One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 444: Khỉ Vàng cũng được việc đó chứ (2)

Chương 444: Khỉ Vàng cũng được việc đó chứ (2)
Trương Đạt Dã bế Tom lên nhét vào trong quần áo của mình: “Shhh~ Tom này, nhiệt độ cơ thể mày giảm nhanh quá. Chúng ta quay lại thuyền đi, không biết Hope thế nào rồi.”
Thụy Manh Manh hỏi: “Nhưng nếu xung quanh đều bị đóng băng thì chúng ta xuống kiểu gì? Có dù nhảy cũng không thể đáp xuống mặt băng phải không?”
“Đúng nhỉ.” Trương Đạt Dã hỏi: “Đại tướng Borsalino, hải quân định đưa mấy hòn đảo này và cư dân trên đó xuống dưới bằng cách nào?”
Khỉ Vàng đáp: “À, trung tướng Tokikake đã liên lạc với một người bạn tốt, năng lực của người nọ có thể giải quyết được việc này. Có lẽ trưa mai hắn sẽ đến đây.”
Cái tên trung tướng Tokikake này nghe hơi lạ nhưng danh hiệu của hắn là Chaton, là người đàn ông tỏ tình với Thỏ Hồng thất bại 100 lần.
Bạn tốt của hắn là đại tướng Hổ Tím Fujitora, với năng lực của Hổ Tím Fujitora, di chuyển một vài hòn đảo là chuyện đơn giản.
“Vậy thì tốt rồi. Chú có muốn lên thuyền của chúng tôi nghỉ ngơi không?” Trương Đạt Dã ngỏ lời mời.
Khỉ Vàng từ chối: “Dù tôi rất muốn nghỉ ngơi nhưng tôi còn phải truy bắt dư đảng của Sư Tử Vàng và xác nhận sự an toàn của dân thường.”
“Vậy chúng tôi không làm phiền chú nữa.” Trương Đạt Dã vẫn chưa nhiệt tình đến mức làm tình nguyện viên cho Khỉ Vàng, bọn họ cũng không thân thiết lắm.
Nguyên đoàn người chạy bộ về đảo Thú Lạ, sau trận đại chiến lấm lem mặt mày, họ cần về tắm nước nóng và ăn khuya, sau đó nghỉ ngơi thật tốt.
Tiếc là sáng mai hạm đội hải quân mới đến nơi, tối nay không thể ăn chực cơm của họ được rồi.
“Sướng thật đấy, có thể đi chơi khắp nơi mà không cần làm việc.” Khỉ Vàng giơ cổ tay lên: “Nhiều việc phải làm như vậy, vẫn nên gọi Kuzan giúp đỡ thôi. Alo alo…”
“Quái nhỉ, sao lại không bắt điện thoại? Chẳng lẽ cái tên Kuzan đó ngủ rồi à? Alo alo…”
Một con Den Den Mushi màu đen nhắm mắt lại, không thèm để ý đến loài người đểu cáng này.

Không mất quá nhiều thời gian để quay lại đảo Thú Lạ. Có khi lúc nhóm Trương Đạt Dã tìm thấy Hope thì Khỉ Vàng còn đang đấu tranh với Den Den Mushi. Không hiểu hắn có gọi được điện thoại trong đêm nay không?
“Sao lại ở đây cả thế này?” Trương Đạt Dã nhìn thấy nhà động vật học M. Danbo, sư tử kỳ lân và một vài động vật tùy tùng sư tử kỳ lân được bọn họ giải cứu trên đảo Vương Miện.
“Ân nhân! Thật tốt quá, mọi người đều bình an vô sự!” M. Danbo vui vẻ nói: “Vì chấn động vừa rồi nên chúng tôi lo thuyền của ân nhân sẽ gặp vấn đề, quyết định qua đây xem thử. May là không bị gì.”
Trương Đạt Dã gật đầu: “Cảm ơn đã quan tâm, các động vật thế nào rồi?”
“Vài con bị thương, còn có vài con…” Hòn đảo rơi xuống rồi đột ngột dừng lại, động tĩnh lớn như vậy thì trên đảo xảy ra núi lở đất nứt cũng không có gì lạ, khó tránh khỏi có động vật bị thương.
“Thật xin lỗi, tình huống của chúng tôi không thể cân nhắc được nhiều như vậy.”
Sư tử kỳ lân gầm khẽ, Karasuke ở bên cạnh phiên dịch: “Không phải lỗi của các bạn, chúng tôi rất biết ơn trước những gì các ân nhân đã làm.”
M. Danbo lo lắng hỏi: “Xin hỏi Sư Tử Vàng đã bị đánh bại chưa? Tiếp theo hòn đảo này sẽ ra sao?”
“Đại tướng hải quân đã đến, Sư Tử Vàng cũng chết rồi. Sáng mai sẽ có một năng lực giả tới dời đảo.” Trương Đạt Dã nói với sư tử kỳ lân: “Các bạn nên suy nghĩ kỹ xem muốn ở lại biển Đông hay quay về khu vực Đại Hải Trình. Nếu cầu xin thật thành khẩn thì chắc chú ấy sẽ giúp đỡ đấy.”
M. Danbo chân thành nói: “Vậy thì quá tốt.”
Sau khi hỏi xong những điều hắn muốn biết, M. Danbo không làm phiền bọn họ nữa. Hắn cảm thấy chắc nhóm Trương Đạt Dã đã mệt lắm rồi.
Về phần chỗ ở, M. Danbo sẽ tới hang động của sư tử kỳ lân, hắn chung sống khá hòa thuận với các động vật. Theo quan điểm của hắn, việc chung sống với động vật dễ hơn rất nhiều khi chung sống với con người.
Khi rời đi, Trương Đạt Dã tiện tay ném một cái áo choàng cho M. Danbo. Trời khá lạnh, cậu thấy đối phương lạnh đến mức cứ xoa hai tay mãi.
Nhờ phúc của Tom, Trương Đạt Dã về đến phòng cần xử lý vết thương dưới nách trước. Theo kinh nghiệm của cậu, nếu may mắn thì nó sẽ lành lại sau một giây, còn nếu không thì phải mất vài ngày.
Những vết thương do Tom gây ra cũng đầy bất ổn như chính Tom vậy.
Artoria cũng chịu một vài vết thương. Lúc Trương Đạt Dã đến phòng ăn mới phát hiện cô dán một miếng băng dán cá nhân lên má, không biết bị trầy từ lúc nào.
Tom và Thụy Manh Manh vào bếp làm bữa khuya, Diệp Ngôn thì vào bếp tiện tay nhấc vài món bánh ngọt và trái cây do các động vật đưa cho rồi về phòng ngủ. Quá nửa đêm cậu ta sẽ lại thức dậy để gác đêm.
Sharkler đang ở bên ngoài kiểm tra xem thân thuyền có bị va đập trong sự cố vừa rồi hay không. Có lẽ là do gỗ tạo chiếc thuyền này xuất phát từ tay Jinbe nên Sharkler rất trân trọng nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận