Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1007: Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ núp đằng sau

“Phải, Cao huynh là huynh đệ thân thiết của ta.” Cảnh Tử Mặc trả lời một câu, chỉ là trong mắt có điểm khó hiểu, không biết Lục Trần nhắc đến Cao Hiên làm cái gì.
“Cho ta cái phương thức liên hệ, sau đó có thể sẽ tìm đến ngươi.” Lục Trần nhìn Cảnh Tử Mặc, nói.
Thấy đối phương biết rõ thân phận mình, yêu cầu phương thức liên lạc, lại còn dùng ngữ khí ra lệnh đó, ý cười trong mắt Cảnh Tử Mặc càng đậm hơn, vị Lục huynh trước mắt này còn muốn túm lấy hơn so với tưởng tượng của hắn.
Cảnh Tử Mặc lấy ra một khối thủy tinh truyền tin, nói: “Bên trong có lưu một sợi thánh niệm của ta, nếu như Lục huynh muốn tìm ta thì kích hoạt thủy tinh truyền tin là được.”
“Đa tạ.”
Lục Trần tiếp nhận rồi lập tức rời đi.
Cảnh Tử Mặc nhìn theo bóng lưng của Lục Trần, tự lẩm bẩm: “Chỉ một cái là Thánh cảnh cũng phải chết, được Thánh Vương ở Chí Tôn Luyện Khí các gọi là điện hạ, ngược lại ta thật có chút hiếu kỳ, ngươi rốt cuộc là thần thánh phương nào?”
Lần giao chiến trước kết thúc, hắn và Tào Huyền Đình chiến đấu bị người ta bàn tán sôi nổi, đồng thời bị bàn tán sôi nổi còn có Lục Trần, Cảnh Tử Mặc hết sức tò mò về thân phận của Lục Trần.
Sau khi Lục Trần trở lại Chí Tôn Luyện Khí các, mới qua mấy ngày, Cừu Dã đã trở lại, nói rõ là tên Lôi Chiến thuộc hạ của Thiên tử cũng không hề rời đi mà tìm một nhà trọ để ở lại, chờ người của Thiên phủ đưa Thánh pháp đến mới có thể giao dịch, căn cứ vào lời Lôi Chiến nói thì ít nhất phải mất nửa năm. hắn đã phái người trông nom kỹ nhà trọ, đồng thời các chủ của Yên Vũ các cũng nói nếu có tiến triển mới sẽ thông báo cho hắn trước.
Nghe vậy, Lục Trần gật đầu một cái, nói với Cừu Dã, đến lúc đó nếu có tin tức thì báo lại với hắn.
Thời gian sau đó, Lục Trần một mực tu luyện, cứ thế trôi qua nửa năm, hắn thành công bước vào Thánh cảnh hậu kỳ, Cừu Dã cũng mang đến tin tức mới.
Người của Thiên phủ đến, có hai vị Thánh Vương, hoàn thành giao dịch, mấy ngày gần nhất này e rằng sẽ rời khỏi Thánh thành.
“Ngươi đi triệu tập nhân thủ, chờ người của Thiên thủ rời khỏi Thánh thành thì ra tay.” Lục Trần nói.
Tại khách điếm nào đó ở Thánh thành.
Trong một gian phòng có ba người, ngoại trừ nam tử da ngăm đen tên là Lôi Chiến ra thì còn có hai lão giả phong thái tiên đạo khác.
Lôi Chiến nhìn về phía hai lão giả nói: “Trưởng lão, khoảng thời gian ta ở Thánh thành luôn cảm thấy có người theo dõi ta, nghi ngờ có người có chủ ý với Tinh Thần thạch.”
Giết người cướp bảo vật, chuyện cướp của giữa đường vốn không phải là chuyện hiếm thấy gì, lúc Thiên phủ muốn lấy một món đồ, thì người khác cũng làm ra được loại chuyện cướp này.
Ánh mắt của một trưởng lão lộ ra ý định giết chóc, lạnh lùng nói: “Ai dám cướp đồ của Thiên phủ, trực tiếp diệt môn phái đó đi.”
Lời này vô cùng cuồng ngạo nhưng Thiên phủ thật sự có được sức mạnh đó, thân là bá chủ siêu cấp của Thiên vực, phía sau có một cổ lão đạo thống đến từ chín tầng trời, còn thế lực nào của mười vực dám cướp đồ của bọn họ chứ.
“Đi thôi, nên trở về luyện khí rồi!” Một người khác lên tiếng nói.
Lôi Chiến và hai người đó đứng dậy, triệu hồi một món pháp bảo phi hành, vẻ ngoài như thuyền nhỏ, tràn ngập một luồng sóng nhiệt hỏa diễm, ba người họ bước lên pháp bảo phi hành, hóa thành một vệt sáng màu lửa đỏ trực tiếp ra khỏi Thánh thành.
Trên một lầu cao nào đó ở Thánh thành có một thanh niên trông rất bình thường, thấy pháp bảo hỏa diễm rời khỏi Thánh thành, hắn lấy ra một miếng thủy tinh truyền tin, khắc mấy chữ: “Người của Thiên phủ đã mang theo Tinh Thần thạch đi rồi.”
Cùng lúc này, trong một rừng cây cách hai vạn dặm bên ngoài Thánh thành có mấy nhân sĩ đang đứng, đều mang mặt nạ, khí tức vô cùng mênh mông, một trong số đó lấy thủy tinh truyền tin ra, bên trên hiện ra một hàng chữ, lúc này mới nói: “Người của Thiên phủ sắp qua đây rồi, chuẩn bị sẵn sàng.”
Lúc này, mấy người bên cạnh đứng lên, mở rộng thần niệm ra ngoài, bao phủ không gian bao la.
Trong thần niệm của mọi người xuất hiện một vệt sáng hỏa diễm.
“Tế ra Huyền Trọng thạch!” Lúc vệt sáng hỏa diễm tiến vào trong phạm vi thì một người quát lên, bốn khối Huyền Trọng thạch bay vào bầu trời, một trọng lực khủng bố không ngừng bộc phát ra ngoài trực tiếp khiến mảng không gian này sụp xuống, xuất hiện vô số loạn lưu không gian, pháp bảo phi hành tràn ngập hỏa diễm đó bị quy tắc trọng lực ảnh hưởng, trực tiếp rơi xuống dưới từ không trung.
Huyền Trọng thạch, một tảng đá ẩn chứa quy tắc trọng lực, rất khan hiếm đối với người đời, nhưng đối với đại phái đứng đầu vốn không tính là hiếm thấy.
Tảng đá này là đặc biệt dùng để khắc chế pháp bảo phi hành, pháp bảo phi hành có tốc độ cực nhanh, khó có thể chặn đường, chỉ có thể mượn lực của Huyền Trọng thạch ảnh hưởng trọng lực của một phương thiên địa.
“Bọn chuột nhắt phương nào vậy?”
Một âm thanh vô cùng tức giận truyền ra từ bên trong pháp bảo phi hành, ầm đùng đùng, ba chấn động đáng sợ bộc phát ra ngoài, chỉ thấy Lôi Chiến cùng với hai trưởng lão của Thiên phủ bay ra ngoài, tóc dài bay lên, y phục phấp phới, tức sùi bọt mép.
Bọn họ không ngờ thật sự có người dám tới cướp, lẽ nào không chút kiêng kỵ người phía sau Thiên phủ sao.
“Khặc khặc, giao Tinh Thần thạch ra đây thì có thể tha cho các ngươi!” Một đám nam tử mang mặt nạ xuất hiện, tổng cộng có năm người, ba người trong số đó là Thánh Vương, hai người là Thánh Quân đỉnh phong, trên thân bọn họ mặc áo bào đen, mang mặt nạ, không nhìn rõ lai lịch, chỉ có âm thanh âm trầm khàn khàn truyền đến từ dưới lớp mặt nạ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận