One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 817: Hệ Logia - Trái Suna Suna (Cát) (3)

Chương 817: Hệ Logia - Trái Suna Suna (Cát) (3)
(Cát)
"Được rồi, không cần nói nữa, chú ý điều chỉnh hơi thở và biên độ vung cánh tay…" Trương Đạt Dã cắt ngang lời cô bé, chia sẻ kinh nghiệm của mình. Đứa bé kiên cường luôn được người ta yêu thích, Vivi muốn tiếp tục thì cứ để cho cô bé làm, dù sao mệt chết thì còn có Wendy ở đây. Lần sau trước khi đi, căn dặn cô bé không được tự ý chạy nhiều hơn bình thường là được rồi.
Lần này Vivi cắn răng ép buộc bản thân chạy xong toàn bộ quãng đường, sau đó cô bé cảm giác như hai chân không còn là của mình nữa. Vừa dừng lại ở điểm kết thúc một cái là cô bé lập tức ngã nhào ra đất.
Có điều Wendy đã mau chóng đỡ lấy cô bé và dùng ma pháp giúp làm dịu đi cảm giác khó chịu trong người Vivi, còn thuận tiện giúp cô bé khôi phục một chút thể lực.
"Thật thần kỳ." Vivi ngạc nhiên nhảy lên. Vừa khôi phục được thể lực là cô bé lại không chịu ngồi yên, dứt khoát đi nghiên cứu năng lực trái Suna Suna trong sa mạc ngoài thành Alubarna.
Mọi người hăng hái quan sát một hồi, anh một câu tôi một câu giảng giải năng lực của Crocodile cho Vivi nghe. Đã có sẵn chiêu thức, ngu gì mà không tham khảo, dù sau này chưa chắc đã dùng chiêu thức giống nhau nhưng lúc mới nhận được năng lực như thế này, dùng nó để luyện tập thì còn gì bằng.
Trừ việc ấy ra, mọi người cũng căn cứ từ suy nghĩ và kiến thức của bản thân mình để đưa ra vài đề nghị cho cô bé luyện tập năng lực. Sau đó ai nấy tự luyện tập phần mình. Ngay cả Perona cũng bị kích thích một lần nữa, quyết định phải cố gắng hơn. Lần này dự tính cô nhóc sẽ kiên trì được thêm vài ngày.
Chỉ có Tom đang nhàm chán là cảm thấy năng lực của Vivi chơi khá vui. Nó khoa tay múa chân đưa ra đề nghị với Vivi. Vivi cảm thấy có lý nên gật đầu đồng ý.
"Cạp!" Vịt Karoo ra lệnh một tiếng, Tom và Vivi đồng thời hành động.
Vụt, Vivi dùng năng lực nhanh chóng tạo ra một tòa lâu đài cát đơn giản.
Mà Tom tay không xây nên một tòa lâu đài cát với thời gian không xê xích là bao, gần như sao chép lại hoàn chỉnh dáng vẻ cung điện chính của vương cung Alabasta.
"Oa, thật là lợi hại…" Bằng trình độ quen thuộc của Vivi đối với hoàng cung mà cũng hoàn toàn không bới móc được gì.
Rõ ràng thời gian hoàn thành gần như bằng nhau, thế mà so sánh với nhau thì thứ Tom làm ra giống tác phẩm nghệ thuật, còn cô bé làm chỉ như trò chơi của trẻ con. Chỉ cần cô bé có thể làm được lâu đài cát tinh xảo giống như Tom thì chắc khả năng khống chế năng lực của cô bé sẽ tốt hơn rồi nhỉ?
Tinh thông học tập nằm ở sự siêng năng, hoang phí tại chơi đùa, người đi được trăm dặm thì chín mươi dặm mới tính là một nửa, lưỡi kiếm cần được mài dũa mới trở nên sắc bén. Vốn là một người có tính kỷ luật cao, Trương Đạt Dã sẽ không quên sơ tâm của mình.
Sau khi nhanh chóng hoàn thành việc tập luyện thường ngày, Trương Đạt Dã nhắc nhở: “Tóm lại, hôm nay đến thành phố khác chơi đi, chúng ta ra ngoài du lịch mà, không thể lãng phí tất cả thời gian để rèn luyện!”
Thụy Manh Manh ngơ ngác cất kiếm: “Dù sếp nói cũng có lý nhưng tôi cứ cảm thấy có chỗ nào đấy không đúng.”
“Không có gì không đúng cả, sếp Dã dùng từ ‘lãng phí' trong câu này cực kỳ sinh động.” Diệp Ngôn mặc bộ đồ hóa trang thành Tôn Ngộ Không, nằm bò trên bãi cát, Hỗn Độn thú khoác lên người tấm vải bố lớn có vẽ hình Ngũ Hành Sơn đang đè lên người cậu ta.
Ban đầu, Diệp Ngôn dùng Hỗn Độn thú thu nhỏ làm vật nặng đặt trên lưng tập hít đất, chờ đến lúc rèn luyện mệt mỏi thì cậu ta cứ thế nằm sấp trên mặt đất, đóng vai Tôn Ngộ Không bị trấn áp.
“Đi dạo ở thành phố khác cũng tốt.” Kể từ khi đến thế giới này, ngoài Alubarna ra thì Thành Long chưa được dạo chơi bất cứ thành trấn nào khác cả.
Suy cho cùng, anh vừa tới đây đã tham gia đánh nhau ở núi Whisky, sau đó lại đến Khu Vườn Nhỏ chơi trò dã ngoại sinh tồn. Hiện tại cuối cùng cũng có cơ hội, anh muốn tìm hiểu một chút về văn hóa thế giới này.
“Vậy hôm nay đi đâu bây giờ?” Vì đề phòng nhiệt độ cơ thể lên cao làm đồng bạn bị bỏng nên Sharkler cố tình mặc đồng phục võ đạo màu trắng, đầu đội mũ rơm.
May mà trên đầu hắn có cái vây cá mập, không thì chiếc mũ rộng sẽ chẳng treo yên ở đấy.
“Đến Yuba đi, chẳng phải Pell nói rằng nơi đó mới bắt đầu xây dựng từ hai năm trước ư? Tôi hơi tò mò nó thế nào rồi.” Trương Đạt Dã lấy tấm bản đồ ra, dùng ngón tay vẽ một con đường ở trên đó: “Sau đó đi dọc theo con đường này đến Erumalu, Nanohana, Katorea, cuối cùng trở lại Alubarna, vừa vặn đi hết các thành phố trọng điểm của Alabasta.”
“Đi Yuba à? Em cũng muốn đi!” Vivi lại gần, cao hứng nói: “Koza và ông chú Toto đều ở đó, em muốn đi thăm bọn họ và mọi người trong băng Cát Cát! Anh dẫn em đi với, được không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận