One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 889: Nguyên nhân cái chết: Mắt Diều Hâu này trông có vẻ không mạnh (1)

Chương 889: Nguyên nhân cái chết: Mắt Diều Hâu này trông có vẻ không mạnh (1)
Trương Đạt Dã nhìn thoáng qua đằng xa: "Không có gì đâu ạ. Chỉ là Artoria đang đánh nhau với Mắt Diều Hâu thôi mà. Không cần để ý đâu, ngài cứ nói đi ạ."
"Không có gì thì tốt rồi." Sengoku thở phào nhẹ nhõm, sau đó bỗng cảm thấy là lạ ở chỗ nào: "Cậu vừa nói Artoria đang đánh nhau với ai cơ?"
Trương Đạt Dã nói: "Mắt Diều Hâu ạ."
Trán Sengoku rịn ra một giọt mồ hôi, ôm chút xíu tâm lý may mắn hỏi: "Là Mắt Diều Hâu nào nhỉ?"
Trương Đạt Dã nói: "Còn có Mắt Diều Hâu nào khác nữa? Kiếm sĩ vĩ đại nhất thế giới, Dracule Mihawk đấy ạ."
Sengoku vội vàng nói: "Cô cậu tỉnh táo một chút, đừng manh động! Không muốn làm Thất Vũ Hải có thể thương lượng mà, không đến nỗi cố ý nhằm vào Thất Vũ Hải chứ!"
Vừa phải thôi nhá, xác Crocodile còn chưa lạnh đâu, mấy người nhanh như vậy đã trêu chọc tới Mắt Diều Hâu rồi? Các người định làm căng với Thất Vũ Hải đấy hả? Nếu lại giết chết một người nữa thì thật sự không cần làm Thất Vũ Hải đâu.
"Hơ, ngài coi chúng tôi thành hạng người gì?" Trương Đạt Dã ý thức được Sengoku nghĩ bậy bạ. Cậu nghĩ một lát rồi cười hì hì: "Nhưng ý tưởng của ngài cũng không tồi nhỉ. Chỉ cần giết chết tất cả Thất Vũ Hải thì chế độ Thất Vũ Hải cũng chỉ là trò cười, vậy là chúng tôi không cần làm Thất Vũ Hải nữa. Hì hì, nguyên soái Sengoku không hổ là trí tướng!"
"Xin đừng đùa như vậy!" Sengoku cảm giác huyết áp của mình muốn tăng.
Đám người này thật không hổ là người được Garp khen ngợi, rất có năng khiếu trong phương diện chọc giận ông. Sengoku cố gắng giữ giọng ôn hòa: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
"Nói đơn giản chính là Mắt Diều Hâu tới bên này làm ít chuyện, vừa vặn đến khu vực gần đường biển chúng tôi đang đi nên cố ý đợi chúng tôi mấy ngày, mục đích là trao đổi kiếm thuật với Artoria." Trương Đạt Dã giải thích: "Ngài cũng biết chúng tôi quen nhau từ sớm rồi mà, so tài với nhau thì không có vấn đề gì chứ ạ?"
Sengoku đương nhiên biết tới loại chuyện từng gây không ít náo động này, ông hơi tiêu hóa một chút tin tức: "Chỉ là như vậy đương nhiên không sao, chỉ là phiền mọi người chú ý sức mạnh một chút, đừng làm người bình thường bị thương."
"Chuyện này thì xin ngài cứ yên tâm, chúng tôi đã cố ý chọn hòn đảo không người ở." Trương Đạt Dã nói: "Đúng rồi, ngài liên lạc với tôi là vì chuyện lời mời Thất Vũ Hải đúng không ạ?"
Sengoku nói: "Đúng vậy. Zephyr đã nói ý tưởng của cô cậu cho tôi nghe rồi, chuyện này cứ để tôi đi thương lượng với Ngũ Lão Tinh cho, các cô các cậu tạm thời không cần trả lời đâu."
"Vậy thì tốt quá rồi, cảm ơn ngài rất nhiều." Trương Đạt Dã cảm thấy có thể đẩy chuyện phiền phức ra ngoài là tuyệt cà là vời.
"Nếu thật lòng cảm ơn thì xin hạn chế làm mấy việc khiến tôi nhức đầu đi."
"Chúng tôi hiếm khi gây chuyện mà? Lần nào cũng là phiền toái chủ động tìm tới chúng tôi đấy chứ?"
Sengoku biết là không thể trách bọn họ được, nhưng không cần biết nguyên nhân xuất phát từ đâu, kết quả cuối cùng luôn khiến ông phải làm thêm giờ. Lần này nói không chừng còn phải chịu Ngũ Lão Tinh mắng, nhức cái đầu.
Trầm mặc một hồi, Sengoku nói: "Tóm lại chuyện này tạm thời như vậy đã. Zephyr nhờ tôi hỏi hộ ông ấy, theo đường biển của các cậu thì chắc chẳng mấy chốc nữa là tới quần đảo Sabaody rồi đúng không? Đến lúc đó có hứng thú tới trung tâm hải quân thăm một lần không?"
"Hình như đúng là sắp đến quần đảo Sabaody thật." Trương Đạt Dã tính toán một chút, nếu tiếp tục đi theo kim nam châm tự ghi, trạm kế tiếp chính là thành phố Thất Thủy, sau đó tới quần đảo Sabaody: "Chúng tôi cũng tò mò về trung tâm hải quân lắm, chỉ là không biết có làm phiền quá không?"
"Không phiền." Zephyr nhận lấy ống nói, đại khái vẫn luôn đứng cạnh Sengoku nghe chuyện: "Không phải các bạn rất hứng thú với Lục Thức và Haki đấy à? Vừa hay kỳ tập huấn hải quân mới nhất đang trong giai đoạn chuẩn bị, các bạn có thể tới tham gia tập huấn chung."
Tập huấn hay không cũng không quan trọng, chủ yếu là để cho bọn họ tới ở lâu chút thời gian, bồi đắp xíu tình cảm.
"Trại huấn luyện ạ?" Trương Đạt Dã cảm thấy khá hứng thú với cái này. Có lẽ huấn luyện dành cho tân binh không có nghĩa lý gì với cậu nhưng Zephyr chắc chắn sẽ điều chỉnh lượng huấn luyện thích hợp cho từng người khác nhau.
Hơn nữa những đồng bạn có tố chất thân thể hơi kém như Diệp Ngôn, chú Long, Perona và Vivi tới tham gia một thời gian thì chắc chắn sẽ tiến bộ rất lớn.
Trương Đạt Dã khá là động lòng: "Bao ăn ở không ạ?"
"..." Zephyr dở khóc dở cười: "Bao!"
Sengoku không dị nghị gì với quyết định của Zephyr, trung tâm hải quân thật sự không kém vài người dạ dày vương này, nguyên liệu nấu ăn thì tùy tiện phái người xuống biển bắt vài con động vật biển, Hải Vương gì đó là đầy đủ, chỉ mỗi tội là hơi phí đầu bếp chút thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận