Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 630: Lai lịch của Ngân Nguyệt

Lục Trần lộ vẻ suy tư nói: "Là thế này, Lục Trần có hai hộ đạo giả, ngươi cũng biết hắn là đệ đệ của Lôi Thiên Tuyệt, và là Kiếm tử của Kiếm Đế cung. Ngoài hộ đạo giả ra, hắn còn có Thánh niệm hộ thân. Do đó lần này ngươi thất bại là vì ngươi đã phái ra ít người.”
Bạch Trạch vỗ trán nói: "Đúng vậy, sao ta lại có thể quên chuyện này được chứ."
Bạch Trạch hiểu sâu sắc sai lầm của mình. Thân phận hắn không thấp nên cũng có Thánh niệm bảo hộ, lại còn là ý niệm Thánh Vương vô cùng cường đại. Thân phận và lai lịch của Lục Trần cũng phi phàm không kém, chắc chắn sẽ có ý niệm Thánh Vương.
ý niệm Thánh Vương được kích hoạt sẽ bộc phát ra sức chiến đấu tầm Thánh Quân, tuy rằng thời gian tồn tại có thể rất ngắn, nhưng cũng đủ để giết tám Thánh cảnh.
Xem ra, chỉ có phái cường giả cấp Thánh Quân tới mới có thể giết được Lục Trần.
Lục Trần tiếc nuối thở dài: "Lần hành động này thất bại đã khiến Lục Trần cảnh giác. Lần sau muốn tiếp tục sẽ khó hơn nhiều."
Sau đó, ba người cùng quay về Kiếm thành đã thấy dọc đường mọi người đang bàn tán xôn xao một chuyện, đó là vụ ám sát đệ tử Kiếm Đế cung.
Nghe nói trên đường trở về Phong Lôi các, Lục Trần đã bị tám vị Thánh cảnh phục kích, may thay sau lưng hắn có hai hộ đạo giả bảo vệ cùng với hai ba tia ý niệm Thánh Vương được kích hoạt, bộc phát ra sức chiến đấu của Thánh Quân nên họ đã liên hợp với nhau giết tám kẻ đó.
Tất cả mọi người đều tò mò về thân phận của tám Thánh cảnh và lý do tại sao họ muốn ám sát Lục Trần.
Chuyện này có ảnh hưởng rất lớn nên đã nhanh chóng được lan truyền ra.
Sau khi ba người họ lặng lẽ đi vào một khách điếm, Bạch Trạch đã nói: "Thế mà Lục Trần lại có hai ý niệm Thánh Vương, chuyện này có hơi phiền phức."
Cỏ vẻ như hắn ta phải điều động những cường giả mạnh hơn đến phục kích Lục Trần mới có thể thành công được.
Bạch Trạch nhìn Lục Trần, ngập ngừng nói: "Kiếm Tam công tử, với khí lực của ngươi và Quý Nhiên, có thể phái ra một vài cường giả nội ứng ngoại hợp giết Lục Trần được không?"
Bạch Trạch cảm thấy nếu Kiếm Tam công tử có thể cử ra một số cường giả phối hợp với người của hắn thì cơ hội giết chết được Lục Trần sẽ càng lớn hơn.
Không ngờ, sắc mặt Lục Trần đột ngột trầm xuống, hắn nói: "Bạch Trạch huynh, ta đã rất mạo hiểm khi hợp tác với ngươi. Tuy rằng sau lưng ta có cường giả ủng hộ, nhưng họ vẫn trung thành với Kiếm Đế cung. Họ tuyệt đối không thể vì ta mà giết Lục Trần được vì địa vị của Lục Trần trong Kiếm Đế cung vô cùng trọng yếu."
Bạch Trạch thấy 'Kiếm Tam công tử' tức giận bèn vội vàng nói: "Kiếm Tam công tử chớ nóng giận, ta chỉ tuỳ tiện hỏi thôi. Ta sẽ bố trí nhân thủ để đối phó Lục Trần."
"Được rồi, ngươi có thể rời đi trước, chờ sau loạt tin đồn này ta sẽ liên hệ lại với ngươi."
"Được."
Bạch Trạch gật đầu. Hắn cũng biết sau vụ ám sát, Kiếm Đế cung nhất định sẽ nghi ngờ và điều tra về những Thánh cảnh lạ mặt đã ám sát Lục Trần, không chừng sẽ có động tĩnh lớn nên khoảng thời gian này sẽ không có cơ hội ra tay.
Bạch Trạch rời khỏi Kiếm thành, Lục Trần và Quý Nhiên cũng quay trở lại Kiếm Đế cung.
Sau khi trở lại đó, Quý Nhiên giật giật khoé miệng: "Bạch Trạch sẽ không bị ngươi đùa chết chứ."
Là người chứng kiến toàn bộ sự việc, Quý Nhiên thấy Bạch Trạch bị Lục Trần đùa giỡn trong tay từ đầu đến cuối, mất đi tám vị Thánh cảnh mà còn chẳng biết lí do tại sao, trong lòng hắn có hơi thương cảm Bạch Trạch.
Lục Trần lộ ra vẻ lạnh lùng: "Hổ tộc muốn giết ta, chẳng lẽ ta phải ngồi chờ chết."
Lục Trần vốn không muốn để ý tới Hổ tộc, hắn chỉ ủ có mấy bình Hổ Liệt tửu mà thôi, ai ngờ Hổ tộc độc đoán đã muốn lấy luôn cái mạng của hắn, như thể không giết được hắn thì không chịu bỏ qua.
Nếu đã như thế thì đành phải chơi với Bạch Trạch vậy.
Trở về động phủ, Lục Trần tiếp tục tu luyện, ngoài việc tăng cấp ra, hắn còn tăng cảnh giới của phân thân lên. Tính đến giờ, hắn đã tu luyện được tổng cộng hai phân thân, phải mất ba tháng mới có thể đưa phân thân từ Nguyên thần cảnh trung kỳ, thấp hơn so với bản tôn ba cảnh giới lên Nguyên Thần cảnh đỉnh phong.
Còn tu vi của bản tôn, hắn cũng đã lĩnh hội được một chút 'thế', chỉ cần 'thế' hoàn thành là có thể đột phá lên Vương cảnh.
Khi nắm giữ được một chút 'thế', uy áp mạnh hơn nhiều so với Nguyên Thần cảnh viên mãn tầm thường.
Vào một ngày nọ, Lục Trần đang tu luyện đột nhiên bừng tỉnh, chợt thấy một lão giả đang đứng cạnh mình.
Đầu tóc lão giả bạc phơ, sắc mặt hồng hào, đôi mắt sắc bén như hai thanh kiếm.
Hắn mặc một đạo bào màu trắng không vương bụi trần, nhìn qua cũng có chút khí chất tiên phong đạo cốt.
"Đm, sao lão nhân ngươi lại đến chỗ ta?" Lục Trần trừng mắt hoảng sợ khi nhìn thấy lão nhân này.
Lão giả nhìn Lục Trần cười, hắn khẽ vuốt ve chòm râu của mình. Sự xuất hiện của Lục Trần nhất định là phúc khí của Kiếm Đế cung. Nhưng tên này lại rất ồn ào, trước kia đã khiến Thanh vực gà bay chó sủa, bây giờ lại chuyển sang đùa giỡn Hổ tộc, chỉ một lần đã giết chết tám vị Thánh cảnh.
Lão giả càng nhìn càng thấy hài lòng, không ngờ câu nói đầu tiên của Lục Trần lại khiến mặt hắn tối sầm lại.
"Tiểu tử thối, tốt xấu gì ta cũng coi như nửa sư phụ của ngươi, thế mà dám nói chuyện với lão nhân gia ta như vậy." Lão giả nghiêm gương mặt đang tối sầm lại nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận