi rồi ngó lơ Artoria, đặt mục tiêu lên người Diệp Ngôn, bởi vì từ lúc hắn ta thả bóng tối ra là tên ranh này bắt đầu ngẩn ngơ.
Chắc thằng nhãi này sợ choáng váng rồi nhỉ? Ngay cả kia mấy con vật kỳ lạ kêu gọi đều không có động tác gì. Lấy nó khai đao!
Trong bóng tối, tốc độ của Midnight có vẻ cũng tăng lên kha khá, thoáng cái xuất hiện trước mặt Diệp Ngôn, vung nắm tay đánh xuống.
Artoria không ra tay, cô cảm giác được khí tức của Diệp Ngôn thay đổi, trong nháy mắt trở nên mạnh vô cùng.
Chúng Cờ Yêu lập tức phát ra âm thanh kiên nghị dứt khoát: "Muốn động chủ nhân, trừ khi bước qua thi thể bọn tao!"
"Aaa!" 8 tiếng rống giận đều nhịp, vô cùng có khí thế.
"Chỉ bằng..."
Midnight còn chưa nói cho dứt lời, chúng Cờ Yêu đã quỳ xuống chỉnh tề, phủ phục sát đất.
"Khì..." Suy nghĩ của Midnight không theo kịp: "Tao còn tưởng bọn mày giỏi thế nào, ra là van nài xin tha à..."
Nhưng tình huống không phát triển như hắn nghĩ, bởi vì hướng Cờ Yêu quỳ lạy không phải hắn ta mà là Diệp Ngôn.
"Cung nghênh chủ nhân quy vị!" *8
Diệp Ngôn cúi gằm mặt, ánh mắt lạnh lùng, quần áo trên người đã đổi sang một bộ trang phục phong cách cổ trang màu đen từ bao giờ, bên ngoài còn trùm áo choàng mũ trùm màu đen viền đỏ.
Cậu ta tùy ý ngồi lên lưng Mã Lão Ngũ đang quỳ, Mã Lão Ngũ đắc ý ra mặt, mấy Cờ yêu còn lại trưng ra vẻ hâm mộ và đố kỵ, cứ như thể được Diệp Ngôn coi như ghế ngồi là việc gì vinh quang lắm.
"Giở trò quỷ gì!" Midnight không có kiên nhẫn chờ đợi thêm nữa, vung nắm tay đánh về phía má của Diệp Ngôn.
Chẳng qua là quá trình hắn ta ra chiêu cũng không thuận lợi, một luồng áp lực vô hình ép thẳng lên người hắn ta. Midnight cảm thấy người đối diện không phải thiếu niên bình thường mà là vương giả của thế giới này!
Đối mặt với hành động của Midnight, Diệp Ngôn còn chẳng buồn nâng mí mắt, vẫy tay vỗ vào má hắn ta.
"Á..." Midnight như bị búa tạ đánh trúng, khạc ra hai chiếc răng còn dính máu, lộn vài vòng trên không trung rồi mới ngã bẹp.
Hắn ta che tai, hoảng sợ nhìn Diệp Ngôn: "Mày rốt cuộc là quái vật gì?"
Diệp Ngôn đứng dậy, Chùy trấn hồn xuất hiện trong tay cậu ta rồi bay vọt về phía Midnight.
Midnight lắc mình tránh ra cách 2 - 3 mét: "Tao nói rồi, bóng tối là lĩnh vực của tao, loại công kích này không thể đánh trúng tao được!"
Lúc này, chúng Cờ Yêu thông minh nhanh trí đã chạy về trong Cờ quái vật vàng.
Khi Chùy trấn hồn rơi xuống đất, chỉ nghe một tiếng nổ vang trời, mặt đất nổ tung, ánh lửa lẫn khói mù dâng lên cuồn cuộn, đá vụn như mảnh giấy bị gió thổi bắn tung tóe khắp nơi. Phạm vi mười mấy mét xung quanh như bị cày xới, nơi bị Chùy trấn hồn đánh trúng để lại cái hố to mấy mét.
"Bóng tối… là lĩnh vực của ông ư?" Giọng của Diệp Ngôn vừa lạnh lùng lại tràn đầy uy nghiêm.
Nhưng Midnight bay đi đâu rồi có biết đâu.
Artoria chắn trước mặt các đồng bạn, giúp những người không nhìn rõ ngăn cản sóng lan từ cuộc tấn công của Diệp Ngôn. Artoria chẳng những không đi lên tiếp lời với Diệp Ngôn mà còn đang đề phòng cậu ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận