Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1729: Thuốc cao da chó

Lục Trần vươn tay cảm nhận tỉ mỉ, sức mạnh kết giới không phải quá mạnh mẽ, dùng kiếm ý bao vây hai tay, trở nên vô cùng sắc bén, dễ dàng cắm vào trong kết giới, sau đó kéo về phía hai bên, một tiếng xé rách, kết giới bị tách ra.
Lục Trần vụt một cái lủi vào bên trong.
Nguyệt Nhan còn chưa kịp tu luyện thì trợn to hai mắt, kinh ngạc nhìn chăm chú nam nhân trước mặt.
Nguyệt Nhan có phần ngây ngốc, mặc dù chỉ là một kết giới mà nàng tiện tay bố trí, nhưng tốt xấu có thể ngăn cản cường giả cấp bậc Thần Hoàng, bây giờ lại bị người khác dễ dàng hủy diệt.
Lục Trần đắc ý nói: “Tiểu di tử, chỉ là kết giới ngươi muốn ngăn cản tỷ phu ở bên ngoài, ngươi không thấy rất đơn giản sao?”
Vẻ mặt Nguyệt Nhan chỉ là kinh ngạc vài giây, ngay sau đó khôi phục bình thường, tức giận nói: “Làm sao, ngươi còn muốn ra tay với ta sao?”
Lục Trần sờ lỗ mũi, hắn rất thức thời nói: “Ta nào dám ra tay với ngươi, chẳng qua là đi vào nói với ngươi một tiếng, tỷ phu tức giận.”
Lục Trần nói xong thì trực tiếp xoay người rời đi.
Nguyệt Nhan nhìn bóng lưng người nào đó rời đi, giương chiếc cằm xinh đẹp, bĩu môi, gần như không coi lời người khác nói thành chuyện gì to tát.
Lông mi Nguyệt Nhan bỗng nhiên run rẩy, hai mắt nhắm lại, cho người ta một luồng cảm giác điềm tĩnh.
Quanh người Nguyệt Nhan tản quang huy thánh khiết, trong cơ thể bay ra một chùm sáng mô hình nhỏ, trắng noãn như trăng sáng, mặt ngoài đại đạo đan quấn quanh, lộ ra uy năng dồi dào.
Sau khi đạt tới cấp Tạo Giới cảnh, muốn tăng tu vi thì khó khăn vô cùng, những món đồ thần tinh, chỉ có thể tạo ra tác dụng không quan trọng, tác dụng không lớn.
Lúc này, cần Tạo Giới cảnh không ngừng dùng đại đạo rèn luyện bản nguyên thế giới, khai thác phạm vi thế giới.
Bản nguyên thế giới càng lớn thì sức mạnh nắm giữ lại càng mạnh.
Chẳng biết lúc nào Lục Trần đi tới trước mặt Nguyệt Nhan, nhìn cả người nàng nở rộ tia sáng thánh khiết, sáng chói như trăng sáng, tiếp theo, ánh mắt Lục Trần rơi lên trên bản nguyên thế giới của Nguyệt Nhan, phân ra một luồng thần niệm tiến vào bên trong.
Lục Trần xuyên thấu qua thần niệm, quan sát được một vũ trụ cỡ nhỏ, bên trong có sông núi, ao đầm, bình nguyên, sông, thậm chí là sao.
Dường như Lục Trần đặt mình vào trong thế giới của đối phương, cảm nhận được phạm vi mênh mông kia, sức mạnh các loại đại đạo lưu chuyển, những đại đạo này chỉnh tề ngay ngắn, có chịu trách nhiệm mở rộng cương vực, tăng cường phạm vi thế giới, có ngưng tụ mặt trời, mặt trăng và ngôi sao, hoa cỏ cây cối.
Lục Trần quan sát vài giây, phát hiện trong thế giới thiếu hụt sinh cơ.
Không sai, chính là sinh cơ.
Bởi vì đây là thế giới lấy đại đạo cấu trúc thành, giống như thế giới mới bắt đầu ra đời, một mảnh hỗn độn.
Mặc dù đã mô phỏng ra thế giới, cấu tạo cũng không có gì khác với thế giới chân chính, nhưng lại thiếu hụt sinh cơ, không có sinh mệnh tồn tại.
Nguyệt Nhan đang tu luyện, bỗng nhiên cảm thấy theo dõi, nàng nghi ngờ mở mắt thì thấy Lục Trần đứng ở bên cạnh.
“Tiểu di tử, mệt mỏi sao, ta giúp ngươi lau mồ hôi.” Lục Trần thấy Nguyệt Nhan mở mắt, lấy ra một tấm khăn tay, tỉ mỉ nhẹ nhàng cọ qua lại ở trên mặt nàng.
Gương mặt Nguyệt Nhan dại ra, lông mi thật dài rung động, đợi Lục Trần lau xong mặt cho nàng, nàng mới phản ứng kịp, sau đó lùi lại mấy bước.
Nguyệt Nhan nàng chưa bao giờ tiếp xúc thân mật với người khác phái như vậy, gương mặt thoáng một chút đỏ lên, đôi mắt đẹp lộ ra xấu hổ: “Ai cho ngươi tiến vào?”
Trong lòng Nguyệt Nhan vừa sợ vừa giận, sau đó nàng phất tay, trực tiếp đánh bay Lục Trần, đánh xuống vài đường cấm chế.
“Tiểu di tử, ta sẽ quay lại!” âm thanh Lục Trần truyền đến từ bên ngoài.
Nguyệt Nhan nghe thấy lời nói của Lục Trần, nụ cười tràn đầy tức giận, dùng đại đạo phong bế giác quan thứ sáu tiếp tục tu luyện, không tu luyện bao lâu, Lục Trần lại xuất hiện ở trước mặt nàng, doạ nàng sợ suýt nữa tẩu hỏa nhập ma.
“Khốn kiếp, rốt cuộc ngươi muốn làm cái gì?” Nguyệt Nhan cắn chặt hàm răng, ánh mắt oán hận nhìn chằm chằm Lục Trần.
Nguyệt Nhan sắp bắt được rồi, làm sao cấm chế cũng không thể ngăn cản đối phương, chẳng phải là tên này hành hạ nàng?
Vẻ mặt Lục Trần thành thật nhìn nàng nói: “Cho ngươi cảm nhận một chút sự quan tâm của tỷ phu.”
“Biến, ta không cần!” Nguyệt Nhan sưu một chút biến mất, đổi chỗ khác.
Mặc dù đổi chỗ khác nhưng mà chỉ cần người ở hoàng cung, Lục Trần rất nhanh có thể tìm thấy chỗ Nguyệt Nhan ẩn thân, sau đó hắn lại đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Nguyệt Nhan.
Cho dù đối phương đang tu luyện hay là ngủ, Lục Trần cũng đột nhiên xuất hiện, sau đó tri kỷ nói một câu ân cần.
Mấy lần tiếp theo, rốt cuộc Nguyệt Nhan không nhịn được nữa, nàng chạy đến trước mặt tỷ tỷ tố cáo.
“Tỷ, ngươi cũng không quản tên khốn kiếp này, chạy đến nhìn trộm khuê phòng bổn cô nương, còn ra thể thống gì?” Nguyệt Nhan tức giận bất bình tố cáo ở trước mặt Bạch Hi.
Nói đến gặp gỡ trong khoảng thời gian này, Nguyệt Nhan chính là một bụng tức anh ách.
Hơn nữa, bản thân bị hành hạ thậm chí bắt đầu gặp ác mộng, có nhiều lần nằm mơ thấy đối phương, lộ ra khuôn mặt tươi cười cần ăn đòn, thậm chí có một lần, nằm mơ mơ thấy một chỗ hang ổ bị doạ sợ đến mức nàng lập tức giật mình tỉnh lại.
Nguyệt Nhan sắp bị Lục Trần tra tấn tinh thần đến nứt vỡ.
Bạch Hi nghe thấy Nguyệt Nhan tố cáo, khóe miệng co giật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận