One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 151: Reng reng re… kéc (2)

Chương 151: Reng reng re… kéc (2)
Trương Đạt Dã cảm thấy không phải vấn đề gì to tát. Cậu lại không phải kiểu người không đáng tin như Luffy, cả đám đi mua đồ, ném Keimi một mình ở tại chỗ nên mới cho bọn buôn người cơ hội.
Chưa kể kỹ năng ngụy trang của Tom cực đỉnh, nó thậm chí có thể vượt qua giống loài và giới tính, ngụy trang thành diều hâu mái cơ mà.
Ở đoạn kết tập kia, hình ảnh Tom vừa dệt áo len vừa ấp trứng… Cũng không biết trứng kia do con nào đẻ?
Trương Đạt Dã nhìn chằm chằm Tom, tuy nó là một con mèo đực, nhưng nếu có ngày nào đó Tom sinh trứng thì hình như… cũng không phải không tưởng tượng nổi?
Tom rùng mình, lông sau lưng bắt đầu từ đỉnh đầu dựng ngược đến tận chóp đuôi, quay đầu chỉ thấy Trương Đạt Dã nhìn mình thăm dò.
Tom chớp chớp mắt, đưa một con cá nhỏ vừa nướng xong cho Trương Đạt Dã.
"Cảm ơn?" Trương Đạt Dã nhận cá con gặm, tuy không nhiều thịt nhưng rất thơm ngon.
Lúc quay đầu nhả xương cá, Trương Đạt Dã vô tình nhìn thấy một cái tay nhỏ lặng lẽ men vào hộp dụng cụ câu cá của Tom.
"... Artoria." Trương Đạt Dã nhắc nhở: "Đấy là mồi câu."
Artoria nắm một khối mồi nhỏ nhỏ, không quá tập trung đáp: "À."
Trương Đạt Dã nhìn cô chằm chằm: "Tuy Tom làm mồi câu cũng rất ngon, nhưng chúng ta ăn mấy thứ đồ ăn bình thường thôi được không hả? Hay tôi cho cô con cá này nhé."
Artoria hơi đỏ mặt, lưu luyến không rời trả mồi câu về chỗ cũ: "Không biết Keimi có thích vị của mồi câu không nhỉ?"
"?" Trương Đạt Dã giật thót. Cô ôm ý tưởng ác ma gì đấy hả, rõ ràng chính là: "Khà khà, hai mình suy nghĩ giống nhau rồi! Lát nữa chúng ta hỏi xem."
Thụy Manh Manh cố gắng thu cảm giác tồn tại xuống bé nhất. Sau này tuyệt đối đừng chọc sếp với Artoria không vui. Nếu không sẽ chẳng biết mình bị chơi xỏ lúc nào đâu.
Hôm nay Tom thu hoạch không nhiều lắm, chẳng mấy chốc đã ăn xong.
Trương Đạt Dã tính toán thời gian: "Sao lâu thế còn chưa tới? Chắc không phải bị động vật biển ăn thật đấy chứ? Tôi gọi điện thoại thử xem."
"Reng reng reng, reng reng re… Kéc!"
Âm thanh kỳ quái chưa nghe bao giờ, mọi người đều nhìn Den Den Mushi vẻ rất lạ.
Trương Đạt Dã biến sắc, thử quay số điện thoại một lần nữa nhưng... Không gọi được.
Nói cách khác, âm thanh của lần gọi đầu tiên không phải tiếng điện thoại kết nối rồi bị cúp máy, mà là con Den Den Mushi của Keimi vang lên bị người tìm ra và xử lý.
Artoria hỏi: "Keimi gặp chuyện à?"
"Chắc vậy rồi, mà khả năng cao là bị bọn buôn người bắt lại." Trương Đạt Dã cau mày: "Sao lại thế được."
Keimi chắc chắn không dám lên bờ một mình, chẳng lẽ trùng hợp vừa thò đầu ra trên mặt biển đã bị người bắt lại?
Jinbe vừa trở thành Thất Vũ Hải đấy nhé, đúng lúc này bắt nhân ngư thì chẳng nể mặt người ta gì à?
Bình thường mà nói, muốn bắt được nhân ngư chỉ có hai nơi, một là đảo Người Cá, nhân lúc bọn họ hoạt động trên bờ mà bắt.
Hai là khu vực lân cận Sabaody, thỉnh thoảng sẽ có trẻ con đầy lòng hiếu kỳ không nhịn được đến cảm thụ "ánh nắng chân chính" trên mặt biển.
Dù sao nắng của đảo Người Cá đều dựa vào dương cây Eva truyền lại quá khứ, bọn họ có khát vọng mà người thường không thể lý giải với ánh nắng thật sự. Có khi đây cũng là một trong những nguyên nhân làm nên cái tên băng hải tặc Mặt Trời cũng nên.
Trương Đạt Dã suy đoán, có lẽ Keimi bị bọn buôn người đi ngang qua bắt được ở vùng biển gần đây: "Artoria, có thể cảm nhận được khí tức của Keimi không?"
Artoria nhắm mắt tập trung tinh thần, một lát sau đáp: "Không được, chắc là ở xa quá."
"Làm sao bây giờ sếp ơi?"
"Đi vùng đất trái phép. Dựa theo… Giá cả nhân ngư, cửa hàng buôn bán bình thường chắc còn chẳng cung cấp nổi tiền đặt cọc ấy chứ. Vì muốn bán giá cao, đám buôn người chắc chắn sẽ đưa Keimi đến phòng đấu giá, chúng ta đi chặn đường!"
Chuyện xảy ra quá bất ngờ, ba người một mèo lập tức chạy về phía GR1, những người ngang qua gặp bọn họ cũng không ngạc nhiên gì cả.
Chỉ là Đạt Dã chạy như điên lại bắt đầu chạy hết tốc lực thôi mà, không có gì lạ cả.
Bên kia, Mr.3 đưa tay nhận ba tờ giấy rái cá Mr.13 đưa cho mình.
Một tấm hình là đám người Trương Đạt Dã tụ tập cạnh nhau nướng cá, một tấm hình là người cá nào đó đang khiêng Keimi, một tấm hình là ba tên nhét Keimi vào bao tải.
"Cái gì? Nhân ngư bị người khác bắt đi rồi?" Mr.3 đập tranh xuống bàn, việc này hoàn toàn ngoài dự liệu của gã.
"Bị bắt trước khi tụ hợp với mục tiêu à… Khoan đã!" Mr.5 phát hiện điểm mù, chỉ chỉ bức tranh bọn buôn người khiêng Keimi: "Vị trí nhân ngư nọ xuất hiện là bờ biển GR49. Hai chúng mày đang theo dõi ở GR59 thì sao thấy được con bé?"
Mr.13 và Miss Friday mỗi con quay đầu sang một bên. Chẳng lẽ muốn tụi này nói cho anh là tụi này xem bọn họ nướng cá thèm quá, bay đến chỗ xa bắt cá ăn, đúng lúc gặp phải à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận