Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 680: Bi kịch

Cuối cùng, ngay cả gia tộc u Dương cũng bị mất một vài đệ tử chi thứ.
Lần này, Thánh Vương của u Dương gia cũng bị kinh động, dùng thần niệm bao phủ cả gia tộc. Bọn họ tuyệt đối không tin có kẻ bắt cóc người của gia tộc u Dương đã bỏ đi.
Những người biến mất chắc chắn vẫn còn trong gia tộc u Dương.
Tuy nhiên, những nơi nên tìm đã tìm hết rồi, rốt cuộc bọn họ đang ở đâu?
Sự việc tại u Dương gia đã gây chấn động lớn.
Nhưng ngay sau đó, những người mất tích đã được tìm thấy, hơn nữa nơi mà họ được tìm thấy khá là buồn cười.
Những người đó được tìm thấy trong nhà xí.
Gia tộc u Dương có rất nhiều nhà xí, một trong số đó là nơi hẻo lánh không người sử dụng.
Chuyện rằng có một thanh niên vào nhà xí để giải quyết nhân sinh đại sự, nhưng hắn phát hiện ra mình không thể vào được vì có một tầng kết giới bao phủ lên nhà xí.
Một cái nhà xí mà lại có kết giới thì chắc chắn là rất kỳ quái.
Sự việc này đã được báo cáo cho một Thánh cảnh gia tộc u Dương. Sau khi phá vỡ kết giới, họ phát hiện bên trong vẫn còn một tầng kết giới nữa.
Trong kết giới đã tìm thấy những người mất tích.
Tổng cộng có năm mươi tư người, tất cả đều chen chúc trong 'hố xí'.
Cơ thể mỗi người đều được bao phủ bởi một lớp 'vàng kim' khiến người ta không nỡ nhìn thẳng.
Trong giây lát, tin tức về những người mất tích đã được tìm thấy lan truyền khắp u Dương gia.
Vô số người tới thấy năm mươi tư thanh niên toàn thân ướt sũng, tất cả đều được phủ một lớp 'vàng kim' trên người khiến khoé miệng ai cũng run rẩy.
Cách cả trăm mét cũng ngửi thấy được mùi hôi thối xộc vào tận mũi.
Những người vây xem chỉ biết cạn lời, ai táng tận lương tâm ném những người mất tích vào nhà xí giam giữ, lại còn bố trí hai tầng trận pháp.
Những thanh niên này hoàn toàn không thể phá vỡ được trận pháp, chỉ có thể chờ người khác phát hiện ra.
Về phần người thân của những người mất tích và người của gia tộc u Dương đã dùng thần niệm để tìm kiếm, mặc dù đã tìm kiếm toàn bộ khu vực của u Dương gia nhưng họ lại chủ động né những nơi bẩn thỉu như nhà xí ra.
Kết quả là những người mất tích đã bị tìm thấy muộn hơn vài ngày.
"Quá đáng quá thể rồi đó."
"Đúng vậy, đây đều là những người trẻ và là hoàng tử các hoàng triều, họ là truyền nhân của các thế lực mà bây giờ lại bị người khác chơi khăm ném vào nhà xí."
"Đây là chuyện nhiều phân nhất từ mà ta từng thấy kể từ khi có phân đến giờ."
Càng ngày càng có nhiều người biết được tin, họ tụ tập lại nhìn năm mươi tư người với thái độ vừa thương hại vừa buồn cười nhưng phải nhịn xuống đến đỏ cả mặt.
Còn năm mươi tư thanh niên bị mấy nghìn người săm soi chỉ ước được chết ngay lập tức.
Mất mặt.
Lần này mất mặt quá rồi.
Họ vừa xấu hổ vừa tức giận, trong lòng nghiến răng nghiến lợi nguyền rủa tên khốn nạn nào đã đã chơi cái trò mất dạy này.
Họ không biết ai đã ra tay với mình, vừa tỉnh dậy đã thấy mình nằm trong 'bể', đối với những người ưa sạch sẽ như họ chỉ muốn chết ngay lập tức.
Vốn dĩ muốn lén lút quay về bí mật tắm rửa, sau đó chôn chuyện này trong lòng, nhưng lại phát hiện mình đã bị nhốt sau một tầng kết giới.
Lần này lén lút không nổi mà phải để người ngoài phát hiện ra bọn họ mới giải cứu được.
Sau vài ngày chịu đựng cảm giác hôi thối bốc lên tận trời, cuối cùng họ cũng được tìm thấy.
Tuy rằng đã được cứu, nhưng bọn họ thật sự không muốn sống nữa. Sau khi bị vô số người quan sát, hiển nhiên là chuyện này đã bại lộ và có thể sẽ được lan truyền khắp Huyền vực.
Họ có thể tưởng tượng ra một khung cảnh mà bất kể đi rèn luyện ở đâu cũng sẽ bị người ta chỉ trỏ rồi nói: "Nhìn kìa, vị thái tử kia ở gia tộc u Dương, phân hắn phát triển lắm, đúng là vươn lên từ đống phân."
Cuối cùng, tất cả đều được người nhà vội vàng chạy tới mang đi.
Chuyện này đã gây nên những cuộc thảo luận sôi nổi khiến vô số người phải bật cười.
Năm mươi tư người đã tắm giặt, thay quần áo sạch sẽ, dùng hương cao chà tới chà lui nhưng vẫn khó có thể che đậy được mùi hôi thối.
Đặc biệt là khi bọn họ ra ngoài, mọi người đều tránh như tránh tà, ngay cả bạn tốt của họ cũng dùng ánh mắt khác thường nhìn họ, thậm chí còn cảnh cáo họ tránh xa ra.
"A, ta muốn chết. Rốt cuộc là ai đã làm chuyện này với ta? Nếu biết đó là ai, ta nhất định sẽ giết hắn." Dưới gốc cây hoè, một gã thanh niên điên cuồng đập đầu ào thân cây khiến hai người đứng cạnh cái cây bị đụng vỡ đầu.
Thanh niên này là một trong số năm mươi tư nạn nhân, bây giờ bằng hữu, người thân của hắn đã rời xa hắn, ngay cả những thị nữ cũng tránh xa hắn.
Hắn cảm thấy tâm hồn mình đã bị tổn thương sâu sắc nên muốn đâm đầu tự sát.
Gia tộc u Dương có một con sông cực kỳ lớn, nước sông chạy xiết, cuồn cuộn thét gào.
"Đừng cản ta, đừng có cản ta. Ta không còn mặt mũi nào mà sống nữa." Một thanh niên đứng trên bờ muốn nhảy xuống sông tự vẫn nhưng lại bị người khác ôm chặt.
Hiển nhiên đó cũng là một trong những kẻ bị hại.
"Điện hạ, ngươi đừng nghĩ quẩn trong lòng nữa. Ngươi chính là người thừa kế duy nhất của hoàng triều, nếu ngươi chết thì ai sẽ thừa kế ngôi vị hoàng đế?" Phía sau có một lão nhân đã ôm chặt lấy hắn.
"Ta, ta đã ăn phân rồi, sau khi hôn mê tỉnh lại đã mơ màng mà ăn một miếng, ta không muốn sống nữa." Vị thái tử này khóc lóc kể lể.
Bạn cần đăng nhập để bình luận