One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 750: Áo nghĩa Sát Long - Ngân Hà (1)

Chương 750: Áo nghĩa Sát Long - Ngân Hà (1)
Nhưng từ sau khi tới nơi này, Lỗ Đại Sơn phát hiện Diệp Ngôn đánh mình càng ngày càng đau, chỉ có thể cảm thán lòng người bạc bẽo. Làm Người Cầm Canh cho yên lành thì không chịu, cứ phải học bà cố nội tán tiên bước lên con đường sáp lá cà vô địch, còn có để cho yêu quái sống hay không?
Thời gian trôi qua rất nhanh, thoáng cái lại đã ba ngày, Sharkler lần nữa sửa xong Cá mập khổng lồ, điều khiển Cá mập khổng lồ diễn luyện một hồi Karate người cá, lại thử học 'Bá quốc' được Artoria dạy rồi mới thu hồi Cá mập khổng lồ, gia nhập vào đội ngũ chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn ra khơi.
Sóng gió từ tiên đoán của Carla tạm thời lắng xuống nhưng ảnh hưởng vẫn còn đó, ít nhất thì mọi người rèn luyện sẽ càng chăm chỉ hơn, ngay cả Perona lười nhất cũng lên tinh thần tự tăng phần rèn luyện của mình. Theo Trương Đạt Dã quan sát, sự nhiệt tình của cô nhóc lần này còn phải kéo dài được tận 2 ngày nữa.
Kỹ thuật kiếm ‘Bá thôn’ của Thụy Manh Manh mấy hôm nay tiến bộ không nhỏ, hơn nữa nghe cô mãnh liệt kháng nghị khiến Trương Đạt Dã đành phải từ bỏ ý tưởng đổi chiêu thành 'Bá trấn', đề nghị hoặc là trực tiếp gọi Bá quốc, hoặc là Phóng trục chi phong, Tật phong trảm.
Thụy Manh Manh miễn cưỡng chấp nhận kiến nghị, sau đó quyết định về sau đánh chiêu này sẽ không kêu tên, vừa có thể hạ thấp lòng cảnh giác của kẻ địch vừa có vẻ ngầu bá cháy, đã vậy còn tránh được xấu hổ nữa chứ.
Dù sao kiếm của cô không giống bảo khí của Artoria, cứ nhất thiết phải gọi đúng tên mới giải phóng được. Lặng lẽ ra chiêu cũng tốt vô cùng.
Mấy ngày qua Wendy cũng tiến bộ rất nhiều, thành công học được Áo nghĩa Sát Long còn lại: Ngân Hà. Áo nghĩa này phức tạp hơn Chiếu Phá - Thiên Không Xuyên nhiều nên cô bé tốn kha khá thời gian mới học được.
Trương Đạt Dã thấy Wendy vui vẻ thì đề nghị: "Có muốn thử hiệu quả một lần không?"
Wendy chần chừ: "Nhưng đây là ma pháp lắng nghe âm thanh của vong hồn, đi đâu nghe được tiếng vong hồn ạ?"
(Tác giả: manga miêu tả "Ngân Hà " là: Lắng nghe âm thanh của long hồn kéo dài tới ngân hà. Cho nên rất có thể chỉ dùng để thức tỉnh linh hồn của rồng được thôi, trong truyện này có thể đánh thức linh hồn khác coi như là tác giả sửa đổi.)
(Tác giả: manga miêu tả "Ngân Hà " là: Lắng nghe âm thanh của long hồn kéo dài tới ngân hà. Cho nên rất có thể chỉ dùng để thức tỉnh linh hồn của rồng được thôi, trong truyện này có thể đánh thức linh hồn khác coi như là tác giả sửa đổi.)
"Không phải có rất nhiều đấy à?" Trương Đạt Dã chỉ cái hố to phía xa, mấy ngày này bọn họ ném rất nhiều xương khủng long vào đấy, định chôn trước khi rời đi.
"Thôi đừng mà?" Thụy Manh Manh lộ ra vẻ hoảng sợ: "Đối thoại với đồ mình đã ăn kinh dị chết đi được!"
Cô vừa nói như vậy, những người khác cũng nhăn nhó.
"Thì thôi, tôi không nghĩ tới mặt này." Trương Đạt Dã thầm nghĩ sau này đưa mọi người tới tham gia tiệc trà của Big Mom, cảm thụ cảm giác kinh dị khi các món ăn Homies vừa nói chuyện phiếm với mình vừa chủ động nhảy vào miệng mình.
"Dùng với Tom thử xem?" Trương Đạt Dã cảm thấy Tom chết đi sống lại nhiều lần như vậy, dùng Ngân Hà thử một phen có khi còn lôi ra được vài linh hồn để tán gẫu ấy chứ.
Tom lắc đầu xua tay, liều mạng từ chối. Gọi hồn từ người mình ra gì chứ, nghe thôi đã sợ rồi.
Trương Đạt Dã không thể làm gì khác hơn là loại bỏ phương án, nghĩ kỹ thì nếu chẳng may gọi ra thật cũng không biết là công sức của Wendy hay là Tom. Phiền toái nhất là chẳng may gọi ra được không nhét về lại được thì hỏng. Linh hồn của Tom có hơn nửa là giống nó, không phân trái phải khoa học gì sất.
"Hay là đi chỗ đó thử xem?" Thành Long chỉ tòa núi xương trắng thuộc về Dorry.
...
"Cái gì? Lắng nghe âm thanh của linh hồn đã khuất á?" Dorry nhìn Wendy bé xinh, lại nhìn bộ xương Hải Vương khổng lồ: "Là một loại năng lực à? Nếu làm được thì xin mời cứ thử đi, tôi cũng rất muốn biết con này muốn nói cái gì."
"Cảm ơn chú ạ!" Được cho phép, Wendy nhặt một nhánh cây lên, bắt đầu vẽ ma pháp trận dưới đất.
"Phải tự mình vẽ à?" Trước kia mọi người thấy Wendy sử dụng ma pháp đều có ma pháp trận xuất hiện từ hư vô, lần đầu tiên thấy cô bé tự vẽ xuống đất.
"Vâng! Bởi vì là Áo nghĩa Sát Long đặc thù nên phải tự vẽ ra mới được." Wendy nghiêm túc vẽ đủ loại đường cong, viết lên các loại chữ viết.
Nhưng lọt vào mắt những người còn lại chính là vòng lớn bọc vòng nhỏ, vòng nhỏ bọc vòng nhỏ hơn, vòng một hồi lại viết thêm một đống ký hiệu không rõ…
"Xong rồi ạ, mọi người chờ một lát nhé." Wendy ngồi quỳ trong trận pháp, giang hay tay giơ lên qua đỉnh đầu:
"Hỡi linh hồn đã khuất còn đang lưỡng lự nơi đây, ta lắng nghe âm thanh của mi… Áo nghĩa Sát Long - Ngân Hà!"
Lời này vừa dứt, ma pháp trận toát ra ánh sáng xanh lục, một chùm sáng dịu dàng xông thẳng lên bầu trời, dừng lại tại chỗ cao nhất của Hải Vương, quay vòng vòng xung quanh và lóe lên từng luồng sáng xanh.
Trên xương cốt toát ra vô số điểm sáng nhỏ, từ từ tụ về phía chùm sáng, tựa như bầu trời lấp lánh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận