One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 749: Ma pháp tiên đoán của Carla (4)

Chương 749: Ma pháp tiên đoán của Carla (4)
Thụy Manh Manh: Đao Sắc Nặc Tinh, năng lực an ủi người cũng không ra gì, giỏi bồi thêm đao và châm chọc đả kích. Bình thường toàn đâm tim Trương Đạt Dã là chính, hôm nay Carla may mắn được thể nghiệm một phen.
Cuối cùng vẫn phải dựa vào Wendy, cô bé ôm lấy Carla như mọi khi: "Không sao đâu Carla, trước kia chẳng phải cũng từng có tiên đoán không hay đấy thôi, cuối cùng mọi người trong hội đều nỗ lực cùng nhau vượt qua còn gì!"
"Tuy giờ chúng ta không ở hội, nhưng mọi người trong đoàn du lịch cũng là đồng bạn đáng tin. Mình hãy ỷ lại mọi người nhiều hơn chút nha, chắc chắn sẽ không có chuyện gì!"
"Wendy..." Carla nhìn gương mặt nhỏ của Wendy, thật sự cảm thấy an tâm hơn nhiều.
Sharkler nói: "Nếu vẫn cảm thấy bất an thì hãy cố gắng mạnh lên, mạnh đến mức đủ để đối mặt với mọi ‘tương lai’ không tốt là được rồi."
"Mặc dù anh không mạnh lắm nhưng anh sẽ cố gắng giúp đỡ." Thành Long cầm Long phù chú bên tay trái, dùi cui điện bên tay phải, show vũ khí của mình ra như dỗ trẻ con, thử cho Carla cảm giác an toàn.
"Khoảng thời gian tiếp theo tôi sẽ tăng mạnh cảnh giác vào buổi tối." Lời của Artoria súc tích lại đáng tin, khiến mọi người an tâm.
"Em cũng sẽ cố gắng." Perona có mục tiêu xa vời là treo Trương Đạt Dã và Diệp Ngôn lên đánh. Trước khi thực hiện được mục tiêu, cô bé không thể để người khác treo hai ông anh lên đánh được.
"Vâng! Cảm ơn mọi người." Carla bật cười, không khí nơi này thật giống với trong hội.
"Thật ra thì tôi có cách này hay lắm, sẽ giải quyết vấn đề hoàn hảo trong đêm nay luôn." Cờ Yêu Lỗ Đại Sơn lanh trí nói: "Chỉ cần trước thời hạn đánh chủ nhân một trận, mô phỏng cảnh Carla nhìn thấy là được rồi. Nếu tư thế không chuẩn thì hôm sau đánh một trận nữa."
7 Cờ Yêu còn lại lặng lẽ lùi lại cách Lỗ Đại Sơn thật xa, nhưng trước khi được xem kịch hay thì chúng nó không nỡ về lại Cờ quái vật vàng.
"Ý kiến hay, tao tin đây là ý tưởng thật trong lòng mi." Trương Đạt Dã giơ ngón tay cái lên: "Nhưng mi đã cân nhắc đến hậu quả khi nói ra những lời này chưa?"
Lỗ Đại Sơn muộn màng nhìn thoáng qua vẻ mặt Diệp Ngôn, sau đó nghiêng đầu bỏ chạy.
"Mày muốn chết đúng không?" Diệp Ngôn nhảy dựng lên, nổi giận đùng đùng: "Đứng lại cho tao!"
Diệp Ngôn nắm móng trước của khủng long gào thét đuổi giết Lỗ Đại Sơn, Artoria nhìn chằm chằm Trương Đạt Dã bằng đôi mắt xanh thăm thẳm.
Trương Đạt Dã bị cô nhìn chột dạ, hỏi dò: "Sao thế?"
Artoria dùng dĩa ăn ghim vào một miếng bít tết, vừa cầm dao ăn chọc lung tung cục thịt vừa lẩm bẩm lầu bầu:
"Chân giò khủng long kho, dùng đủ loại gia vị xì dầu, hắc xì dầu, dầu hào, đường trắng, muối, bát giác, hoa tiêu, lá nguyệt quế, vỏ quế, hành, gừng, tỏi… Tôi và Tom cẩn thận phối hợp tỷ lệ gia vị, nghiêm khắc khống chế thời gian nấu và nhiệt độ. Lúc ra nồi thơm nức mũi nhưng không thích hợp để ăn ngay, phải đợi 15 phút cho nó tự nhiên hạ xuống nhiệt độ thích hợp mới đạt tới độ ngon tuyệt vời nhất."
Trương Đạt Dã: “?”
Đang yên đang lành niệm công thức nấu ăn làm gì?
Artoria có vẻ không không chế được sức lực, một dao chọc xuống chẳng những xuyên qua miếng bít tết khủng long mà còn chọc đĩa vỡ làm đôi: "Tôi đợi cái móng giò khủng long kia những 13 phút rồi, lại bị Đạt Dã dùng để chặn miệng Diệp Ngôn."
"..." Có thế thôi mà dọa người ta sợ chết đi được. Sau khi biết nguyên nhân, Trương Đạt Dã thở phào nhẹ nhõm: "Không phải có hai cái chân trước khủng long liền à? Cho cậu ta một cái thì còn một… Ơ? Cái còn lại đâu?"
Thành Long áy náy giơ tay lên: "À thì, con khủng long bị tôi dùng Long bạo phá đánh bại... Nổ mất cái móng giò còn lại rồi."
"À..." Trương Đạt Dã đã biết vì sao Artoria oán niệm đến thế: "Hay là chiều tôi đi bắt mấy con khủng long loại này về nhé? Đảm bảo có móng trước hoàn chỉnh."
Artoria cũng không tranh cãi vô lý, chỉ yên lặng ăn luôn miếng bít tết bị cô chọc trăm dao kia, bình tĩnh nói: "Tự tôi bắt được."
Trương Đạt Dã quyết định ghi nhớ bài học, sau này đừng tiện tay cầm đồ ăn đi chặn mồm Diệp Ngôn. Lần sau dùng tất đi, hôm qua cậu rút được một đôi tất dài từ chủ nhân nào đó của Tom còn ghê tởm cơ, sau này có thể tận dụng phế vật triệt để rồi.
Diệp Ngôn bỗng nhiên cảm thấy lạnh cả gáy, cho rằng chắc chắn đám Cờ Yêu vô liêm sỉ này lại đang lập mưu gài mình, cậu ta dậm mạnh chân bay lên, đá thẳng vào giữa lưng Lỗ Đại Sơn.
Chiêu này cậu ta học được trong lúc nhàm chán ngắm chú Long luyện võ, tạm thời không bàn đến chuyện uy lực có mạnh hay không, cứ biết là đạp người như thế rất hả giận cái đã.
Lỗ Đại Sơn bị đạp ngã xuống đất kêu 'Ái ôi', ôm đầu mặc cho Diệp Ngôn đấm đá một trận. Thỉnh thoảng gài chủ nhân đùa chơi thì còn được chứ đừng bao giờ nghĩ đến chuyện đánh lại. Ngoan ngoãn chịu một trận đòn để chủ nhân bớt giận là xong rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận