One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 590: Không sao cả, tôi sẽ ra tay (3)

Chương 590: Không sao cả, tôi sẽ ra tay (3)
“Keng!”
“ Người… người tôi không cử động được!”
“Haizz, người xuất gia quét sân cũng lo cho mạng sống của sâu kiến, bảo vệ bướm đêm bằng cách dùng gạc che đèn…” Diệp Ngôn diễn sâu được hai câu, sau đó đổi giọng: “Đánh cho tao, đánh bốc khói luôn!”
“Khặc khặc khặc!” Đám Cờ yêu cười gian chui ra khỏi Cờ quái vật vàng. Chúng nó đã luyện tập rất bài bản rồi, trước khi chủ nhân gõ chiêng thì phải tránh thật xa, hoặc là chui vào trong Cờ quái vật vàng, sau khi tiếng chiêng vang lên chính là thời điểm bọn nó chơi đánh bao cát thịt người.
Chẳng mấy chốc, 10 tên hải tặc bị đánh đến nỗi mẹ ruột cũng không nhận ra, từng tên bị Cờ yêu ném vào trong biển, nhà sư Diệp Ngôn đại từ đại bi tiếp tục chiến đến con thuyền tiếp theo.
“Wendy, thật sự không cần giúp một tay à?” Linh hồn Perona lơ lửng giữa không trung, Wendy được Carla đỡ bay bên cạnh.
“Vì tớ muốn luyện tập ma pháp và chiến đấu nhiều hơn.” Wendy siết chặt nắm tay nhỏ bé của mình rồi xin lỗi Perona: “Xin lỗi cậu, tớ tùy hứng quá.”
“Không sao đâu, dù gì tớ cũng không thích đánh nhau.” Perona cảm thấy không vấn đề gì. Cô nhóc thích sử dụng năng lực của mình để đùa giỡn người ta hơn là chiến đấu: “Vậy tớ ở yên đây xem cậu biểu diễn ma pháp nhé!”
“Ừm.” Wendy gật đầu.
“Wendy.” Carla nhắc nhở: “Sắp đến rồi, sẵn sàng nhé!”
“Con mèo biết bay và… cô bé?” Hải tặc trên thuyền hơi hoang mang nhưng vẫn lập tức cầm đao chĩa vào Wendy: “Này quỷ nhỏ, nơi đây không phải chỗ mày thích đến là được đâu!”
Wendy nhẹ nhàng đáp xuống boong thuyền, dang rộng hai tay và thì thầm khe khẽ: “Thiên Long Dục Kích, Thiên Long Toàn Phong!”
Hai vòng tròn ma thuật xuất hiện trên cánh tay của Wendy, phủ lên toàn bộ cơ thể cô bé một lớp ánh sáng lung linh.
“Không ổn! Bắt lấy bọn chúng!” Đám hải tặc nhận ra cô bé này không phải là người bình thường nên nhao nhao lao tới.
Wendy cũng giậm chân lấy đà xông lên, lập tức xuất hiện trước mặt một tên hải tặc, vung nắm đấm nhỏ đánh vào cằm khiến hắn bay xa hàng chục mét.
Đám hải tặc trợn mắt:
“Nhanh quá, chưa kịp nhìn gì cả!”
“Với cả có phải sức mạnh của con bé hơi quá không?”
“Đùa kiểu gì vậy! Con nhóc này là quái vật!”
Perona nhìn mà cũng không hiểu: “Hả? Wendy vừa làm gì vậy? Cậu ấy có sức lực lớn như vậy à?”
Carla tự hào phổ cập kiến thức cho Perona: “Thiên Long Dục Kích, Thiên Long Toàn Phong là ma pháp phụ trợ của Wendy, có thể tăng tốc độ và sức mạnh, đối phó với đám hải tặc này dễ như ăn kẹo.”
Perona hỏi: “Ơ, chẳng phải nói là không thể dùng ma pháp lên chính mình à?”
Carla trả lời: “Chỉ có ma pháp chữa trị là không thể chữa thương cho bản thân thôi, Ma pháp phụ trợ thì không thành vấn đề.”
“Giỏi quá.” Nhìn Wendy hóa thân thành lolita nắm đấm thép, một đấm đánh bay một tên hải tặc làm Perona rất chi là ghen tị: “Nếu áp dụng lên người tớ thì có phải không cần tập luyện cũng mạnh được như thế không?”
“Đừng hòng lười biếng nhé. Ma pháp phụ trợ có thể giúp bản thân tăng bao nhiêu sức mạnh đều dựa vào nền tảng sẵn có của đối tượng hết!” Carla răn dạy. Wendy và Perona rất thân với nhau, Carla yêu ai yêu cả đường đi lối về nên cũng sẽ quan tâm đến Perona, chỉ là đứa bé này không cho người ta bớt lo gì cả.
Sức chiến đấu của hải tặc vùng biển Đông quá là gà, Wendy dễ dàng hạ gục hơn 10 tên hải tặc mà không cần dùng bất kỳ ma pháp tấn công nào, thậm chí bọn hải tặc còn không thể chạm vào một góc áo của cô.
“Phew…” Wendy thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt lóe tia sáng tự tin: “Carla, Perona, chúng ta sang thuyền tiếp theo nhé?”

“Đám này rốt cuộc là ai? Chúng ta đã chọc phải đối thủ như thế nào vậy?” Lúc này, Don Krieg đứng trên cầu lớn rất là hoài nghi đời người.
Sau khi cuộc chiến bắt đầu, 2000 người chia làm 4 đội, một đội vây quanh Trương Đạt Dã và Thụy Manh Manh, cố gắng dùng phương pháp loạn đao chém chết tên trông có vẻ yếu và cô nàng trông nhát nhất này.
Đội thứ 2 tiếp cận Brook, cầm đủ loại vũ khí cùn như búa tạ và dùi cui nỗ lực đập gãy xương của hắn.
Đội thứ 3 xếp thành đội hình hình bán nguyệt áp sát Artoria, gắng sức muốn đánh cô rơi xuống biển chết đuối.
Đội thứ 4 vẫn luôn đuổi theo Tom chạy vào khu vực vật liệu kiến trúc chất đống, bao vây, chặn đánh và muốn tóm được con mèo đáng ghét này.
Bình quân cứ 400 người đối phó với 1 người!
Nhưng cớ sao chưa đầy 10 phút mà gần nửa quân số của hắn đã thất thủ rồi?!
Bàn tay của Don Krieg đang mò mẫm các cơ quan trên áo giáp, dùng chiến thương chưa chắc sẽ thắng, dùng ám khí cũng rất khó để bắn trúng những quái nhân này, vậy thì phải dùng Bom khí độc MH5 ư…
Gin như hiểu được suy nghĩ của Don Krieg: “Thuyền trưởng, nếu dùng thứ đó thì không đủ mặt nạ phòng độc, việc chiêu mộ những người mới sẽ thành công cốc. Hãy để tôi và Pearl ra tay!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận