One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 772: Tập kích và tập kích (2)

Chương 772: Tập kích và tập kích (2)
"Oái á ~ Quái... Quái vật!"
Quả cầu gai to lớn lăn vài vòng, tiếng kêu thảm của binh lính nhỏ dần rồi ngưng bặt, cảnh tượng bên bờ sông gần như không nỡ nhìn thẳng.
Lính trên quân hạm chú ý tới tình huống bên này thì định nghĩ cách giúp một tay nhưng chính họ cũng gặp phiền phức.
Mười mấy tên Billion và mấy chục tên Million xông lên quân hạm:
"Làm thế là được lên chức à?"
"Biểu hiện tốt còn có thể lấy được danh hiệu, trở thành đặc công cấp cao đấy!"
"Đồ ngu, đừng mừng sớm, giết chết đám hải quân này xong còn phải tới bên kia bờ phá hủy một con thuyền mới được!"
"Chúng mày là... người của Baroque Works?" Lính hải quân ở lại canh thuyền nhận ra thân phận kẻ địch.
"Đúng thì thế nào? Ngoan ngoãn trở thành công lao của ông mày đi!"
"Đúng vậy!"
Binh lính hải quân chống cự anh dũng nhưng chung quy số lượng áp đảo, lần lượt bị người của Baroque Works chém ngã.
Lúc này, trung tướng Yamakaji đang đi cùng Chaka Chó Rừng của Alubarna bao vây một địa điểm khả nghi.
Âm thanh Den Den Mushi bất chợt vang lên, Yamakaji ra dấu, nhận điện thoại: "Chuyện gì?"
"Trung tướng, quân hạm gặp tập kích..."
"Đoàng!"
"Á!"
"Rắc rắc!"
Là nhân viên truyền tin ở lại canh chừng quân hạm gọi vào Den Den Mushi của trung tướng Yamakaji ở giây phút sinh tử cuối cùng, chẳng qua vừa nói được một câu đã bị bắn gục, Den Den Mushi cũng bị giẫm vỡ.
Có thể là tiếng gào cuối cùng của tên lính quá lớn, căn phòng bị bao vây cũng rục rịch.
Yamakaji nhíu mày: "Ngài Chaka..."
"Xin cứ việc đi tiếp viện, nơi này giao cho tôi." Chaka cũng nghe được cuộc điện thoại vừa rồi: "Chờ tôi giải quyết xong bên này sẽ tới hỗ trợ ngay."
"Nhờ cậu." Trung tướng Yamakaji ra lệnh cho cấp dưới: "Tiếp viện quân hạm, lập tức lên đường!"
"Rõ!" Lính hải quân xếp thành hàng ngũ chỉnh tề chạy bộ thẳng tiến.
Chaka chỉ huy lính dưới quyền bổ sung hoàn chỉnh vòng vây, ra lệnh: "Xông vào, không được để bất cứ ai lọt lưới!"
"Vâng, đại nhân Chaka!"
Trên bầu trời Alubarna, một con kền kền chở một con rái cá bay vòng vòng quanh thành tường. Hai con động vật nhỏ nhanh chóng nhìn quét Chaka dẫn đội chiến đấu với đám tội phạm, Thành Long đang dạy dỗ các cô bé ở vương cung, hải quân vừa rời khỏi Alubarna, đón đầu xông về phía bão cát.
Mà mục tiêu quan trọng nhất chúng nó muốn tìm chính là quốc vương Cobra đang trò chuyện vui vẻ với dân chúng.
Đội trưởng đội cận vệ Igaram và sĩ quan phụ tá Pell đang nhìn quốc vương bằng ánh mắt sùng bái. Tuy họ vẫn thường xuyên lia mắt nhìn quanh đầy cảnh giác nhưng nhất thời không phát hiện có ánh mắt nhìn lén từ trên trời.
“Roẹt roẹt roẹt!” Rái cá nhỏ nhanh chóng vẽ đơn giản hình ảnh Alubarna từ trên cao nhìn xuống, đánh dấu vị trí của Cobra ngay một khắc trước khi bão cát tập kích thành phố, sau đó vỗ lưng kền kền.
Kền kền chở nó chúi đầu lao xuống, nhét tờ giấy vẽ nọ vào cửa sổ một căn nhà, sau đó lại phóng lên cao.
Một người đàn ông mặc đồ võ tăng cầm giấy vẽ lên xem, nhớ kỹ vị trí rồi đốt tờ giấy: "Chuẩn bị hành động."
"Có lệnh của 0-chan rồi hả?" Một người đàn ông (?) mặc đồ thiên nga, mặt mũi trang điểm lòe loẹt nhón chân múa điệu giống với ballet: "Đừng có nói bằng cái giọng ra lệnh như thế. Tôi không thích thi hành nhiệm vụ với anh đâu, Mr.1 ạ. Tôi nhớ cấp dưới đáng yêu của tôi, không đùa được đâu nha~"
"Câm mồm." Mr.1 tàn nhẫn quát: "Nếu không phải có lệnh của Boss thì mày bị tao giết rồi. Chú ý thân phận của mày đi, Mr.2 - Bon Kurei."
"Người ta còn lâu mới sợ nhé~" Mr.2 vòng hai tay trên đỉnh đầu tạo dáng múa thiên nga, nói bằng giọng hát opera: "Trên thế giới này có đàn ông và phụ nữ, nhưng okama vừa là đàn ông lại là phụ nữ. Cho nên... phong cách okama~ là mạnh nhất! Không đùa được đâu nha~"
/Mr.2 nói chuyện thường đệm wa yo (nha) ở cuối câu - kiểu nói nữ tính bên Nhật. Câu cửa miệng của Mr.2 là “Jodan janai wa yo!” - Không đùa được đâu ‘nha’!
*/Mr.2 nói chuyện thường đệm wa yo (nha) ở cuối câu - kiểu nói nữ tính bên Nhật. Câu cửa miệng của Mr.2 là “Jodan janai wa yo!” - Không đùa được đâu ‘nha’!
Mr.1 không thèm nhìn hắn, chỉ chăm chú vào bão cát đang ngày càng tới gần. Mr.1 tính toán thời gian, đẩy cửa ra: "Lên đường."
"Chờ với nha~" Mr.2 nhún nhảy kiểu ballet đi theo.
“Vù ù u!”
Bão cát kích thước khổng lồ cuối cùng vẫn xâm nhập vào Alubarna, ven rìa thành phố bắt đầu phát ra từng tiếng kêu giật mình, có người bị dọa sợ, có người thì kêu lớn để cảnh báo mọi người cẩn thận bão cát.
Alubarna dù gì cũng là thành phố nằm trong lòng sa mạc, các cư dân đối mặt với bão cát khủng bố ập tới cũng chỉ giật mình chứ không hoảng loạn.
Những người đi đường rối rít dùng tay áo rộng lớn của áo dài che miệng mũi của mình, nhanh chóng chạy vào nhà. Ai xa nhà quá thì dứt khoát tìm gia đình gần nhất xin trú nhờ. Những ai đang ở nhà mình thì vội vàng thu cất vật phẩm quan trọng, đóng chặt cửa sổ.
Thỉnh thoảng sẽ nghe được tiếng trẻ con sợ khóc òa, nhưng ngay sau đó đã bị người lớn kẹp dưới nách mang đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận