Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 833: Kiếm Vương (2)

“Thật ra thì tông chủ các ngươi có tới hay không cũng không quan trọng, cũng không nhất định tông chủ các ngươi phải đến, tùy tiện phái Thánh Vương đến là được rồi.” Lục Trần thản nhiên nói: “Ta cần người của Tinh Tượng kiếm phái hỏi thăm tin tức cho ta.”
Nói xong, hắn cất bước đi về phía tửu lâu.
“Ngươi, ngươi lại là Kiếm Vương?” Hứa Nhạc thấy Lục Trần, nuốt nước miếng hỏi.
Trong ánh mắt của Hứa Nhạc mang theo vẻ hâm mộ vô cùng, trở thành kiếm tu là mục tiêu của hắn, trở thành kiếm tu cộng tôn lại càng là mục tiêu cả đời của hắn, bây giờ một người có độ tuổi tương đương hắn đạt đến mục tiêu của cả đời mình, làm sao có thể không hâm mộ.
“Đó là chuyện của mấy năm về trước.” Lục Trần lạnh nhạt nói: “Lĩnh ngộ kiếm ý mà thôi, không phải điều gì quá lớn lao.”
Ặc!
Lời này khiến Hứa Nhạc im lặng, đồng thời khiến bốn người đi tới cũng cạn lời.
Khi không có lĩnh ngộ còn có thể lạnh nhạt nói ra lời này ư, hắn cũng không phải không biết lĩnh ngộ kiếm ý có bao nhiêu khó khăn.
Đáng tiếc mấy người không biết, Lục Trần lĩnh ngộ kiếm ý đúng là không khó thật.
“Huynh đệ, thất kính thất kính ha ha, mới vừa rồi hiểu lầm ngươi, bọn ta còn tưởng rằng ngươi gây náo động ở nơi này khiến tông chủ chú ý, muốn tông chủ thu nhận làm đồ đệ chứ.” Lý Chính Dương nói với giọng điệu áy náy.
Hắn hơi dừng một chút, dùng giọng điệu tự quen thuộc nói: “Nói ra thì Tinh Tượng kiếm phái bọn ta và ngươi còn có mấy phần sâu xa, tông chủ đx luyện ra kiếm ý ở Kiếm Đế cung.”
“Ngồi đi!”
Lục Trần liếc mắt nhìn mấy người, thuận miệng nói một câu.
Bốn người Tần Tuyết không khách khí, bởi vì người trước mắt đến từ Kiếm Đế cung. Tinh Tượng kiếm phái bọn họ và Kiếm Đế cung có nguồn gốc sâu xa, thấy chiến lực của Lục Trần mạnh mẽ như vậy, còn lĩnh ngộ kiếm ý, đương nhiên là muốn làm quen một chút.
“Hứa Nhạc, nơi này không phải nơi ngươi nên tới, nhanh đi về.” Sau khi Hứa Ly ngồi xuống nhìn về phía Hứa Nhạc, trực tiếp quát lớn một câu.
“Ta tới gia nhập Tinh Tượng kiếm phái, có quan hệ gì với ngươi sao?” Hứa Nhạc lạnh lùng nhìn chằm chằm Hứa Ly.
“Ngươi không được phép gia nhập Tinh Tượng kiếm phái!” Sắc mặt Hứa Ly lạnh lùng nói.
“Ngươi vẫn nên biến mất trước mặt ta đi.” Lục Trần nhìn về phía Hứa Ly, giọng điệu thản nhiên nói.
Hứa Ly nghe thấy lời nói của Lục Trần, sắc mặt đột nhiên khó coi. Ban đầu hắn còn muốn làm quen đối phương nhưng đối phương lại không nể mặt như thế, công jtheme hắn cũng là hạng người tâm cao khí ngạo, dương nhiên không có khả năng mặt dày ở lại, lạnh lùng hừ một tiếng, phất tay rời đi.
“Đa tạ!”
Hứa Nhạc thấy Lục Trần ra mặt vì hắn, cảm kích nói một câu.
“Ta muốn thỉnh giáo các hạ một chút, làm như thế nào mới có thể ngưng tụ kiếm ý?” Tần Tuyết nhìn Lục Trần, trên mặt mang vẻ nghiêm túc hỏi, Lý Chính Dương ngồi bên cạnh cũng nhìn về phía Lục Trần, khá hứng thú với đề tài này, suy cho cùng giấc mộng của bọn họ chính là ngưng tụ kiếm ý.
“Nuôi dưỡng kiếm thế, dùng kiếm thế sinh ra kiếm khí, không ngừng dung hợp.” Lục Trần nói.
“Ta biết!” Tần Tuyết gật đầu, sau đó tiếp tục cất giọng hỏi: “Nguyên Vũ kiếm hoàng từng nói qua, kiếm khí vốn thuộc về sức mạnh cuồng bạo, bài xích lẫn nhau, càng đừng nói dung hợp chung một chỗ, ngươi làm như thế nào vậy?”
Lục Trần vươn tay, giơ ba ngón tay nói: “Ba chữ.”
Đôi mắt đẹp của Tần Tuyết lộ ra vẻ trịnh trọng: “Ba chữ nào, mong ngươi giải thích.”
Lục Trần nghiêm túc nói: “Đối với kiếm tu phái nữ, nhớ kỹ ba chữ đẹp và thiên phú, đối với kiếm tu phái nam phải nhớ kỹ ba chữ soái và thiên phú.”
Vừa nói ra lời này, bốn người bên cạnh không hiểu ra sao, không rõ lời Lục Trần có ý gì.
Đang lúc bọn họ không hiểu, Lục Trần chân thành nói: “Mượn gương mặt này của ta, nếu như vị nhân huynh này có thể đạt tới một phần mười độ đẹp trai của ta, cho dù không có thiên phú cũng có thể ngưng tụ kiếm ý, hắn không đẹp trai bằng một phần mười của ta, thiên phú cũng không đạt tiêu chuẩn, đây chính là nguyên nhân làm hắn không thể ngưng tụ kiếm ý.”
Lục Trần vừa nói vừa liếc nhìn Lý Chính Dương .
Vừa mới bắt đầu bốn người còn có chút nghi ngờ, nhưng mà càng nghe càng thấy có cái gì không đúng, giống như đối phương ngầm tán dương mình đẹp trai mới đúng, làm gì có tí liên quan nào tới lĩnh ngộ kiếm ý chứ.
Khóe miệng Lý Chính Dương co giật, còn Tần Tuyết lại càng đen mặt, cả giận nói: “Nói hưu nói vượn.”
Lục Trần nhún vai, nói: “Bí quyết ba chữ của ngưng tụ kiếm ý ta đã nói cho ngươi biết, tin hay không thì tùy ngươi.”
“Ha ha ha, ngươi thật đúng là một người không khiêm tốn chút nào.” Đôi mắt đẹp của Tiết Lâm nhìn chằm chằm Lục Trần, sóng mắt chuyển động, một cái nhăn mày một nụ cười đều mang theo ý câu hồn đoạt phách.
Tiết Lâm thật sự là càng ngày càng thấy hiếu kỳ về thanh niên trước mắt.
Lục Trần làm như áp lực rất lớn nói: “Đều trách những kẻ gây chuyện ở Thanh vực cứ gán cho ta cái danh đẹp trai nhất ở đó, các ngươi không biết chứ, dáng dấp đẹp trai cũng là một loại áp lực, ở cái tuổi này ta đã phải chịu nổi áp lực không nên có, haizz.”
Nói xong, còn thở dài một hơi thật dài.
Bốn người cạn lời, làm sao còn có loại đẹp trai nhất Thanh vực nữa, thật hay giả thế, dù sao cảm giác không đúng chỗ nào, nhưng lại không nói ra được.
“Phải không?” Gương mặt quyến rũ của Tiết Lâm mang theo nụ cười thản nhiên, đôi mắt đẹp chợt lóe, lười biếng nói: “Lại nói ta có quen biết người của Thanh vực, đấy ba tháng trước làm quen với hai người.”
“Ồ…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận