Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 148: Cha con Lục Thị có độc (2)

Hắn đã âm thầm đi đến Vương thành, dùng thần niệm tra xét tình báo.
Vừa mới bắt đầu còn đỡ, Trấn Yêu Vương dây dưa với Kiếm Vương, để lại một Võ Vương ở đây, lúc ấy hắn còn cảm thấy, một mình Võ Vương có thể giải quyết cha con Lục Thị, nhưng mà không biết vì sao, Võ Vương cũng không lựa chọn ra tay, lại đi tới bên cạnh bọn họ.
Bởi vì hắn chỉ là Vương cảnh hậu kỳ, thần niệm không thể cách quá gần, cũng không nghe được bọn họ nói gì, dù sao nhìn có vẻ, giống như Võ Vương làm phản.
Không được bao lâu, Trấn Yêu Vương chết.
Sau đó, hắn nhìn thấy Võ Vương và một đám người nói chuyện với nhau, trong lòng hắn tò mò, thần niệm kéo dài, muốn nghe bọn họ đang thảo luận cái gì, nhưng mà vừa mới tiếp cận, một luồng thần niệm vô cùng hùng hậu theo thần niệm của hắn, xâm nhập trong đầu hắn.
Dường như trong nháy mắt linh hồn đã bị thương nặng, giờ phút này, Hạ Thiên cảm giác đầu óc ù ù cạc cạc, loạn thành một đống hồ dán, không có thời gian vài chục năm tu dưỡng, vết thương linh hồn chịu chỉ sợ không chịu nổi.
“Lại là ngươi.”
Nhìn thấy Hạ Thiên, Lục Trần cạn lời, Lục Chính Hằng bên cạnh cũng cạn lời.
Lần trước bỏ qua cho hắn, không nghĩ tới hôm nay lại tới nữa, phỏng chừng là xem kết cục của bọn họ, lại không nghĩ rằng bên người bọn họ có một võ giả linh hồn lực vô cùng lớn mạnh, cảm giác được tồn tại của hắn, còn bắt hắn lại.
“Giết không.” Lâm Thành dò hỏi.
“Thả đi, mang tin về cho Tề Hoàng, nói Võ Vương đã nương nhờ vào bọn ta.” Lục Trần nhìn về phía Hạ Thiên nói.
Hạ Thiên nghe được lời của Lục Trần, lúc này sắc mặt trắng nhợt, lúc trước hắn đang hoài nghi, Võ Vương có phải nương nhờ cha con Lục Thị hay không, nhưng mà hiện tại nghe được chính miệng Lục Trần thừa nhận, trong lòng Hạ Thiên vẫn tràn đầy chấn động cực lớn.
Hắn không dừng lại, xoay người bước đi.
Vài ngày sau, Hạ Thiên nhanh chóng đến Tề Hoàng thành, tường thuật một lượt từ đầu chí cuối chuyện đã xảy ra ở Lục quốc, dẫn đến một mảnh ồn ào.
Vô số thế lực và dân chúng ở cả Tề Hoàng thành, tất cả đều đắm chìm trong trạng thái há hốc mồm.
Cha con Lục Thị này cũng quá tà tính đi, lần này đi hai vị Vương giả tuyệt đỉnh, vốn tưởng rằng có thể đánh chết cha con Lục Chính Hằng, kết quả truyền đến tin tức một người chết một người phản bội, Trấn Yêu Vương tử vong, Võ Vương phản bội.
Bọn họ cũng không biết nói gì cho phải.
Cha con Lục Thị có độc à.
Làm sao người tiếp xúc với bọn họ có khuynh hướng phản bội, ngay cả Võ Vương trung thành và tận tâm với Tề Hoàng cũng phản bội.
Tất nhiên là dân chúng của thành Tề Hoàng cảm nhận được luồng tức giận khủng bố, lấy Tề Hoàng cung làm trung tâm khuếch tán ra ngoài, bao phủ phạm vi ngàn dặm của thành Tề Hoàng, mây gió vòm trời biến sắc, một mảng mây đen bao phủ, bên trong mây đen là tia chớp sấm sét.
Tề Hoàng hết lần này đến lần khác bị vả mặt, ngay cả Võ Vương đáng tin cậy nhất cũng phản bội hắn, lần này Tề Hoàng thật sự rất tức giận.
Sấm sét giận dữ, làm thế nào cũng không dỗ được.
Dường như không cần suy đoán, Tề Hoàng chắc chắn sẽ đích thân đến Lục quốc, dùng sức mạnh vô thượng chém giết phản nghịch Kiếm Vương, Võ Vương cùng với cha con Lục Thị…
Lục quốc.
Đám người Lục Trần và Võ Vương đang liên hợp thương nghị chuẩn bị ứng phó với uy hiếp sắp tới.
Kẻ địch sắp đối mặt mạnh mẽ trước nay chưa từng có, và còn là một Nhân Hoàng.
Cấp bậc Nhân Hoàng, bọn họ có thể cảm ngộ cục diện thiên địa trong bóng tối, đây là hình thức ban đầu của quy tắc thiên địa, sinh ra một loại thế trong phạm vi bản thân, tương đương với mượn sức mạnh thiên địa, võ giả Vương cảnh từ trước đến giờ, cho dù nghịch thiên cũng không có khả năng là đối thủ của Nhân Hoàng.
Cho dù là Lục Trần thì trong lòng cũng có chút khẩn trương.
Trước đó hắn điên cuồng ở Thanh vực, cùng cấp bậc vô địch, cướp bóc động phủ Yêu Hoàng, đủ loại người, vô pháp vô thiên, bất kể hậu quả, nhưng vốn không thèm để ý bởi vì có cường giả tồn tại trong bóng tối bảo vệ hắn, một khi xuất hiện tồn tại cấp bậc Nhân Hoàng thì người âm thầm đi theo bảo vệ hắn sẽ xuất hiện.
Không thể không nói, lúc ở Thanh vực có mấy đội ngũ âm thầm bảo vệ hắn.
Có Kiếm Hoàng của Kiếm Đế cung, có thuộc hạ của đại sư phụ Tô Nghênh Hạ, có người đứng đầu Phong Lôi Các, cường giả các phương đều âm thầm bảo vệ an toàn của hắn.
Cho dù hắn đắc tội với tất cả thế lực của Thanh vực thì cũng không có chuyện gì xảy ra cả.
Nhưng sau khi hắn bước bước đầu tiên ra khỏi Thanh vực, có nghĩa là hắn xuất sư, sư môn Thanh vực mặc kệ chuyện Hoang vực, quả thật cũng không phải không muốn quan tâm đến mà quan trọng là hắn thỉnh cầu, bảo bọn họ đừng đi theo âm thầm bảo vệ hắn nữa.
Đại sư phụ Tô Nghênh Hạ tôn trọng hắn, các chủ Phong Lôi Các thỏa hiệp, chỉ có tồn tại Kiếm Đế cung là không đồng ý, bởi vì Lục Trần có ý nghĩa rất quan trọng đối với Kiếm Đế cung, không cho phép có bất kỳ nguy hiểm nào, nhưng Lục Trần vẫn vứt bỏ người giám hộ là Kiếm Đế cung.
Sau khi đi vào Hoang vực, có lẽ Nhị sư phụ Diêu Hi cũng tin hắn có thể một mình hoành hành Hoang vực, cho nên đã có chế độ nuôi thả đối với hắn.
Lần này là hắn phối hợp với mấy Vương giả muốn ra tay với một Nhân Hoàng, hoặc là người bọn họ sắp đối mặt là một Nhân Hoàng, cho nên trong lòng Lục Trần vẫn có chút khẩn trương.
Chủ yếu là cấp bậc này quá mạnh mẽ, không thể suy đoán sức mạnh, có những Nhân Hoàng mạnh mẽ, ngay cả trận pháp cấp bảy cũng chưa chắc đã có thể vây giết.
Hơn nữa, người cấp bậc này giết hắn, một luồng thần niệm tùy ý nhập vào trong đầu cũng khiến hắn không chịu nổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận