Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1392: Nương nhờ Thiên Yêu giới, giết không tha

Mộ Dung Thu cũng có cốt khí, không thể nào gặp phải nguy hiểm liền kêu cứu Lục Trần, ngay từ ba tháng trước gặp Trương Văn Phong phái thủ hạ đuổi giết, bọn họ còn phản sát không ít, chẳng qua gần đây bởi vì người đuổi giết bọn họ tăng thêm gấp đôi nên phân tán chạy trối chết.
Mộ Dung Thu mắng: “Lòng tên nhóc Trương Văn Phong này quá đen tối, cướp bóc linh dược thì bỏ đi, còn giết người.”
Thấy ánh mắt Lục Trần ác liệt nhìn chằm chằm hắn, Mộ Dung Thu chợt nhớ tới lão đại nhà mình phải ngăn cửa, đây không phải là cũng mắng cả lão đại ư, lập tức tiến hành sửa chữa: “Lão đại, không phải ta nói ngươi, ít nhất chúng ta ngăn cửa không giết người, nào có giống tên Trương Văn Phong kia, chính là giết người cướp của.”
Một trận này, bọn họ gặp được thủ hạ của Trương Văn Phong ở nơi cướp bóc, cướp bóc thì bỏ đi, lại còn giết người diệt bằng chứng.
“Trương Văn Phong ở nơi nào?’ Sau đó Lục Trần hỏi một câu, nếu gặp được Trương Văn Phong, thuận tay giải quyết xong, đợi sau khi trở về Bích Tiêu cổ thành, thuận tiện diệt trừ dòng dõi lão già này.
Dòng dõi lão già này không phải đồ tốt, phản bội Sơn Hải giới, hơn nữa sau khi phát hiện Oán Linh Huyết Tế tà trận, Lục Trần càng không thiện cảm với phản đồ.
Thiên Yêu chạy đến bên trong Sơn Hải giới đại khai sát giới, xây dựng Oán Linh Huyết Tế tà trận, hiến tế không biết bao nhiêu sinh mệnh dân chúng.
Trương gia vì có chút lợi ích, phản bội Sơn Hải giới, Lục Trần hận không nghiền xương tên phản đồ kia thành tro.
Dĩ nhiên, cũng không thể phủ định toàn bộ, suy cho cùng bây giờ dòng dõi Trương gia chỉ phát hiện Trương Khang Thành nương nhờ Sơn Hải giới, người mạnh nhất trong tộc vẫn còn phục dịch ở Giới thành.
“Lão đại, ta biết hắn ở nơi nào?” Mộ Dung Thu nói: “Người của bọn họ hơi nhiều, ước chừng hơn chín mươi người, cho dù bị chúng ta giết hơn hai mươi người, cũng còn khoảng bảy mươi người.”
“Dẫn đường là được.” Lục Trần thản nhiên nói.
Trước thực lực tuyệt đối, nhiều người hơn nữa thì như thế nào, nhiều người cũng chỉ là nhiều thêm một thi thể.
Dưới hướng dẫn của Mộ Dung Thu, Kim Bằng chở mấy người đi tới chỗ của Trương Văn Phong.
Trên đỉnh núi nào đó, có mấy doanh địa đồn trú, xung quanh doanh địa hộ vệ lưng đeo kiếm luôn nhìn chăm chú động tĩnh xung quanh, trong doanh địa, một thanh niên phong thần như ngọc đang ngồi, đang nhàn nhã uống trà.
Người này chính là Trương Văn Phong.
Trương Văn Phong tới bí cảnh cũng không phải là vì lĩnh ngộ quy tắc, mà là thu thập linh dược, bởi vì niêm phong cất vào kho vài chục vạn năm chưa mở bí cảnh bên trong trời đất, nhất định là có không ít linh dược.
Sau khi tới đây xây dựng cơ sở tạm thời, lại bắt đầu cướp sạch linh dược của những võ giả khác, trải qua mấy tháng thu hoạch, vận khí khá tốt, góp nhặt mấy vạn gốc linh dược cấp mười, hơn hai ngàn gốc linh dược cấp mười một, mười hai, dược liệu mười* đều có hơn hai mươi gốc, tạm thời còn chưa phát hiện gốc linh dược cấp mười bốn cấp và mười lăm.
Nhưng mà thu hoạch được những thứ này đã rất tốt.
Gần đây xảy ra một chuyện khiến Trương Văn Phong có chút khó chịu, gặp được ba tên cứng đầu kia, khiến cho hắn tổn thất hơn hai mươi người tinh nhuệ.
Hắn dẫn người tinh nhuệ trong toàn bộ người tinh nhuệ của gia tộc đi, hơn nữa còn là mấy người tạo thành tiểu đội cùng nhau hành động, cũng tổn thất hơn hai mươi người, khiến cho hắn có chút đau lòng.
Còn có một hộ vệ tên Liễu Vô Song lại phản bội Trương gia, hắn đi với ba tên cứng đầu kia.
Lúc này, một hộ vệ đẩy mành trướng đi đến, đưa cho Trương Văn Phong hai nhẫn không gian, nói: “Thiếu chủ, vừa chiếm được hai nhẫn không gian.”
Trương Văn Phong nhận lấy, dùng thần niệm nhìn lướt qua, trên mặt lộ ra hài lòng mỉm cười: “Không tệ, không tệ.”
Trương Văn Phong truyền linh dược của mình vào bên trong nhẫn không gian, lên tiếng nói: “Võ giả của mảnh đất này đã quét sạch tương đối, đợi giết được bốn tên cứng đầu kia thì đổi nơi khác.”
Trương Văn Phong cũng không sợ đắc tội người khác, bởi vì trong này quá lớn, truyền nhân của những thế lực chủ chốt kia cũng đi lĩnh ngộ quy tắc, chỉ phái ra một số người tìm kiếm linh dược, hắn phân phó bọn thủ hạ giết người cướp của, xử lý vô cùng sạch sẽ, không ai biết là hắn làm.
“Ôi!”
Đột nhiên, Trương Văn Phong cảm thấy có cái gì không đúng, bởi vì thực lực của hắn cao hơn người xung quanh quá nhiều, cảm nhận được một chút khí tức bất thường.
Trương Văn Phong đứng dậy, nhanh chóng đi ra bên ngoài, ngẩng đầu nhìn nơi xa, có một kim mang bay vụt tới đây.
Kim mang tới trước mặt, một con Kim Bằng lơ lửng ở trên không g, tạo lên cơn sóng kinh khủng, Lục Trần đứng ở trên lưng Kim Bằng, đứng chắp tay, nhìn người phía dưới, ánh mắt rơi vào trên người Trương Văn Phong, ánh mắt lãnh khốc nói: “Người phản bội Sơn Hải giới, nhập vào Thiên Yêu giới, giết không tha.”
Sắc mặt Lục Trần lạnh lùng, trên người toát ra thánh uy rất lớn mạnh, bao phủ một nhóm người.
Trương Văn Phong chắp tay về phía Lục Trần, gượng cười nói: “Vị đạo huynh này hiểu lầm rồi, ta đến từ Trương gia ở Bích Tiêu cổ thành, chưa bao giờ gia nhập vào Thiên Yêu.”
Trương Văn Phong cảm nhận được trên người Lục Trần có một sự uy hiếp mạnh mẽ, bên cạnh còn có một bộ xương cứng không diệt trừ được, trong lòng Trương Văn Phong căng thẳng, sự xuất hiện của đối phương không phải chuyện tốt.
Không nói đến người ngồi trên lưng Kim Bằng, ngay cả Kim Bằng này cũng cho hắn rất nhiều áp lực.
Trương Văn Phong biết sự đáng sợ của tộc Kim Bằng, lần này tộc Kim Bằng còn cử ra một vị vương giả trẻ tuổi Kim Cao Tường, ngoài ra còn một số tộc nhân khác.
Tộc Kim Bằng đều là hạng người cao ngạo, hiện giwof lại bị người ta trấn áp, nhất định không cam tâm tình nguyện, vì thế Trương Văn Phong lại nhìn Kim Bằng nói: “Vị Bằng huynh đệ này, ta đến giải cứu ngươi, dù gì ta cũng có chút giao tình với Vương giả Kim Cao Tường của các ngươi.”
Chắc trong mắt Trương Văn Phong, mình liên hợp với con Kim Bằng này chắc là có thể đối phó người trên lưng hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận