Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 286: Đực hay cái

Lục Trần phát hiện ở phía trung tâm có hai người bị lớp băng bao phủ, đứng yên không nhúc nhích giống như băng được điêu khắc.
Bỗng nhiên Lục Trần trợn to hai mắt, như lâm đại địch, một luồng uy áp của đại đạo mang theo năng lượng chí cường dồn dập lại đây như thủy triều.
Lục Trần đứng ở đầu nên không thể ngăn cản, lập tức quỳ trên mặt đất ngay tại chỗ, xương cốt cơ thể hắn rắc rắc gãy.
Nó giống như một luồng lực lượng vô hình nghiền ép trên người hắn.
Phụt!
Lục Trần lập tức phun ra một búng máu, sau đó nằm thẳng cẳng trên mặt đất.
Cũng may luồng năng lượng dồi dào này chỉ trong chớp mắt, nếu lâu thêm chỉ một giây nữa thôi thì thân thể Lục Trần có thể sẽ nổ tung tại chỗ.
"Thì ra là như vậy." Một lúc sau, Lục Trần mới lấy lại sức, ngồi dậy, lau vết máu trên khóe miệng.
Hắn nhìn chằm chằm vào hai tác phẩm điêu khắc băng bằng đôi mắt khó tin.
Năng lượng dao động chí cường vừa rồi chính là do hai pho tượng băng điêu khắc này phóng thích ra.
Đầu tiên hắn bị khí tức khó hiểu hấp dẫn tới thành Hắc Hổ, ở ngoài ngàn dặm đã cảm nhận được một loại cảm giác áp lực, giống như trên ngực bị một tảng đá lớn nặng trịch đè lên.
Nhưng khi đến thành Hắc Hổ, trong lúc đi tìm pháp bảo cùng với thời gian truy đuổi Hắc Miêu đều không cảm nhận được loại áp lực khủng bố vô biên kia.
Hiện giờ hắn đi tới giữa thành lại có cảm giác này.
Ở nơi cách ngoài thành ngàn dặm lúc trước đã khiến hắn cảm thấy sợ hãi, hiện giờ đứng ở trước mặt nó, loại năng lượng này suýt nữa đè chết hắn.
Từ xa nhìn lại, người bên trong hai bức băng điêu khắc lại không phải xương cốt, ngay cả cơ thể Thánh cảnh tầng thứ nhất, tầng thứ hai khi chết đi cơ thể đều sẽ thối rữa, chỉ còn lại xương cốt bất diệt.
Nhưng cơ thể của người bên trong hai pho tượng băng điêu khắc phía trước lại không thối rữa, rõ ràng đây là tồn tại Thánh cảnh tầng thứ ba.
Chỉ khi đạt tới cảnh giới này, mặc dù nguyên thần vẫn diệt, nhưng thân thể và quy tắc đã đan xen dung hợp hoàn mỹ, có thể giữ thân thể bất diệt.
Hơn nữa người đạt tới cảnh giới này, cho dù bị đánh tan hồn phách nhưng chỉ cần có một tia không bị mất vẫn có thể ngao du khắp nơi, vô thức thôn phệ linh thể, nguyên thần sẽ càng trở nên mạnh mẽ cho đến khi ý thức trở về, trí nhớ khôi phục sẽ tìm kiếm thân thể kiếp trước, quay về một lần nữa.
Người đạt tới Thánh cảnh tầng thứ ba chính là sự tồn tại khủng bố như vậy.
Người bên trong khối băng điêu khắc giữ thân thể không thối rữa chắc chắn là đại năng Thánh cảnh tầng thứ ba, trước đây hai người đã tạo ra một trận đại chiến kinh thiên động địa sau đó đồng quy vu tận, vào thời khắc cuối cùng, một trong hai người đã đóng băng hai kilomet xung quanh.
Tuy rằng hai người đã chết không biết bao lâu nhưng xung quanh hai người đã tiến hóa thành một loại trường vực, có thể nói là từ trường, thỉnh thoảng sẽ bộc phát một loại năng lượng chấn động mãnh liệt, khuếch tán ra bốn phía.
Thật giống như Lục Trần vừa mới bị luồng năng lượng chí cường kia bóp nghẹt vậy.
"Trên người Thánh cảnh tầng thứ ba chắc hẳn có không ít thứ tốt!" Ánh mắt Lục Trần lóe lên.
Không thể không nói, lá gan của Lục Trần quá lớn.
Người bình thường nhìn thấy thi thể tồn tại Thánh cảnh tầng thứ ba hoàn toàn không dám tới gần bởi vì loại thi thể đẳng cấp cỡ này đã đan xen với quy tắc tạo thành tràng vực, sẽ không biết lúc nào có thể phóng thích luồng năng lượng ngập trời.
Không có trình tự cũng không có quy tắc, không chắc chắn khi nào nó sẽ bộc phát.
Rất nhiều võ giả có chủ ý với loại thi thể này, cỏ ở mộ phần đều đã cao trăm thước.
Lục Trần nghé con mới sinh không sợ hổ, quyết định thử một lần.
Vì để chứng minh suy đoán của mình có chính xác hay không, Lục Trần lui ra sau hơn mười kilomet, đứng ở phía xa trung tâm nhìn vào trung tâm thành, tuy rằng nhìn không thấy nhưng chỉ cần có thể cảm nhận được địa vực phóng thích năng lượng dồi dào là được.
Cứ như vậy, Lục Trần đợi gần hai canh giờ.
Đến rồi.
Đang lúc hắn hơi mất hứng thú bỗng nhiên cảm nhận được sự dao động khó hiểu trong không khí, ánh mắt lập tức nghiêm túc.
Rất nhanh một luồng năng lượng uy áp dao động vô cùng khủng bố, tàn sát bừa bãi từ phía xa tiến đến, năng lượng mênh mông, ngang tàng khủng bố, lướt qua thân thể hắn sau đó đi tiếp về phía xa.
Theo khoảng cách càng ngày càng xa, uy năng của năng lượng dao động sẽ dần dần yếu đi cho đến khi không còn nữa.
"Mỗi hai canh giờ sẽ bộc phát một lần xung kích năng lượng của tràng vực." Lục Trần lẩm bẩm.
Dù thế hắn cũng không tùy tiện lại gần, bởi loại sóng xung kích năng lượng từ trường này không có quy luật để căn theo, nhất định phải nhìn khoảng thời gian ngắn nhất giữa các đợt.
Sau đó trong vòng năm mươi canh giờ, là khoảng bốn ngày, Lục Trần yên lặng ghi nhớ khoảng thời gian mỗi lần xung kích năng lượng từ trường phát ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận