One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 734: Nam nhi chân chính không quay đầu lại nhìn khủng long (3)

Chương 734: Nam nhi chân chính không quay đầu lại nhìn khủng long (3)
Giây sau đó Tom đã xuất hiện ở bên người Artoria, lấy ra bút chì và sổ tay ra.
Thành Long trợn mắt há hốc mồm: "Artoria lợi hại vậy à?"
Trương Đạt Dã vỗ vỗ bả vai Thành Long: "Trường hợp nhỏ thôi. Bảo Artoria giết con Hải Vương hơn 200 mét cũng chỉ cần một kiếm."
"Chẳng khoa học gì cả... Thôi, từ lúc tôi ký tờ khế ước kia đã không có tư cách nhắc tới khoa học..." Thành Long cố gắng để mình tiếp nhận thực tế: "Tôi cảm thấy cần xây dựng lại thế giới quan."
"Trước khi xây dựng lại thì đi ăn thử thịt khủng long đã nhé." Trương Đạt Dã nói: "Chú vĩnh viễn có thể tin tưởng tài nấu ăn của Tom."
"Ý kiến hay. Mà khoan, chúng ta làm vậy có tính là săn trộm không? Nếu khủng long tồn tại thật thì phải được xếp vào bảng động vật quý hiếm chứ?" Trong đa số thời điểm, Thành Long luôn chững chạc và thích nhọc lòng.
Trương Đạt Dã nói: "Nơi này không có luật bảo hộ động vật gì đâu. Dù sao động vật cũng sẽ không đóng thiên cống kim, Chính Phủ Thế Giới sao có thể bảo vệ chúng nó."
Tuy Thành Long cảm thấy Trương Đạt Dã nói mỉa ai đó nhưng biết không phạm pháp là tốt rồi. Thành Long yên lòng, theo Trương Đạt Dã xuống bờ sông dọn dẹp khu vực ăn món hoang dã.
Khủng long to như thế không tiện xử lý trên thuyền, lên bờ nấu luôn cho tiện.
Những người khác cũng không nhàn rỗi, Thụy Manh Manh mang vỉ nướng trong kho hàng ra, mỗi lần có thịt tươi thì không thể thiếu món nướng.
Sharkler cũng dẫn Wendy, Carla và Perona đi lấy bát, nồi, gáo, chậu và các dụng cụ làm bếp cũng như bát đĩa.
Diệp Ngôn chẳng những giúp khuân đồ mà còn phái đám Cờ Yêu đi điều tra, tiện thể đốn củi. Trương Đạt Dã sợ Carla đi điều tra sẽ bị chim lạ hoặc dực long tha đi chứ Diệp Ngôn thì không cần lo lắng cho đám Cờ Yêu. Ra ngoài một chuyến có khi còn mang thêm con mồi khác về cũng nên.
Tom cầm bút chì, lúc thì múa may đo đạc trên người khủng long, lúc thì đặt bút dưới cằm suy tính, nghĩ đến cái gì thì viết hết vào sổ rồi chìa cho Artoria xem.
Thỉnh thoảng Artoria sẽ đưa ra vài kiến nghị, thấy Tom gật đầu thì bắt đầu cắt thịt theo chỉ thị của Tom.
Nhân dân nước Anh vĩnh viễn không biết vua của bọn họ đã dùng kiếm thuật bậc thầy của mình để làm gì.
Liên quan đến vấn đề ăn uống, hiệu suất của thành viên Hope luôn rất cao. Chỉ lát sau, Tom và Artoria đã thương lượng xong 18 cách ăn khủng long bạo chúa.
Giữa mảnh rừng rậm nguyên thủy mênh mông này, khói bếp lượn lờ dâng lên, mùi thơm mê người phiêu tán.
"Oa, thơm quá!" Trương Đạt Dã há to miệng gặm một khối thịt nướng, vỏ ngoài vàng giòn, bên trong non mềm ngon miệng, kết hợp với gia vị Tom đặc chế cứ phải gọi là không dừng nổi miệng: "Tôi nghi ngờ... Nhoàm nhoàm... Khủng long có dây mơ rễ má với Hải Vương."
Không có ai tiếp lời, bởi vì tất cả mọi người đều đang đắm chìm trong thức ăn ngon. Rốt cuộc khủng long và Hải Vương có bà con xa hay là láng giềng gần gì không cũng chẳng liên quan gì tới họ, tóm lại là đều ngon.
Thịt xiên nướng, canh xương hầm, thịt chiên giòn, súp thịt khủng long… Nói chung là chiên, xào, nấu, rán, chưng, nướng, hầm… 18 dụng cụ làm bếp cùng lên trận, vì nguyên liệu nấu ăn hiếm hoi là thịt khủng long mà Tom dốc hết kỹ năng, khiến ai nấy ăn đến miệng bóng nhẫy.
Khủng long bạo chúa cũng không biết mình ngon như vậy, tượng Tom ở mũi thuyền sắp bị thèm khóc đến nơi.
“Đùng! Ùng ục!”
Tiếng nổ khủng bố vang lên, mọi người ngước nhìn, thấy ngọn núi nơi xa bắn lên ánh lửa chói mắt và toát ra khói đặc cuồn cuộn.
"Núi lửa phun trào à?" Thành Long nhảy dựng lên trước tiên: "Khoảng cách này hình như không có vấn đề gì, với cả trông không giống phun trào quy mô lớn."
Tom hồn nhiên gặm thịt, vừa nhai vừa nghiêng đầu nhìn núi lửa đằng xa. Nó từng thấy một công thức nấu ăn núi lửa trong sổ tay của Artoria. Nghe nói là dùng nồi lớn đặc chế đặt trên miệng núi lửa, dùng nhiệt độ nham thạch nấu chín nguyên liệu nấu ăn. Tiếc rằng hết thảy chỉ là truyền thuyết, không có phương pháp cặn kẽ.
Artoria nhìn núi lửa, rõ ràng là cũng nghĩ đến điểm này. Chẳng qua cô không phải loại người trong chén ngó trong nồi, cứ giải quyết sạch đồ ăn trước mắt rồi tính tiếp. Dù núi lửa có phun trào cũng không thể cản cô ăn xong bữa.
"Trông có vẻ náo nhiệt phết nhỉ. Đám Cờ Yêu chưa về à?" Trương Đạt Dã còn nhớ trên đảo này có hai người khổng lồ, núi lửa phun trào chính là tín hiệu bọn họ khai chiến. Hai người đã đánh nhau ở đây khoảng 100 năm… à không, tính theo thời gian bây giờ thì phải là hơn 90 năm chứ nhỉ.
Đám Cờ Yêu phụ trách đốn củi đương nhiên là về sớm rồi, Trương Đạt Dã đang hỏi mấy con phụ trách điều tra.
Diệp Ngôn dùng tâm linh liên lạc Cờ Yêu: "Đều đang trên đường trở về, chỉ là Mã Lão Ngũ bị một con khủng long ba sừng _ đánh."
_
Trương Đạt Dã buồn bực: "Không phải nó tự hóa sương mù được à? Sao lại bị đòn được?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận