One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 257: Tôi 5 giây! Tôi 10 giây! (1)

Chương 257: Tôi 5 giây! Tôi 10 giây! (1)
"Chẳng lẽ…" Người này mặt đầy mong đợi, quần chúng vây xem cũng lăm le.
"Chính là cái đó chẳng lẽ! Tôi có thể cho anh mượn nó ngồi thử." Chưa đợi đối phương lộ ra vẻ mặt mừng như điên, Trương Đạt Dã bổ sung: "Mỗi giây đồng hồ 1000 Belly."
Quần chúng vây xem lập tức tổng sỉ vả: "Đắt thế! Lại còn tính phí theo giây!"
"Đắt đâu mà đắt. Người bình thường cả đời cũng không thấy được một cái ghế toàn bằng vàng ròng bao giờ ấy chứ. Đây chính là thợ thủ công của đảo Người Cá tự tay chế tạo đấy. Nói không chừng người ta là một vị mỹ nhân ngư cũng nên?"
Trương Đạt Dã trưng ra dáng vẻ ngồi thử là kiếm lời. Cậu cũng cảm thấy có khi mình xem quảng cáo nhiều quá, bị lây chiêu trò bên trong.
“Bộp!”
Người nọ không nhịn được vỗ 5000 Belly xuống mặt bàn: "Tôi muốn thể nghiệm 5 giây, cùng lắm là bớt uống một chai rượu!"
"Không thành vấn đề." Trương Đạt Dã sảng khoái thu tiền, thả ghế vàng trong tay xuống, cảm thấy mình đúng là thiên tài kinh doanh.
Người nọ nuốt nước miếng, dè dặt sờ mặt ghế, sau đó say mê ngồi lên, thở một hơi dài nhẹ nhõm: "A ~ "
Móa! Ngồi ghế gấp mà làm như ngồi bồn cầu không bằng! Vẻ mặt của hắn khiến Trương Đạt Dã ghê tởm muốn chết.
"Đủ rồi, hết giờ." 5 giây vừa tới, Trương Đạt Dã ghét bỏ đuổi hắn ra.
Người này lộ vẻ lưu luyến nhưng nào dám gây chuyện ở quán rượu này. Hắn đành ngoan ngoãn đứng lên, lâng lâng đi ra ngoài. Mai lại có tài liệu sống để bốc phét rồi.
Nhìn hắn như vậy, quần chúng vây xem làm sao nhịn nổi nữa, ai nấy đều móc ra một đống tiền giấy mệnh giá khác nhau:
"Tôi cũng muốn thử xem!"
"Cả tôi nữa!"
Ngắn ngủi mười phút, bỏ qua thời gian thay người và cãi vã tranh nhau, Trương Đạt Dã kiếm được khoảng 300 nghìn Belly.
Mãi tới khi không ai tới đăng ký nữa thì cậu mới cất ghế đi. Trương Đạt Dã than thầm đạo đức của mấy người này khá thật, không ai nghĩ đến chuyện cướp ghế bỏ chạy.
"Cậu em Đạt Dã quá trời quá đất nhá. Mệt cậu nghĩ ra được cách kiếm tiền như thế." Chủ cũ của quán rượu - lão Bob đã đến từ bao giờ, hình như đứng sau nhìn một lúc rồi.
"Ông chú Bob, sao ông lại tới đây? Thật ra thì cháu cũng không ngờ có nhiều người chịu chi tiền đến thế." Trương Đạt Dã vừa chào hỏi vừa rót cho lão một cốc rượu.
"Tôi cũng rảnh rỗi dạo qua bên này thôi. Đều tại cậu em gây động tĩnh lớn như vậy đấy." Bob giải thích mục đích của mình: "Có lẽ vì đời sống năm nay khá hơn trước kia nhiều, mọi người không ngại chút tiền lẻ ấy."
Trương Đạt Dã buồn bực: "Năm nay có cái gì khác ạ?"
Bob nói: "Năm nay quần đảo Sabaody thái bình hơn trước kia nhiều, thế nên thu nhập của các ngành nghề đều khá khẩm."
Chẳng lẽ là công lao của mình? Trương Đạt Dã tự luyến một phen, sau đó ý thức được không đúng. Mình mới đến cái thế giới này tổng cộng hơn ba tháng thôi, mới nhổ vài tiệm buôn nô lệ, cũng không bắt được mấy tên hải tặc, sức ảnh hưởng chắc chắn không lớn đến thế.
Trương Đạt Dã nói ra hai suy đoán tương đối đáng tin cậy: "Là do đại tướng Khỉ Vàng vừa nhậm chức ạ? Hay vì hải quân trú đóng Sabaody mạnh hơn trước kia?"
"Không, đại tướng Khỉ Vàng nhậm chức cũng là chuyện mới đây thôi. Còn hải quân trú đóng thì lúc nào chẳng thế." Bob bác bỏ, cũng không nói rõ ràng là có chuyện gì xảy ra, chỉ nhắc tới một nguyên nhân khác: "Khả năng lớn nhất là vì 'khu Tam giác Quỷ'."
"Tam giác Quỷ ạ?" Nghe được cái tên này, Trương Đạt Dã lập tức liên tưởng đến tam giác Bermuda, sau đó mới nhớ tới đây là thế giới One Piece. Thế thì chắc là đang nhắc đến chỗ ở của Thất Vũ Hải Gecko Moria.
"Không sai, đó là một vùng biển quanh năm bị sương mù dày đặc bao phủ, hơi lơ là sẽ lệch khỏi đường biển, mỗi năm đều sẽ có rất nhiều thuyền mất tích ở khu vực đó. Mà năm nay, số thuyền biến mất từ vùng biển đấy càng nhiều."
"Nghe đồn ở đó xuất hiện quái vật đáng sợ, chỉ tính tin tức thuyền bè mất tích năm nay đã không dưới một trăm thuyền."
Trương Đạt Dã suy nghĩ một phen. Moria bị Kaido đánh suy sụp tinh thần hình như là chuyện gần 10 năm trước, hắn cũng trở thành Thất Vũ Hải khá lâu rồi đấy chứ. Chẳng lẽ mãi đến bây giờ mới chuẩn bị sẵn sàng bắt đầu lại?
Tom vừa rồi nghe Bob kể tới vùng biển mù sương, quái vật khủng bố là đã bắt đầu sợ rồi, lại không nhịn được tò mò muốn nghe tiếp.
"Nghe nói nơi đó đã từng xuất hiện thuyền ma không người, bộ xương di động, còn có tiếng hát kỳ quái..."
Cái này Trương Đạt Dã biết lắm, Brook mà lị, một bộ xương khô háo sắc rất hài hước. Bây giờ hắn đang mặc sóng đẩy lênh đênh trên vùng biển kia, bề ngoài rất dễ bị người coi thành yêu ma quỷ quái.
Trương Đạt Dã ôm lấy Tom đang run lẩy bẩy, cân nhắc xem sau này ra biển có nên tìm hắn hay không, đưa hắn đi gặp mặt cá voi Laboon một lần.
"Nghĩa là quần đảo Sabaody giảm thiểu hải tặc đều nhờ công vùng Tam giác Quỷ à?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận