One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 887: Ai làm Thất Vũ Hải người đấy... (2)

Chương 887: Ai làm Thất Vũ Hải người đấy... (2)
Vivi đếm trên đầu ngón tay: "Năm? À... Còn một người là Crocodile, người thứ bảy đâu ạ?"
Trương Đạt Dã nói: "Là Gecko Moria, cũng bị đánh bại giống Crocodile."
Cậu nhìn thoáng qua Perona, dù chuyện đã qua rất lâu nhưng bình thường đều cẩn thận không đàm luận, sợ trong lòng cô nhóc sinh ra ngăn cách gì đó.
Perona chỉ trợn mắt lườm Trương Đạt Dã, bây giờ cô nhóc đã biết rõ hành vi của Moria là không tốt, cũng may mà mới theo Moria không lâu lắm, tình cảm chưa thân thiết đến mức ấy.
Mắt Diều Hâu vẫn luôn im lặng không lên tiếng đột nhiên nói một câu: "Quả nhiên chuyện của Moria cũng do mấy người làm."
"Ấy ấy~ Chuyện không có chứng cứ thì đừng nói lung tung nhé, cẩn thận tôi kiện anh tội phỉ báng bây giờ." Tuy rằng sự thật là như vậy nhưng Trương Đạt Dã đương nhiên không thừa nhận, dù sao thì chẳng ai chứng minh được sất.
Mắt Diều Hâu biết cũng không sao, người này không phải người lắm miệng.
Thụy Manh Manh nhìn thư xong thì tò mò: "Mọi người nói xem, có phải Chính Phủ Thế Giới góp không đủ 7 người có điều kiện phù hợp nên mới muốn thử mời chúng ta xem thế nào."
"Rất có khả năng." Sharkler chỉ đầu mình: "Nếu chỉ xem tin tức trên báo chí, kẻ sinh động, danh tiếng vang dội nhất thời gian này không tính Tứ Hoàng thì một là băng hải tặc Tóc Đỏ, một chính là chúng ta. Những người khác chắc ít ai có đủ tư cách."
Trương Đạt Dã vò giấy viết thư thành một cục: "Có lẽ vậy. Kệ xác họ, đằng nào chúng ta cũng không làm."
Artoria không hứng thú gì với việc làm Thất Vũ Hải nhưng vẫn nhắc nhở: "Lần này mời không giống trước kia. Tùy tiện từ chối liệu có phiền phức gì không?"
"Cứ hỏi người biết chuyện là được." Diệp Ngôn rất ân cần rót cho Mắt Diều Hâu ly rượu đỏ: "Ông anh, sau khi từ chối làm Thất Vũ Hải liệu có gặp phiền phức gì không? Cho xin tí tin tức nội bộ đi?"
"Chịu, tôi chưa từ chối bao giờ." Câu trả lời của Mắt Diều Hâu khiến cho người ta không phản bác nổi.
Hơn nữa bọn họ không phải hải tặc lại được mời, sợ cũng là ngoại lệ đầu tiên.
"Vậy để hỏi người biết chuyện khác vậy." Trương Đạt Dã lôi Den Den Mushi ra, gọi cho trung tướng Gion đã lâu không liên lạc.
Gọi không thông. Cũng đúng, Gion dù gì cũng là một trung tướng hải quân, không phải lễ tân trực tổng đài của hải quân, đâu thể lần nào tìm cũng xuất hiện được. Trương Đạt Dã suy nghĩ một chút, lại gọi cho Zephyr.
Sau khi thăm hỏi sức khỏe đơn giản đôi câu, Trương Đạt Dã nói rõ chuyện đã xảy ra.
"Cái gì?" Zephyr rất kinh ngạc, trong nháy mắt nào đó thậm chí còn sinh ra ý tưởng thất lễ y như Trương Đạt Dã: "Sao bọn họ có thể làm ra loại quyết định này?"
"Chúng tôi cũng rất buồn bực. Tóm lại thì chúng tôi không muốn làm, nhưng sợ từ chối thẳng sẽ có phiền toái gì đó. Ví dụ như không giải thích được mà trở thành hải tặc chẳng hạn. Thế nên mới gọi hỏi ý kiến ngài."
"Tuy tôi không muốn thừa nhận nhưng trên lý thuyết thì Thất Vũ Hải và trung tâm là cấp bậc ngang nhau, không ai can thiệp chuyện của nhau. Việc chiêu mộ Thất Vũ Hải không cần hỏi ý kiến của hải quân, cho nên có lẽ ngay cả Sengoku cũng không biết chuyện này." Zephyr nói: "Thế này nhé, các bạn tạm thời đừng trả lời vội, tôi đi hỏi ý kiến của Sengoku xem thế nào đã."
"Vâng, làm phiền ngài rồi ạ."
Sau khi cúp điện thoại, Trương Đạt Dã nói: "Cứ thế đã. Đi thôi, đưa ông bác về nhà rồi nói tiếp."
"Trông có vẻ khá là nghiêm trọng." Thụy Manh Manh lo lắng nói: "Nếu xảy ra vấn đề, có phải sau này chúng ta không thể tiếp tục du lịch thế này không?"
"Cũng không đến mức ấy, nhiều nhất lưng đeo lệnh truy nã thôi. Nhưng lúc ấy còn muốn lôi hải tặc đi đổi tiền thưởng thì hơi phiền phức, phải tìm người trung gian gì đó, không phải vấn đề lớn." Trương Đạt Dã nói: "Tình huống xấu nhất là phải đưa Vivi về trước thời hạn. Công chúa của một nước không thể trắng trợn trà trộn với tội phạm bị truy nã được đúng không."
"Dạ?" Vivi tái mặt, mới ra ngoài chưa lâu mà.
"Thế mà còn chưa đủ nghiêm trọng à?" Perona gần như nhảy dựng lên: "Ngũ Lão Tinh đúng là không phải thứ tốt, chỉ cho người ta thêm phiền toái!"
Wendy ôm một cánh tay của Vivi: "Thật sự nghiêm trọng thế ạ?"
"Không nhất định nhé." Diệp Ngôn khoanh hai tay trước ngực, trưng ra dáng vẻ của bậc trí giả: "Cùng lắm thì chúng ta treo cái danh nghĩa dưới trướng Thất Vũ Hải nha!"
Đám nhỏ ngơ ngác không hiểu: "Treo danh nghĩa dưới trướng?"
"Ừa, nếu vì từ chối trở thành Thất Vũ Hải mà bị truy nã, đồng thời lại không thể đổi ý thì chúng ta có thể tuyên bố với bên ngoài rằng chúng ta là cấp dưới của một vị Thất Vũ Hải, ví dụ như đại ca Mắt Diều Hâu đây."
Diệp Ngôn nhéo cằm lộ ra nụ cười rất chi là thèm đòn: "Theo quy củ của bọn họ, lệnh truy nã của đàn em Thất Vũ Hải đều cần bị hủy, đến lúc ấy chúng ta nên chơi thế nào thì chơi thế đó, còn có thể đặc biệt tới dưới mắt họ mà nhảy nhót, cho đám khốn kia tức chết luôn!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận