One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 720: Smoker, tim anh đâu (1)

Chương 720: Smoker, tim anh đâu (1)
Trương Đạt Dã thử đánh ra một đấm được bao bọc bởi Haki vũ trang nhưng không có tác dụng. Một mảnh khói lớn thế này phần lớn là do năng lực chế tạo ra, chỉ có phần rất nhỏ là khói do Smoker nguyên tố hóa mà biến thành.
Ông anh Smoker này chắc chắn đang quan sát mọi góc độ tìm ra sơ hở của cậu, sẵn sàng đánh bất ngờ. Thế nên sau khi dò xét đấm một phát mà không đánh trúng, phản ứng đầu tiên của Trương Đạt Dã là: "Tekkai!"
Lần này phản ứng của cậu là đúng, bởi vì ngay sau đó đã có một quả đấm bốc khói trắng nhân lúc cậu ra chiêu mà đánh thẳng vào lưng trên của cậu.
Không thể nói là không bị thương gì được, chỉ có thể bình luận là không đau không ngứa, nếu đang ở trong game thì chắc sẽ có tổn thương cưỡng chế bay lên: HP-1.
Không phải Smoker yếu quá, mà là Trương Đạt Dã nhiều năng lực quá, nào là Tekkai, nào là Haki, nào là ma lực. Smoker muốn tay không công phá thì khó vô cùng.
Quả đấm kéo theo khói trắng bay từ bốn phương tám hướng mà tới, Trương Đạt Dã đứng ở chính giữa bất động, Smoker hậm hực: "Cậu học Tekkai vững chắc thật đấy!"
"Chứ còn sao nữa. Tôi bị trung tướng Garp nện từng quyền mới học thành đấy. Không vững chắc mới là lạ." Trương Đạt Dã nhớ lại chuyện cũ mà xót xa. Mình không vui đương nhiên cũng phải kiến đối thủ buồn rầu theo. Trương Đạt Dã quyết định chọc Smoker tăng thêm vài điểm nộ: "Mấy đấm này của anh chẳng có tí sức nào. Có phải anh định chờ tôi ngủ quên, tự động giải trừ Tekkai không?"
"Đừng có coi thường người khác!" Smoker trẻ tuổi rất dễ dàng bị Trương Đạt Dã khiêu khích, hiện ra nửa người nhào thẳng tới, đại khái thì tấn công kiểu này chuẩn xác hơn chỉ khống chế nắm tay đấm ra một chút.
Chiến lược của Trương Đạt Dã với lần này là: Cho anh đánh.
Tay phải Smoker đấm trúng vai trái Trương Đạt Dã, vai Trương Đạt Dã nhói lên, hơi nghiêng ra sau rồi lập tức nâng tay bắt lấy cổ tay Smoker, đề phòng anh hóa nguyên tố chạy trốn, thucận thế đẩy vai trái về phía trước thật mạnh.
Chiêu này có cái tên rất bá cháy con bọ chét, gọi là thiết sơn kháo… Chắc thế.
Smoker bị chiêu này hất bay ra ngoài, ngã xuống đất, một đoàn khói mù theo sát bay qua, rơi xuống hóa thành hai chân, lớp khói xung quanh không bị anh khống chế nữa nên cũng tan dần.
"Khụ khục... Tiếp tục!" Smoker che ngực đứng lên, bày ra dáng vẻ chuẩn bị đánh lại.
Nhưng Trương Đạt Dã chỉ thẳng vào anh: "Smoker, anh không có tim."
"Hở? Cậu bảo gì cơ?" Smoker cúi đầu nhìn lại, thấy ngực mình có một cái lỗ to bằng miệng bát chưa khôi phục thành thực thể. Anh kinh ngạc hỏi: "Chuyện gì thế này?"
"Có phải anh chưa thu lại một phần khói không?" Trương Đạt Dã hơi hoảng, chắc không phải bị mình đánh hỏng chứ? Vừa rồi cậu có dùng nhiều sức lắm đâu hả? Với cả hình như Smoker cũng không cảm thấy khó chịu gì cả.
"Làm gì có chuyện ấy?" Smoker chưa trải qua chuyện tương tự bao giờ. Anh thử triệu tập khói về như mọi khi, sau đó nghe thấy một tràng ‘xủng xoảng lách cách’.
Chỉ thấy một cái chai thủy tinh bị đậy nắp nhảy tung tăng về phía Smoker, bên trong đựng một cụm khói, còn có một con mèo theo sau chai thủy tinh.
Nói chính xác ra thì chai thủy tinh đang lôi con mèo này đi, Tom nắm chặt cái chai bằng cả hai tay, hai chân cố gắng chống mặt đất nhưng vẫn chỉ có thể bị cái chai kéo lê thành hai vết đất dài.
Nhìn kỹ có thể thấy cụm khói kia đang nỗ lực đâm vào mặt trước chai thủy tinh, nguyên cái chai đều cong hết sức về phía trước làm người ta nghi ngờ vật liệu làm ra nó. Đã thế, khi sắp đến trước mặt Smoker, cụm khói kia còn ngừng lại, đều nhịp với Tom thở hổn hển hai hơi nghỉ ngơi lấy sức, sau đó lại nỗ lực vươn về phía trước, cuối cùng dừng bên chân Smoker.
Hina khiếp sợ: "Thầy Zephyr, có phải vừa nãy cụm khói kia toát mồ hôi không ạ?"
"Hình như thế." Zephyr cũng nghi ngờ ánh mắt của chính mình, nhưng ông càng quan tâm một chuyện khác hơn: "Có thể dùng cách này đối phó với hệ Logia à?"
Nếu con mèo này khỏe hơn, mang luôn cái chai đi hoặc đào hố chôn sâu, thậm chí ném xuống biển… Vậy có phải ngực Smoker vĩnh viễn khuyết mất trái tim không?
Tom kinh ngạc mừng rỡ khi phát hiện cái chai ngừng lại, vội vàng ôm nó vào lòng nhưng ngẩng đầu mới thấy Smoker đẩy hai điếu xì gà trong miệng từ bên này sang bên kia, còn nhìn nó bằng ánh mắt phức tạp.
Tom biết rõ người trước mắt là khổ chủ, dù gì thì chỗ khuyết to đùng bày ra ngay trước mắt đấy thôi. Thế là nó vội đứng lên trước che khuất cái chai, nhún vai ý bảo trong tay mình không có gì hết.
“Xoảng, xoảng!” Cái chai tung tăng tự ngoi đầu ra.
Tom nhấc chân đẩy cái chai ra sau lưng, nở nụ cười vô tội xen lẫn lúng túng.
Cái chai lại nhảy ra ngoài, Tom đang muốn hành động thì bị Trương Đạt Dã đè lại.
"Xin lỗi ạ, mèo nhà tôi hơi nghịch ngợm." Trương Đạt Dã mở nắp chai để khói mù thành công trở lại cơ thể Smoker, bổ sung trái tim cho anh: "Sau khi hệ Logia nguyên tố hóa, bị người ta lấy mất một phần sẽ không thể khôi phục toàn bộ à?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận