One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 396: Nghe tiếng gà dậy múa (1)

Chương 396: Nghe tiếng gà dậy múa (1)
Tôi sẽ ghi khắc ân tình này!" Iceburg trịnh trọng cúi mình vái chào.
"Hả?" Tôi chỉ cái gì? Chuyện của thành phố Thất Thủy á? Trương Đạt Dã chắc lắm: "À thì… không cần khách sáo thế đâu, những ngày qua cũng làm phiền các vị nhiều rồi."
Iceburg không nói thêm nữa, ngược lại là Franky nhảy ra: "Này, dù lần này các bạn đánh bại chiến hạm của tôi nhưng lần sau tác phẩm của tôi chắc chắn sẽ khiến mọi người giật mình nhé!"
"À, anh cố lên." Trương Đạt Dã không nghĩ tới cái gì đáng giật mình. Lần này Franky lại không bị thương nặng, không đến mức cải tạo chính mình nữa chứ hả? Hoặc là vì chứng minh bản thân mà dứt khoát đi lôi Pluton ra?
Trương Đạt Dã còn không biết lúc cậu bận rộn ra ngoài mua sắm, Sharkler đã thuận theo lời thỉnh cầu của Franky, phô bày Cá mập khổng lồ và Super Mode của mình, khiến Franky trẻ tuổi chịu trùng kích rất nhiều. Không ai dám chắc sau này hắn có thể tạo ra thứ gì…
Lúc này, Thụy Manh Manh từ trong khoang thuyền đi ra: "Sếp ơi! Kiểm tra đồ đạc xong cả rồi. Không có vấn đề!"
Trương Đạt Dã trả lời: "Được, sẵn sàng đi, chúng ta nhổ neo!"
Nhổ neo, giương buồm, mọi người đều đã rất thành thạo với quy trình này. Khi Hope Diamond rời bến, mọi người tụ tập ở đuôi thuyền vẫy tay chào tạm biệt bốn người phòng làm việc của Tom.
Ngay cả Tom đang bận câu bull cũng đặc biệt dành ra một cái tay vẫy hăng hái, chào tạm biệt người cá cùng tên với mình trên bờ.
Hôm nay thời tiết rất đẹp, hướng gió cũng tốt, buồm Hope căng gió, nhanh chóng đưa mọi người rời khỏi trạm thăm thú đầu tiên.
Thành phố Thất Thủy - thành phố của nước trứ danh dần dần cách xa, từ một tòa đảo dần nhỏ lại thành một đài phun nước lớn, cuối cùng biến thành chấm đen nhỏ.
Khi mọi người muốn quay trở lại vị trí của mình, Tom đang câu bull bỗng nhiên bay ra ngoài, cũng biến thành một chấm đen nhỏ.
Không biết Tom câu được cái gì, mọi người còn đang ngơ ngác thì nó đã bị kéo bay vèo đi thật xa. Xa xa có thể thấy Tom nhảy bắn trên mặt biển giống như hòn sỏi bị lia đi vậy, lúc thì đầu chạm mặt biển, lúc thì chân chạm biển.
"Tom!" *n
"Cậu Tom! Tôi tới cứu cậu ngay đây!" Brook nhiệt tình rút kiếm trong gậy batoong ra, nhảy xuống thuyền.
Perona sốt ruột, đầu óc nóng lên, cũng ném gấu bông ra rồi nhảy xuống thuyền theo Brook.
Chẳng qua hậu quả khi năng lực giả nhảy xuống biển là có thể tưởng được. Perona phí công vùng vẫy hai cái rồi ùng ục chìm xuống.
Brook giỏi hơn, ỷ vào cơ thể đủ nhẹ gắng gượng chạy trên mặt biển một khoảng cách, Artoria không biết còn tưởng hắn cũng được tiên nữ trong hồ chúc phúc như cô.
Nhưng ngầu không nổi ba giây, một cơn sóng đánh tới, Brook sợ hãi kêu rồi chìm nghỉm.
"Hai người thêm phiền gì đấy hả! Mau cứu người!" Trương Đạt Dã vội kêu lên rồi tự mình nhào xuống, hai chân rẽ nước thật nhanh, đuổi kịp Perona đang chìm.
Sharkler cũng nhảy xuống, vọt mạnh về phía Brook chạy xa hơn.
"Kim Nhị Bằng, Hoán Triều Giao!" Diệp Ngôn sử dụng hai lá Cờ quái vật vàng, hai Cờ yêu chui ra ngoài.
Kim Nhị Bằng vỗ cánh bay về phía Tom, Hoán Triều Giao xuống nước bơi về phía Tom - Hoán Triều Giao là nam, có lẽ là yêu quái cá, không liên quan gì đến nhân ngư Hoán Triều Giao trong game nào đó. Nhìn bề ngoài thì hắn khá giống người cá.
Artoria không hiểu thực lực của hai Cờ yêu cho lắm, không yên tâm nên cũng nhảy xuống thuyền, chạy trên mặt biển về phía Tom.
Cũng không lâu lắm, Trương Đạt Dã vác Perona trên lưng, trèo thang dây Thụy Manh Manh buông xuống để lên thuyền, nhẹ nhàng đặt Perona lên boong: "Không sao chứ?"
"Khụ khụ..." Perona ho ra mấy ngụm nước, khóe mắt dưng dưng nước mắt: "Sợ quá đi. Tôi còn tưởng sắp chết! Hu hu..."
"Không sao là được rồi." Trương Đạt Dã nói: "Manh Manh đưa nhóc đi tắm rồi thay quần áo khác đi."
"Vâng." Thụy Manh Manh bế Perona lên: "Đi thôi, cẩn thận bị cảm."
"Tôi… em tự đi được." Nói xong, mặt Perona đỏ bừng: "À thì, cảm… cảm ơn anh chị."
"Không có gì, em có lòng muốn cứu Tom, anh nên cảm ơn em mới phải." Trương Đạt Dã thầm nghĩ không uổng công nuôi cô nhóc vị thành niên này, chẳng qua không rõ là hiệu quả giáo dục gần một tháng này hay hiệu quả do Tom đáng yêu quá…
Perona rối rít: "Thế Tom thì sao bây giờ?"
Trương Đạt Dã an ủi: "Yên tâm, dù người trên cả thuyền chết sạch thì Tom cũng chẳng sao đâu. Anh đoán, cùng lắm thì nó bị cá mập đuổi theo cắn hoặc là bị Hải Vương nuốt xuống bụng gì đó."
Trông mặt Perona ngày càng hoảng sợ, Thụy Manh Manh oán giận: "Sếp này, cậu không biết an ủi người ta thì đừng đi an ủi nữa nhé."
"Ơ... Tôi nói đúng sự thật mà..." Trương Đạt Dã ngượng ngùng: "Thôi được rồi, được rồi, Artoria đã đi xem, không sao đâu."
Thụy Manh Manh dẫn Perona đã an tâm đi phòng tắm, Sharkler cũng vác Brook trở lại trên thuyền.
Diệp Ngôn và Trương Đạt Dã đứng hai bên Brook, Sharkler đứng ở chỗ đầu lâu Brook. Diệp Ngôn có thể cảm giác được linh hồn của Brook không sao, nhưng cơ thể hắn không nhúc nhích tí nào. Ba người này cảm thấy khó nhằn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận