One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 155: Thể thuật của người này còn gà hơn Đạt Dã (1)

Chương 155: Thể thuật của người này còn gà hơn Đạt Dã (1)
Tha thứ cho gã kiến thức không đủ, không biết đến kiếm sĩ có thể tùy tiện chém sắt như chém bùn. Dù sao thì gã cũng chỉ xuất phát từ một tên tội phạm cho vay lãi cao của biển Nam mà thôi, chưa từng tận mắt thấy cường giả đích thực.
"Hừ hừ hừ... Chẳng sao cả. Dù mi tới được thì có làm được gì đâu, kế hoạch của ta đã thành công!" Mr.3 nhanh chóng điều chỉnh tâm trạng, một cước đá bay quả cầu sáp nến bọc Tom và Keimi.
Nhân lúc hai phe quán rượu và người cá giao chiến với nhau, Mr.5 và Miss Valentine ra tay đánh lén, dù không thể giải quyết bọn họ cũng có thể thu hút sự chú ý.
Mr.3 phụ trách chế tạo vách tường sáp nến, vừa ngăn trở những người khác, vừa có thể bảo vệ nhân ngư và mèo không bị mấy trận nổ lan tới. Sau đó gã sẽ ra tay bắt nhân ngư và mèo, đá hai mặt hàng này tới cây cầu sáp nến, nơi nhóm The Unluckies chờ để tiếp ứng từ xa.
Chỉ cần hoàn thành những chuyện này, dù muốn ung dung rút lui hay thuận tay diệt quán rượu nhỏ đều xem bản thân thích thế nào thôi.
Đây chính là kế hoạch tác chiến do Mr.3 mưu trí cao siêu nghĩ ra trong thời gian ngắn.
Hiện tại phần lớn mọi chuyện cũng tiến triển như gã dự đoán, Mr.3 đắc ý muốn chống nạnh cười to.
"Không đuổi tới cây cầu sáp nến mà muốn đánh ngã à? Chờ đồng bạn của ta mang nó đi, có muốn đuổi cũng không kịp đâu nhé!"
Tuy rằng tự nhận chiếm hết ưu thế, Mr.3 vẫn sử dụng chiến thuật tâm lý. Nếu đối phương thật sự đuổi theo thì gã có thể đánh lén sau lưng, dù không đuổi thì cũng sốt ruột luống cuống, khiến ưu thế của gã càng lớn.
Phương châm tác chiến của anh 3 chính là phải ổn thỏa.
Đáng tiếc, Artoria hờ hững: "Khi nào Tom muốn ra khỏi quả cầu thì sẽ tự nghĩ cách. Ta chỉ cần xử ông là được rồi."
"Đi ra? Đùa cái gì, sáp nến của ta chính là... Cái gì!"
Mr.3 trợn tròn hai mắt, bởi vì gã thấy một thanh kiếm nhỏ xíu đâm xuyên qua quả cầu sáp nến.
Quả cầu sáp nến đang lăn tròn bị đóng đinh lại mặt đất như kẹo que, còn lắc lư qua lại mấy cái theo phản xạ. Tính dẻo của thanh kiếm của Tom tốt thật đấy.
Sau đó kiếm nhỏ lại bị rút về, đâm ra từ hướng khác, cưa từng xíu một cắt quả cầu sáp nến thành hai nửa.
Tom và Keimi lăn từ trong ra ngoài nhưng lại nằm bẹp dưới đất. Không phải vì tay chân của hai đứa bị sáp nến khóa cố định, mà vì hai đứa ở trong quả cầu bị thanh kiếm vòng đến hoa mắt, giờ bốn mắt vẫn đang là từng vòng xoắn ốc.
Tâm trạng Mr.3 hơi sụp đổ. Sao bảo sáp nến của tôi đặc lại sẽ cứng như sắt thép cơ mà?
Không cản được bảo vệ của quán rượu còn có thể chấp nhận được, trông đối phương có vẻ là năng lực giả cơ mà. Nhưng sao một con mèo cũng có thể dùng kiếm cắt ra?
"Vốn muốn giảm bớt chiến đấu không cần thiết, đã như vậy thì đành giải quyết mấy đứa mi trước rồi lại xử lý con mèo kia!"
Búi tóc hình số 3 trên đầu Mr.3 cháy lên. Gã vung tay phải, vô số sáp nến phun ra, sau đó cô đọng thành một thanh kiếm khổng lồ cao cỡ hai người, chậm chạp chém xuống phía Artoria:
"Điêu khắc hòa tan - kiếm sáp nến!"
"Năng lực này là cơ thể tự sản sinh ra chất sáp nến, sau đó muốn tạo hình thế nào cũng được à?" Artoria không né không tránh, một kiếm chém vỡ cây kiếm Mr.3 chế tạo.
Mr.3 nhảy ngược về sau, tay trái cùng lúc múa may, một thanh trường mâu thành hình, bắn về phía Artoria:
"Điêu khắc hòa tan - mâu sáp nến!"
Artoria nhẹ nhàng lắc mình né tránh công kích, nâng kiếm chém về phía Mr.3. Đằng nào cô cũng đã moi được toàn bộ gốc gác của kẻ địch rồi.
Tuy năng lực này rất thú vị, nhưng kỹ xảo chiến đấu còn tệ hại hơn Đạt Dã, cả tốc độ và lực lượng cũng vậy, kết thúc cho nhanh.
...
Lúc này, Trương Đạt Dã kỹ xảo chiến đấu rất kém cỏi vấp phải vấn đề nho nhỏ.
Mr.5 giống như một con nhím vậy, không thể đụng vào người, bởi vì toàn thân hắn đều có thể phát nổ.
Trương Đạt Dã tránh thoát cứt mũi hắn bắn ra, một kiếm bổ thẳng xuống đầu hắn, Mr.5 dứt khoát vung tay kích nổ ngay trước khi tiếp xúc:
"Nắm đấm nổ!"
Đùng! Lấy quả đấm làm trung tâm, trận nổ lớn thổi Trương Đạt Dã lui về phía sau mấy bước. Thứ này có vẻ hoành tráng mà uy lực thực tế cũng có thế thôi à.
Mr.5 tiến lên một bước, một cước đá về phía bên hông Trương Đạt Dã, Trương Đạt Dã vung kiếm bổ xuống bắp chân hắn.
"Chân nổ!"
Đoàng!
Mr.5 che bắp chân của mình, máu đỏ tươi rỉ ra từ kẽ tay: "Mày có thể gây tổn thương cho tao cơ à? Tao xem thường mày rồi!"
Có lẽ cũng vì một kiếm này đánh thẳng lên người hắn nên Trương Đạt Dã bị nổ bay ra ngoài, sau đó lộn một vòng dưới đất. Thế mà ngoại trừ trông người hơi nhếch nhác, kiếm hơi ám khói đen ra thì chẳng có vết thương nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận