One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 781: Có được đánh quân hạm không (2)

Chương 781: Có được đánh quân hạm không (2)
Bọn đặc công luống cuống tay chân hành động nhưng vì có rất nhiều nước ùa vào họng pháo nên đại pháo bên mạn thuyền này còn phải một lát mới dùng được. Miss Doublefinger hết cách, đành hạ lệnh quay đầu thuyền, dùng pháo mạn bên kia tấn công.
Sharkler bất mãn nhìn tay mình. Đòn tấn công cỡ vừa rồi Jinbe chỉ cần một tay là tùy tiện làm được: "Cảm giác vẫn thiếu thiếu. Hình như cả Karate người cá lẫn phương pháp sử dụng lực lượng Karate người cá đều sai lệch một chút. Chẳng lẽ ngày thường mình luyện chưa đủ à?"
"Anh trai cá mập đỉnh của chóp!"
"Đẹp trai quá điiii!"
Chúng Cờ Yêu reo hò cổ vũ Sharkler, có một đồng bạn mạnh mẽ đưa chúng nó nằm thắng là chuyện thoải mái nhất trần đời. Có thể đứng cạnh xem kịch thì ai muốn ra sân để bị pháo bắn chứ.
"Bọn mày sẵn sàng chiến đấu đi chứ!" Tốt tính như Sharkler còn không chịu nổi đám Cờ Yêu vô liêm sỉ này. Thấy quân hạm muốn quay đầu, còn có người trên thuyền nhắm súng về phía mình, Sharkler dứt khoát lặn vào trong nước, quyết định phế luôn số pháo bên mạn kia của quân hạm.
"Lần này thử chiêu này xem..." Sharkler đứng trong nước nhìn chằm chằm thuyền bên trên, bày ra tư thế khá giống vừa rồi: "Karate người cá - Mizugokor - Đại dương ném qua vai!"
Sharkler xoay tròn hai vòng trong nước, dòng nước khổng lồ chảy xiết vờn quanh người hắn như rồng phương Đông, sau đó bị hắn ném mạnh ra ngoài.
Dòng nước chảy hình xoắn ốc to hơn cả vừa rồi lao ra khỏi mặt nước, vạch một vòng cung xinh đẹp rồi đụng vào mạn bên quân hạm.
"Oái! Á~~"
Lần này không chỉ họng đại bác mặt bên bị nước vào, trên boong cũng bị nước sông chảy xiết tràn lên, mười mấy đặc công bị dòng nước đánh bay, rơi vào sông Sandora.
"Đáng ghét, chiêu thức này có thể sử dụng liên tục à?" Bởi vì đứng ở mũi thuyền nên Miss Doublefinger thoát được một kiếp. Cô ta quyết định nhanh chóng: "Lái quân hạm đi thẳng tới, đâm chìm con thuyền kia! Nhiệm vụ của chúng ta chỉ là hủy thuyền thôi!"
"Rõ!"
Quân hạm hơi điều chỉnh phương hướng, xông về phía Hope.
Chúng Cờ Yêu không đứng xem nữa, thành thạo điều khiển Hope né tránh, còn nhắm chuẩn thời cơ nã vài pháo vào quân hạm.
Nói thế nào cũng tính là người có kinh nghiệm già dặn trên con thuyền này, Cờ Yêu cũng ít nhiều hiểu rõ cách thao tác.
“Đoàng! Đùng!” Thỉnh thoảng có đạn đại bác bắn trúng quân hạm nhưng đây là quân hạm cỡ lớn, chỉ cần không trúng bộ phận quan trọng thì mấy phát đạn đại bác cũng không ảnh hưởng tổng thể. Chẳng qua là có vài tên xui xẻo bị nổ bay ra ngoài thôi.
Miss Doublefinger đứng ở mũi thuyền thỉnh thoảng sẽ đưa ra mấy cây gai nhọn cỡ 2 - 3 mét kích nổ những viên đạn đại bác có khả năng làm bị thương mình trước thời hạn. Cô ta cau mày hừ lạnh: "Những người này không chút do dự pháo kích quân hạm nhỉ? Xem ra cũng không phải loại người an phận."
"Mặc xác tên dưới nước, đuổi kịp thuyền của bọn họ!" Miss Doublefinger rất bình tĩnh, dù không làm gì được tên người cá kia cũng chẳng sao, nhiệm vụ lại không phải giết người.
Nhưng Sharkler không cho cô ta được như mong muốn. Vài tiếng ‘răng rắc’ vang lên, quân hạm rung lắc, Sharkler học chiến thuật của đám người cá: Phá thuyền.
"Bánh lái thuyền không nhạy rồi! Làm sao bây giờ Miss Doublefinger?"
"Là tên kia à?" Miss Doublefinger không làm gì được người dưới nước kia, chỉ đành căm tức vỗ lan can, oán hận nói: "Đáng ghét!"
Sharkler nổi lên mặt nước, ném chân vịt của thuyền lên quân hạm, bản thân cũng nhảy lên theo.
"Ngu xuẩn, mày ở trong nước thì chúng tao không làm gì được mày. Lên đến thuyền chính là địa bàn của chúng tao rồi!"
"Đúng đấy, cho thằng này một bài học đi!"
Bọn đặc công rêu rao bao vây Sharkler.
"Anh trai cá mập, tụi em tới đây!" Ba con Cờ Yêu trên thuyền hóa thành khói mù nhẹ nhàng bay tới, Kim Nhị Bằng cũng từ không trung lao xuống.
Sharkler một quyền đánh bay ba tên địch, buồn bực thắc mắc sao tự nhiên mấy con Cờ Yêu này tích cực thế.
Hắn ngẩng đầu nhìn về phía bờ, thảo nào, xa xa đã xuất hiện một luồng bụi mù rồi. Chắc đám Cờ Yêu sợ Diệp Ngôn trở lại bắt được chúng nó lười biếng đây mà. Sharkler thở dài, đám Cờ Yêu này hết cứu.
Bốn con Cờ Yêu Lỗ Đại Sơn, Kim Nhị Bằng, Hoán Triều Giao, Kim Thiệt Lang Quân xông vào trong đám người đấm đá loạn xạ, cuối cùng bao vây Miss Doublefinger, lộ ra nụ cười gian tà: "Em gái ơi, em định tự mình đầu hàng hay để tụi anh xuống tay tàn hoa nha?"
"Những người này..." Biểu cảm của Miss Doublefinger trở nên nghiêm trọng. Mấy con Cờ Yêu toàn thân xanh lét, lại còn kỳ quái dị dạng, nhìn cũng biết không dễ chọc.
Nhưng thấy đám này háo sắc ra mặt, Miss Doublefinger nhoẻn miệng cười: "Em chỉ là một cô gái nhu nhược thôi, bốn người các anh cùng lên có phải ức hiếp người quá đáng không?"
Chúng Cờ Yêu hỏi: "Ý cưng là muốn đơn đả độc đấu hả?"
Miss Doublefinger 'ngượng ngùng' gật đầu: "Đúng vậy. Nếu em đánh đơn mà thua thì các anh muốn thế nào đều được."
Chúng Cờ Yêu trao đổi ánh mắt với nhau, đồng thanh nói: "Không thành vấn đề, đơn đả độc đấu thì đơn đả độc đấu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận